Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng sinh sau khi bị cướp đoạt vận may - Chương 491: Trẻ con không yếu ớt

Cập nhật lúc: 2024-12-11 13:34:42
Lượt xem: 528

Khi Triệu Lôi vừa bị thương, anh trai chị dâu Hoàng Tiểu Thảo muốn nhân cơ hội Triệu Lôi hôn mê ép Hoàng Tiểu Thảo ly hôn, quay về nhà gả chồng lần nữa đổi tiền lễ hỏi, khi ấy là Tô Nhuyễn ra tay đuổi hai người kia đi, bảo vệ hai mẹ con Hoàng Tiểu Thảo.

Hôm qua người bà con kia của Triệu Lôi tới, cảm thán may mà Hoàng Tiểu Thảo không quay về.

Hóa ra người đàn ông kia không chờ được Hoàng Tiểu Thảo đã đổi người khác, người phụ nữ kia cũng tương tự Hoàng Tiểu Thảo, chồng làm thuê bị thương, thấy đối phương không vực dậy nổi, bị người nhà mẹ đẻ đón về bán cho người đàn ông kia.

Nghe nói khi ấy khả năng cũng mang thai, có điều sau khi gả qua bụng mới nhô lên, người đàn ông kia cũng không biết cái thai của ai, định đợi sau khi sinh ra rồi tính tiếp.

Nhưng mà cuối năm ngoái, sức khỏe của chồng trước cô gái kia khá hơn chút, nghe nói đứa con trong bụng cô ấy có thể là của mình, mới qua nhìn một cái.

Chỉ nhìn qua một cái, nói vài câu mà thôi, vậy mà sau khi người đàn ông kia trở về lại bắt đầu hành hung cô ấy, trực tiếp đánh c.h.ế.t người, một xác hai mạng.

Hoàng Tiểu Thảo ôm chặt con gái: “Tôi mơ thấy, anh Lôi hôn mê bất tỉnh, không có Tô Nhuyễn, tôi bị anh trai chị dâu mang về, vất vả lắm tôi mới bảo vệ được Tiểu Mạch, con bé theo tôi chịu khổ nhiều như vậy vẫn không rời đi, nhưng mà cuối cùng… Cuối cùng mẹ con tôi bị đánh c.h.ế.t cùng nhau, giống hệt lời bà cô kia nói, dùng xẻng, xẻng…”

Cả người cô ấy run rẩy, giống như thật sự vừa trải qua một trận bạo lực kinh hồn táng đảm.

Triệu Lôi ôm lấy hai mẹ con, nghiêm mặt nói: “Nói bậy gì đó, không phải chúng ta đều khỏe mạnh sao?”

Trong lòng lại không ngăn được sợ hãi, nếu khi ấy không có Tô Nhuyễn, chắc chắn Hoàng Tiểu Thảo và Tiểu Mạch của anh ta cũng có kết cục giống cô gái kia.

Tô Nhuyễn rót cho Hoàng Tiểu Thảo chén nước, cô biết khả năng Hoàng Tiểu Thảo mơ thấy cô ấy đời trước.

Cũng hiểu được nguyên nhân vì sao đời trước Triệu Lôi trầm mặc nhát gan như vậy.

Với tính cách của anh ta, sau khi khỏe lại tất nhiên sẽ đi tìm Hoàng Tiểu Thảo, nếu Hoàng Tiểu Thảo và Tiểu Mạch thật sự một xác hai mạng, chắc chắn sẽ để lại bóng ma tâm lý trong lòng Triệu Lôi, sẽ không có cách nào làm việc thoải mái. Bởi vì chỉ một cuộc thăm hỏi đã lấy đi tính mạng của người yêu và con gái, sao anh ta có thể đảm bảo mỗi quyết định của mình sẽ không gây ra hậu quả nghiêm trọng tương tự?

Hoàng Tiểu Thảo sợ hãi, dường như lan truyền sang cả Tiểu Viên trong lòng cô ấy, cô bé vẫn luôn nắm chặt cổ áo Hoàng Tiểu Thảo, cuối cùng cũng bật khóc: “Mẹ…”

Hoàng Tiểu Thảo bừng tỉnh, vội vàng bế cô bé lên, dỗ dành: “Bé ngoan, xin lỗi, đừng sợ, đừng sợ.”

Sau đó đột nhiên cô ấy đưa Tiểu Mạch cho Tô Nhuyễn: “Tô Nhuyễn, cô ôm con bé một cái, cô là ân nhân cứu mạng của con bé, không có cô sẽ không có con bé!”

Chắc Hoàng Tiểu Thảo chấn kinh không nhẹ, đầu óc đã hỗn loạn, vội vàng muốn chứng minh Tiểu Mạch không sao, mà ngọn nguồn chính là Tô Nhuyễn.

Vân Chi

Là Tô Nhuyễn cứu hai mẹ con bọn họ.

Bị nhét vào lòng cơ thể nho nhỏ mềm mại, Tô Nhuyễn cũng bị dọa không nhẹ, sợ cô bé kinh hãi, chỉ có thể vội vàng nói: “Tôi… Tôi không biết bế trẻ con, cẩn thận ngã con bé.”

Trong khoảnh khắc đó, cánh tay nhỏ xinh giống như chạm mạnh sẽ bị thương kia đã ôm chặt lấy cổ Tô Nhuyễn, vô cùng vững vàng, cũng vô cùng ấm áp.

Cô bé cất giọng non nớt còn mang theo tiếng nức nở, gọi Tô Nhuyễn một tiếng: “Dì.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-sau-khi-bi-cuop-doat-van-may/chuong-491-tre-con-khong-yeu-ot.html.]

Tô Nhuyễn ôm Tiểu Mạch một lúc lâu, mãi đến giờ tan làm buổi chiều, dường như cảm xúc mềm mại thuộc về trẻ con vẫn còn vương vấn trong lòng.

Khi khuôn mặt nhỏ của cô bé dán lên mặt cô, thật sự rất mềm mại, rất đáng yêu…

Tô Nhuyễn nghĩ, hình như trẻ con cũng không yếu ớt như vậy.

Về đến nhà, cô trông thấy Lộc Minh Sâm đang ngồi trên ghế sô pha, cầm một cọng rau cải trêu đùa con rùa đen nhỏ.

Tô Nhuyễn:……

“Sao anh bắt được nó thế?” Tô Nhuyễn hỏi: “Không phải bây giờ Hứa Tử Yến đang sửa lại tính tình sao?”

Hôm qua khi bọn họ tới nhà Nhan Diệu, còn trông thấy Hứa Tử Yến đeo tạp dề xuống bếp nấu ăn đó, tuy rằng động tác cứng nhắc, nhưng hiển nhiên đang nỗ lực.

“Em nhớ bác sĩ Ôn đã mang Tiểu Ba về nhà nuôi rồi mà?”

Lộc Minh Sâm bật cười, kéo Tô Nhuyễn vào lòng mình: “Nào, đây là thành viên mới trong nhà chúng ta, Tiểu Ôn.”

Tô Nhuyễn sửng sốt, lúc này mới phát hiện ra con rùa nhỏ trên bàn không phải con rùa của bác sĩ Ôn, nhỏ hơn con rùa kia một chút.

Lộc Minh Sâm nhét lá cải vào tay Tô Nhuyễn, cầm tay cô đưa tới trước mặt rùa đen: “Nào, Tiểu Ôn, đây là mẹ con.”

Tiểu Ôn……

Tô Nhuyễn dở khóc dở cười: “Anh lúc nào cũng bắt nạt bác sĩ Ôn làm gì?”

Lộc Minh Sâm nghiêm túc nói: “Anh ta chọn giúp đó, Tiểu Ôn nhà chúng ta phải tri ân báo đáp đó.”

Tô Nhuyễn đ.ấ.m anh một quả, nhìn con rùa đen hoạt bát dùng bốn chân đuổi theo lá cải trên bàn trà, nói: “Gọi là Truy Truy.”

Dù sao chắc chắn không thể gọi là Tiểu Ôn.

Hình như Lộc Minh Sâm đã có ý tưởng từ trước, anh nói: “Sơ Bát.”

“Hả?”

Lộc Minh Sâm giải thích: “Mùng tám mua, gọi nó là Sơ Bát luôn, hơn nữa vừa nghe đã biết nó chính là anh trai của Tiểu Ba.”

Tô Nhuyễn:……

Dù sao chính là tóm chặt bác sĩ Ôn không chịu buông tha. Hơn nữa, rõ ràng Tiểu Ba lớn hơn Sơ Bát có được không?

Loading...