Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng sinh sau khi bị cướp đoạt vận may - Chương 486: Chị Hà khéo léo (2)

Cập nhật lúc: 2024-12-11 08:57:51
Lượt xem: 528

Tô Nhuyễn không nhịn được, bật cười: “Chị Hà, sao có thể không nhớ.”

Ý cười trên khóe miệng chị Hà càng tươi tắn, chị ta nói: “Thật ra muốn tới tìm em từ lâu rồi, nhưng chị biết trong quân đội nhiều cố kỵ, nhà giàu mới nổi như chị tùy tiện tiếp xúc với vợ chồng em, sợ mang đến ảnh hưởng không tốt, nên đành ép dạ cầu toàn, nghĩ ngày nào đó lại đưa than ngày tuyết, như vậy không ai có thể nói gì.”

Tô Nhuyễn nhịn cười, ngày đó sao cô không phát hiện ra chị Hà này còn thích văn vẻ như vậy nhỉ?

“Chỉ cần không phải chuyện gì vi phạm pháp luật, thật ra không ảnh hưởng tới việc em kết bạn.”

Chị Hà lập tức cao hứng: “Vậy sau này chúng ta thường xuyên tụ tập nhé.”

Sau đó lại nói tới chuyện chính sự: “Hôm nay chủ yếu là vì trông thấy công ty em đăng quảng cáo mời người gia nhập, gia nhập thế nào? Chị muốn hai danh ngạch.”

Hai danh ngạch…

Tô Nhuyễn dở khóc dở cười: “Em nhớ rõ chị mở cửa hàng đồ điện gia dụng.”

“Đúng vậy, chị mở cửa hàng đồ điện, nhưng trong nhà còn mấy cửa hàng nữa.” Nói tới đây chị Hà thở dài: “Đúng lúc hai cô cháu gái nhà chị chưa có công ăn việc làm, mẹ chị bảo chị sắp xếp.”

Mặt chị ấy như muốn nói “Em hiểu mà”.

“Không giấu gì em, cửa hàng đồ điện kia của chị, ngoài người có bản lĩnh chân chính, thân thích lung tung rối loạn gì đó chị đều không cho vào.”

“Cửa hàng đồ điện Rạng Đông ở ngay đối diện, trước đó phong cảnh biết bao, nhưng cuối cùng lại bị bảy cô tám gì, thân thích bên trong tác… Tác cái gì phúc.”

“Tác oai tác phúc.”

“Đúng vậy, chính là tác oai tác phúc, phá đổ, chị hiểu rõ, nên không thể học theo bọn họ.”

Vân Chi

“Đúng lúc thấy em tìm người gia nhập, chị cũng qua cửa hàng và quầy hàng kia của em xem rồi, cảm thấy có thể làm được! Xem như đưa than trong ngày tuyết cho chị nhé.”

Tô Nhuyễn không nhịn được cười, chị Hà này khéo léo thật, chỉ riêng khoản thông minh nhanh nhẹn này thôi, khó trách chị ta có thể thành công.

Hiển nhiên đối phương là nhân vật nhanh nhẹn dứt khoát, Tô Nhuyễn nói xong yêu cầu về cửa hàng gia nhập, lập tức gọi điện thoại cho người chuẩn bị xong.

Tô Nhuyễn tự mình đi khảo sát cửa hàng của chị ta, thấy đúng là đủ điều kiện, hai bên nhanh chóng ký hợp đồng.

Vốn dĩ Tô Nhuyễn cho rằng như vậy là xong, kết quả trong quá trình hai gian cửa hàng kia trang hoàng và huấn luyện nhân viên, chị Hà lại dẫn theo một đám bạn đến, tìm cho Tô Nhuyễn bảy tám người đang gặp phải tình huống giống chị ta, cần sắp xếp công việc cho “Thân thích”.

Nhóm người này xem lướt qua hợp đồng, thấy số vốn đầu tư chỉ hơn một vạn, lập tức sảng khoái ký hợp đồng.

Những người tới khảo sát theo tin tức đăng trên báo chí, vốn đang do do dự dự, thấy đám người kia như vậy đều nhanh chóng ký hợp đồng, giống như sợ hết lượt vậy. Bởi vì khi vừa tới, nhân viên lễ tân đã hỏi trước bọn họ địa chỉ cửa hàng, nói rõ trong một khu vực chỉ mời một nhà gia nhập, những người này sợ bị cướp mất địa bàn.

Vì thế một tháng sau, đã có ba cửa hàng gia nhập Thế Ngoại Tiên khai trương, và mười cửa hàng khác đang trong giai đoạn trang hoàng huấn luyện, trong đó có ba nhà ở thành phố Tân cách vách, tóm lại, công việc nhiều đến mức bận chân không chạm đất.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-sau-khi-bi-cuop-doat-van-may/chuong-486-chi-ha-kheo-leo-2.html.]

Phí gia nhập, phí nhập hàng đơn đầu tiên thu về mười ba vạn, khoản cuối của đơn hàng Thịnh Triều cũng nhập sổ, cộng thêm tiền tiết kiệm trước đó, hiện tại số dư tài khoản của Tô Nhuyễn đã là sáu mươi vạn.

Tô Nhuyễn gọi Lộc Minh Sâm cùng tới ngân hàng với mình, lấy năm mươi vạn mang về.

Nhìn vali tiền kia, Lộc Minh Sâm líu lưỡi: “Em biết kiếm tiền thật đấy.”

Đầu năm khi vừa bán xong cổ phiếu thu về hơn ba mươi vạn, anh còn cảm thấy đó là một số tiền khổng rồ rồi, bây giờ chưa tới một năm đã trực tiếp tăng gấp đôi.

Tô Nhuyễn cười: “Tháng hai sang năm, số tiền này ít nhất sẽ tăng gấp ba.”

Lộc Minh Sâm lại không hưng phấn lắm, bởi vì không cần mua nhà lầu nữa, đối với tiền anh vẫn không hề có dục vọng như cũ.

Tô Nhuyễn nói: “Giới thiệu cho em vài người chiến hữu đáng tin cậy đi, có thể mở công ty vệ sĩ rồi, em đã có đơn hàng đầu tiên.”

Lộc Minh Sâm biết không khuyên nổi vợ mình, chỉ có thể ôm lấy cô, lười biếng dựa vào sô pha: “Giao cho anh.”

Anh không thích kiếm tiền, nhưng anh thích giúp vợ.

Tô Nhuyễn càng ỷ lại càng khiến anh có cảm giác thỏa mãn.

Giao chuyện này cho Lộc Minh Sâm, Tô Nhuyễn không cần nhọc lòng nữa, cô liên lạc với chị Hà, muốn mời chị ta đi chơi, dù sao lần này đối phương cũng giúp cô không ít.

Có câu châm ngôn vạn sự khởi đầu nan, khi chưa biết rõ tình hình đa số người sẽ lựa chọn đứng ngoài quan sát, sau khi chắc chắn mới có thể chạy tới gia nhập.

Nhưng vì có chị Hà, chuyện mời người gia nhập của Tô Nhuyễn hoàn toàn không phải trải qua quá trình quan sát, tiết kiệm cho cô không ít thời gian và tinh lực.

Vốn dĩ cô định mời chị Hà đến câu lạc bộ đêm chơi, vì đối phương cũng thích, kết quả chị Hà vừa nghe thấy đã vội vàng xua tay: “Không đi.”

Tô Nhuyễn còn tưởng rằng chị ta bị ám ảnh vì chuyện ngày đó, nhưng đối phương lại nói: “Ngày đó coi như chị đây đã dạo qua quỷ môn quan một chuyến, bây giờ nhìn thấu hồng trần rồi.”

“Hôm đó chị nhìn thấy có cậu lính, vì cứu một tên tiểu bạch kiểm chạy loạn, tay bị c.h.é.m một nhát, m.á.u phun ra cũng không kịp để ý. Khi ấy chị nghĩ, những người tham gia quân ngũ này mạo hiểm sinh mệnh cứu chúng ta một lần, không cần báo đáp, chị lại rải tiền có đám tiểu bạch kiểm chỉ biết lời ngon tiếng ngọt kia, thật sự quá không đáng giá.”

“Chị muốn làm chút chuyện đứng đắn, nhưng mà quân đội không nhận quyên góp, tặng quà càng không được, ảnh hưởng không tốt.” Chị ta nhìn về phía Tô Nhuyễn: “Chồng em là bộ đội, có nơi nào cần chị giúp không?”

Nghĩ tới điều gì đó, Tô Nhuyễn nói: “Trong quân đội chắc chắn không cần, có điều sau này có lẽ sẽ có nơi hữu dụng.”

Chị Hà nghe thấy thế, lập tức mở miệng: “Có việc gì cứ nói, có thể giúp dù đầu rơi m.á.u chảy, muôn lần c.h.ế.t chị cũng không chối từ.”

Tô Nhuyễn bật cười, thành ngữ nghĩa khí này không dùng sai.

Cuối cùng cô mời chị Hà đến SPA ấn huyệt mát xa, chị Hà cũng vô cùng cao hứng.

Đợi sau khi tất cả các cửa hàng gia nhập đều bắt đầu buôn bán bình thường, trường học của Tô Nhuyễn cũng đến kỳ nghỉ đông, cô chuẩn bị về tỉnh Đông Lâm.

Nhưng cô không hề biết, Lý Nhược Lan đang giận dữ chờ mình.

Loading...