Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng sinh sau khi bị cướp đoạt vận may - Chương 484: Nhan Diệu cần người theo đuổi (2)

Cập nhật lúc: 2024-12-11 08:57:48
Lượt xem: 600

Hứa Tử Yến nhìn Nhan Diệu, dịu dàng hỏi: “Có món nào muốn ăn không?”

Thấy Nhan Diệu vẫn lắc đầu như cũ, Hứa Tử Yến hơi bất đắc dĩ, hôm nay hình như cô ấy chưa ăn gì, anh ta đứng đậy định ra ngoài mua một chút đồ ăn vặt mang về.

Đúng lúc ấy một người đàn ông ôn hòa nho nhã, một tay cầm hạt dẻ rang đường, một tay cầm kẹo hồ lô, đến gần Nhan Diệu: “Cô Nhan, hôm nay sức khỏe thế nào?”

Nhan Diệu cũng quen bác sĩ Ôn, chỉ là không thân lắm, có điều lúc bác sĩ Ôn hiền hòa người khác rất khó từ chối, anh ta đưa hạt dẻ rang đường cho Nhan Diệu, lại lắc xiên kẹo hồ lô, nói: “Xiên kẹo này đợi cô kiểm tra xong mới cho.”

Nhan Diệu sửng sốt, sau đó cười nói: “Cảm ơn.”

Bác sĩ Ôn với sắc mặt dịu dàng, giọng nói ôn hòa hỏi cô ấy cảm nhận trong thời gian mang thai, thuận tiện an ủi cô ấy, thậm chí khi bác sĩ gọi đến tên Nhan Diệu, anh ta còn định vào theo.

Ban đầu thấy bác sĩ Ôn mặc áo blouse trắng, Hứa Tử Yến tưởng anh ta là bác sĩ, nhưng càng nghe càng không thích hợp, lúc này không thể nhịn nổi nữa, đứng dậy ngăn cản: “Vị tiên sinh này, mong anh tự trọng, cô ấy là vợ tôi.”

Bác sĩ Ôn sửng sốt: “Chồng của cô Nhan? Tôi tưởng cô ấy ly hôn rồi.”

Không chỉ không chột dạ, giọng anh ta còn ôn hòa hơn, mở miệng như thương lượng: “Trong thời gian mang thai phụ nữ cần chăm sóc, tôi cảm thấy anh không đủ tư cách, mà tôi có thể giúp cô ấy giữ vững tâm trạng vui vẻ.”

Mặt Hứa Tử Yến căng chặt, ánh mắt lạnh lẽo như muốn g.i.ế.c người: “Chúng tôi chưa ly hôn, mong anh đừng quấy rầy cô ấy.” Sau đó ôm lấy Nhan Diệu vào phòng khám.

Lúc này Tô Nhuyễn mới lấy lại tinh thần, nghi hoặc nhìn anh ta: “Bác sĩ Ôn, anh đang làm…” Có ý gì?

Lúc này bác sĩ Ôn vừa rồi còn ôn tồn lễ độ, mặt nở nụ cười giả tạo, lại cắn chặt răng, căm giận nói: “Hỏi Lộc Minh Sâm nhà cô thì biết!”

Tô Nhuyễn nhìn về phía Lộc Minh Sâm ngồi bên cạnh .

Lộc Minh Sâm nheo mắt nói: “Đây không phải chuyện bác sĩ Ôn am hiểu nhất sao?”

“Lúc này Nhan Diệu cần một người theo đuổi.”

Tô Nhuyễn:……

Bác sĩ Ôn chán nản: “Rõ ràng cậu đang trả thù!”

Vân Chi

Lộc Minh Sâm lười nhác nói: “Chuyện này sao có thể gọi là trả thù? Anh cũng thấy Nhan Diệu rồi đấy, xinh đẹp ưu tú, tính cách cũng đáng yêu, con cũng có sẵn.”

Bác sĩ Ôn luôn giữ tính tình ôn hòa, lúc này thiếu chút nữa bị Lộc Minh Sâm chọc tức hộc máu: “Chưa từng thấy qua người đàn ông nào lòng dạ hẹp hòi như cậu.”

Đương nhiên Lộc Minh Sâm sẽ không thừa nhận rồi: “Hứa Tử Yến là phú hào Cảng Thành, anh giải quyết giúp anh ta vấn đề lớn này, anh ta sẽ báo đáp.”

Xác định là báo đáp không phải đuổi g.i.ế.c chứ?

Bác sĩ Ôn nghiến răng: “Tôi cũng giải quyết vấn đề giúp cậu, sao không thấy cậu báo đáp tôi?”

Lộc Minh Sâm nói: “Không phải vừa giới thiệu phú hào cho anh sao?”

Bác sĩ Ôn:……

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-sau-khi-bi-cuop-doat-van-may/chuong-484-nhan-dieu-can-nguoi-theo-duoi-2.html.]

Tô Nhuyễn nhìn mặt bác sĩ Ôn chuyển sang màu đen, thầm cười lăn lộn, khi Lộc Minh Sâm chọc tức người khác, đúng là có thể khiến người ta tức chết.

Có điều cô rất tò mò, Lộc Minh Sâm đã làm gì khiến bác sĩ Ôn nghe lời như vậy nhỉ?

Giống như biết cô đang nghĩ gì, Lộc Minh Sâm móc ra một con rùa đen từ trong túi áo.

Bác sĩ Ôn thấy thế lập tức nói: “Trả Tiểu Ba lại cho tôi!”

Lộc Minh Sâm nói: “Không sao đâu, dạo này anh vất vả như vậy, tôi nuôi giúp anh mấy ngày, đảm bảo không c.h.ế.t được.”

Bác sĩ Ôn:…… Nghe xong càng lo lắng hơn.

Nhưng mà anh ta không phải đối thủ của Lộc Minh Sâm, đợi khi Nhan Diệu ra ngoài, bác sĩ Ôn lại đổi sang vẻ mặt thâm tình.

Sắc mặt thay đổi cực nhanh khiến người ta líu lưỡi.

Đương nhiên hiệu quả cũng lộ rõ, Hứa Tử Yến bảo vệ Nhan Diệu vô cùng gắt gao.

Khi thư ký tới nhắc nhở anh ta đến giờ xuất phát rồi, anh ta lại nói: “Đổi sang vé máy bay ngày kia.”

Sau đó ở lại bị ngược hai ngày.

Đúng vậy, anh ta ở lại chính là kẻ bị ngược.

Có điều nói ra thì, chỉ cần so anh ta trước đây với đàn ông hơi chút bình thường, anh ta đều đáng bị ngược.

Huống chi bác sĩ Ôn còn là bác sĩ tâm lý có thể nhìn thấu lòng lòng, tự tay làm chút bánh ngọt, sau khi tan ca gọi điện thoại hỏi thăm, phảng phất như anh ta mới là người chồng săn sóc tỉ mỉ, tóm lại là không chỉ dỗ Nhan Diệu cao hứng, còn có thể dẫm trúng chân đau của Hứa Tử Yến.

Mặt Hứa Tử Yến ngày sau lạnh hơn ngày trước, thấy thời gian phải rời đi càng ngày càng gần, khi mọi người cho rằng anh ta sẽ xám xịt bại lui, anh ta lại đón Nhan Diệu ra ngoài.

Đúng, anh ta đã mua nhà bên ngoài, đã trang hoàng xong.

Hiển nhiên là chuẩn bị từ lâu, hai tháng qua chắc hẳn anh ta đang xử lý chuyện nhà họ Hứa, bây giờ giải quyết xong rồi, Nhan Diệu có thể ở nhà mình, bạn bè dù thân thiết thế nào đi nữa, tóm lại vẫn không bằng nhà mình.

Không chỉ có thế, anh ta còn đón cha mẹ Nhan Diệu đến.

Cha mẹ Nhan Diệu là gia đình trí thức truyền thống, từ trước đến nay Nhan Diệu lại chỉ nói chuyện tốt không nói chuyện xấu, Hứa Tử Yến không biết xử lý tình cảm vợ chồng, nhưng rất tôn kính bố mẹ vợ, ngày lễ ngày tết chưa bao giờ thiếu quà tặng.

Cho nên hai người đều cho rằng Nhan Diệu và Hứa Tử Yến sống không tồi, tuy rằng không biết vì sao đột nhiên bọn họ quyết định dọn tới thành phố Yến sinh sống một khoảng thời gian, nhưng nghe nói con gái mang thai cần người chăm sóc, tất nhiên không một câu chối từ.

Hứa Tử Yến là đầu gỗ trong chuyện tình cảm, nhưng đúng như Nhan Diệu nói, anh ta làm việc rất đáng tin, đối mặt với người lớn trong nhà cũng không cần lời ngon tiếng ngọt, chỉ giải thích đơn giản: “Nhà cũ bên Cảng Thành có một số việc, ảnh hưởng không tốt tới Nhan Diệu dưỡng thai, ở bên này cô ấy có mấy người bạn tốt, có thể giữ vững tâm trạng vui vẻ, nên muốn cô ấy ở lại bên này sinh con.”

Sau đó còn nói: “Con sẽ mau chóng xử lý xong chuyện nhà cũ, về với cô ấy, trong khoảng thời gian này phải làm phiền cha mẹ rồi.”

Tất nhiên với sự sắp xếp chu toàn như vậy, cha mẹ Nhan Diệu không còn lời nào để nói với người con rể này rồi. Bởi vậy, trước mặt cha mẹ, lại đang mang trong mình con của Hứa Tử Yến, Nhan Diệu không thể tiếp tục tiếp xúc với bác sĩ Ôn gì đó.

Nhìn một loạt thao tác sấm rền gió cuốn của đối phương, Tô Nhuyễn không nhịn nổi cảm thán: “Gã đàn ông này không biết theo đuổi, nhưng ranh ma thì không ai bằng.”

Bên này bác sĩ Ôn được giải thoát, lập tức chạy tới tìm Lộc Minh Sâm: “Tiểu Ba của tôi đâu?”

Loading...