Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng sinh sau khi bị cướp đoạt vận may - Chương 475: Bị bắt cóc

Cập nhật lúc: 2024-12-10 15:55:54
Lượt xem: 469

Nghĩ khả năng Nhan Diệu và Hứa Tử Yến có rất nhiều lời muốn nói với nhau, vốn dĩ Tô Nhuyễn định để mấy ngày nữa lại tới thăm cô ấy.

Nhưng mà chỉ một ngày sau đó, đã nghe được tin thiếu chút nữa hai người kia bị bắt cóc, sớm hôm sau Tô Nhuyễn và Lộc Minh Sâm lại tới bệnh viện.

Cảnh tượng nhìn thấy khiến Tô Nhuyễn hơi bất ngờ.

Nhan Diệu ngồi trên ghế dài ngoài phòng cấp cứu, sắc mặt vẫn hơi tái, dáng vẻ áy náy với người phụ nữ đang bế con bên cạnh.

Người phụ nữ kia không phải ai khác, chính là Tô Thanh Thanh.

Tô Nhuyễn biết Tô Thanh Thanh đã sinh, thời gian cô ta mang thai không khác Hoàng Tiểu Thảo, hơn nữa Triệu Lôi còn luôn chú ý tới Thời trang Thanh Dương luôn thích gây sự với bọn họ.

Trước đây sau khi Cố Vĩ Lương để lại sáu ngàn rồi đi thẳng, Tô Thanh Thanh bị nhà họ Hoắc chèn ép phải kẹp chặt đuôi làm người, nhưng mà không lâu sau đó đã sinh cho nhà họ Hoắc thằng cháu đích tôn, lại bắt đầu lên mày lên mặt.

Khi ấy Triệu Lôi còn trêu đùa, số mệnh của Tô Thanh Thanh này khá tốt, cứ vừa bị nhà họ Hoắc ép xuống, là lại có cơ hội có thể khiến cô ta xoay người.

Tô Nhuyễn thì biết rõ, chẳng qua cô ta chỉ đang lợi dụng một vài chuyện mình biết đời trước, cố giãy giụa rồi lại thất bại thôi.

Hiển nhiên lần này cũng không ngoại lệ.

Tô Nhuyễn nhìn thấy cô ta khóc đỏ mắt rồi vẫn an ủi Nhan Diệu: “Bà Hứa, không sao đâu, ngài đừng tự trách.”

“Từ trước đến nay anh ấy luôn tốt bụng như vậy, dù không phải hai người, đổi thành người khác anh ấy vẫn sẽ liều mạng thôi.”

Cô ta vừa dứt lời, một tiếng rên của Hoắc Hướng Dương lập tức truyền đến từ trong phòng cấp cứu, Tô Thanh Thanh và Nhan Diệu đều bị dọa giật mình.

Nhan Diệu nắm lấy tay Tô Thanh Thanh: “Cô yên tâm, chuyện anh Hoắc chúng tôi sẽ phụ trách đến cùng.”

Đúng lúc ấy Hứa Tử Yến ra khỏi phòng cấp cứu, Nhan Diệu trông thấy anh ta vội vàng: “Anh Hoắc thế nào rồi?”

Hứa Tử Yến nói: “May mắn, bị gãy xương cánh tay cần tĩnh dưỡng ba tháng, vết d.a.o trên eo không thương tổn vị trí nguy hiểm, lát nữa khâu xong là ổn rồi.”

Tô Thanh Thanh thở phào nhẹ nhõm một hơi, cuối cùng nước mắt cũng rơi xuống, Nhan Diệu thấy vậy càng áy náy hơn.

Hứa Tử Yến trực tiếp đưa cho Tô Thanh Thanh một tấm danh thiếp: “Tôi phải đi trước xử lý một vài chuyện, đây là phương thức liên hệ của tôi, có chuyện gì có thể gọi điện thoại cho tôi bất cứ lúc nào.”

Tô Thanh Thanh gần như gấp không chờ nổi nhận lấy tấm danh thiếp, khóe mắt liếc thấy Tô Nhuyễn ở gần đó, trong mắt không cách nào ngăn được vẻ đắc ý.

Tô Nhuyễn nheo mắt lại, quả nhiên Tô Thanh Thanh biết rõ thân phận của Hứa Tử Yến và Nhan Diệu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-sau-khi-bi-cuop-doat-van-may/chuong-475-bi-bat-coc.html.]

Lúc đang nghĩ ngợi, Nhan Diệu cũng đã trông thấy cô, lập tức đứng dậy bước đến gần: “Bà chủ.”

Vẻ đắc ý trong mắt Tô Thanh Thanh còn chưa tan hết, lúc này lại kinh ngạc trợn trừng mắt, hiển nhiên không ngờ Tô Nhuyễn cũng quen biết Nhan Diệu.

Hứa Tử Yến cũng bỏ cô ta lại một mình, đi theo sau Nhan Diệu, nói với Tô Nhuyễn: “Bà Lộc, tôi phải tới đồn cảnh sát phối hợp điều tra, phiền cô chăm sóc vợ tôi một lát, cô ấy trúng thuốc mê, lát nữa cần kiểm tra toàn diện một lần.”

Tất nhiên Tô Nhuyễn không từ chối, nhìn sắc mặt Hứa Tử Yến cũng hơi trắng, trong mắt Nhan Diệu không kìm được vẻ u sầu.

Lộc Minh Sâm nói: “Để tôi đi với anh Hứa một chuyến.”

Nhan Diệu vội vàng mở miệng: “Cảm ơn, cảm ơn ngài.”

Vân Chi

Thấy cô ấy cảm kích người khác vì mình như vậy, Hứa Tử Yến không cầm lòng được vươn tay ôm lấy cô ấy: “Đừng lo lắng, chờ anh quay lại.”

Nhan Diệu sửng sốt, hiển nhiên không ngờ anh ta lại đột nhiên thân mật với mình trước mặt công chúng như vậy, cả người cứng đờ không nói câu nào.

Hứa Tử Yến nhìn cô ấy thật sâu, sau đó cùng nhau rời đi với Lộc Minh Sâm.

Cửa phòng khám mở ra, các bác sĩ đẩy Hoắc Hướng Dương mặt mày tái nhợt ra ngoài.

Nhan Diệu vội vàng chạy tới, hỏi thăm tình hình. Thấy lời bác sĩ cũng giống Hứa Tử Yến vừa nói, lúc này Nhan Diệu mới hoàn toàn thả lỏng, đầu cúi xuống nói với Hoắc Hướng Dương: “Anh Hoắc cứ yên tâm dưỡng thương, những chuyện khác đều không cần lo lắng.”

Quả cử chỉ giơ tay nhấc chân của bọn họ, Hoắc Hướng Dương đã phát hiện ra bọn họ không phải người bình thường từ lâu, cố áp chế hưng phấn trong lòng, anh ta yếu ớt nói: “Chỉ là không yên tâm vợ con nhà tôi, phiền ngài để ý đến cô ấy một chút.”

Nhan Diệu gật đầu: “Yên tâm.”

Sau đó lại nói với Tô Thanh Thanh: “Tôi đã thuê y tá rồi, anh Hoắc và em bé mỗi bên một người, nếu có điểm nào chưa vừa ý, cứ việc nói với tôi.”

Tô Thanh Thanh đang định đáp lời, đúng lúc y tá Mễ chạy tới, nói: “Nhan Diệu, đến giờ đi khám rồi.”

“Tới ngay đây.” Nhan Diệu nói với Tô Thanh Thanh: “Tôi đi một lát, lát nữa lại tới thăm cô.” Nói xong chuẩn bị rời đi với Tô Nhuyễn.

Tô Thanh Thanh lại vội vàng đuổi theo: “Tôi cũng đi cùng cô nhé.”

Nhan Diệu nói: “Cô vẫn nên đi thăm anh Hoắc trước đi, lúc này anh ấy cần chiếu cố hơn tôi, tôi có bà chủ đi cùng là được rồi.”

Tô Thanh Thanh lại sợ Tô Nhuyễn nói xấu mình trước mặt Nhan Diệu, khăng khăng đi theo: “Không sao, có y tá cô thuê cho chúng tôi, anh ấy có người chăm sóc rồi, nhưng mà cô đó, trời xa đất lạ, anh Hứa lại không ở đây, lỡ có việc gì cần giúp đỡ, càng nhiều người càng chu toàn.”

Hiển nhiên Nhan Diệu không cách nào lý giải được hành vi bỏ mặc chồng con khăng khăng đòi chiếu cố cô ấy của Tô Thanh Thanh, nhưng mà cô ấy là người được chiếu cố, thấy không khuyên được, cũng không tiện nói thêm điều gì.

Loading...