Trọng sinh sau khi bị cướp đoạt vận may - Chương 473: Ở Cảng Thành có thể cưới hai vợ (1)
Cập nhật lúc: 2024-12-10 15:55:51
Lượt xem: 548
Tô Nhuyễn xoay chuyển Phật châu trên tay, định đẩy cửa vào, đột nhiên bị Lộc Minh Sâm kéo lại.
Cô nghi hoặc nhìn anh, Lộc Minh Sâm nhỏ giọng nói: “Chờ một lát, khi đỗ xe anh trông thấy xe của Hứa Tử Yến.”
Nghe những lời người phụ nữ kia nói trong phòng, Tô Nhuyễn cảm thấy để Hứa Tử Yến chính tai nghe cũng không tồi.
Nhưng mà cô vừa nghĩ như vậy, đã nghe thấy tiếng chuông điện thoại vang lên trong phòng.
Nhan Diệu không có điện thoại, tất nhiên là của cô gái kia rồi, cô gái kia không nghe, hình như chỉ liếc mắt nhìn tên người gọi liền cúp máy.
Sau đó cách nói chuyện của cô ta lập tức thay đổi: “Dù thế nào, hai người có con cũng là chuyện vui, dù cô có oán hận Tử Yến, đứa trẻ là vô tội…”
Vừa rồi là Hứa Tử Yến không yêu Nhan Diệu, bây giờ là Nhan Diệu oán hận Hứa Tử Yến.
Đợi khi trông thấy Hứa Tử Yến xuất hiện ngoài hành lang, thư ký đi cùng đối phương cầm theo điện thoại, Tô Nhuyễn lập tức hiểu rõ.
Chẳng trách lại có thể châm ngòi thuận lợi như vậy, hóa ra là có nội ứng đắc lực.
Hứa Tử Yến vẫn mang khuôn mặt lạnh lùng như cũ, có điều ánh mắt ôn hòa hơn nhiều, có thể nhìn ra được tâm trạng không tệ, trong tình huống này nếu nghe được người mình yêu mở miệng oán hận, khả năng giá trị thương tâm sẽ tăng gấp bội.
Tô Nhuyễn nheo mắt lại, đáng tiếc hôm nay người phụ nữ kia không đủ may mắn.
Nhìn thấy bọn họ, Hứa Tử Yến bước nhan đến chào hỏi, giơ tay ra với Lộc Minh Sâm: “Đoàn trưởng Lộc, cảm ơn chuyện tối qua.”
Vân Chi
Sau đó lại nói với Tô Nhuyễn: “Cảm ơn bà Lộc đã thu lưu vợ tôi, mấy ngày nay làm phiền ngài rồi, ngày khác nhất định tự mình tới cửa nói lời cảm tạ.”
Tô Nhuyễn mỉm cười: “Đừng khách sáo, Nhan Diệu cũng giúp tôi không ít.”
Hai người nói chuyện xong, Hứa Tử Yến đẩy cửa phòng bệnh ra, định mời Lộc Minh Sâm và Tô Nhuyễn vào, cô gái trẻ tuổi trong phòng đã ra cửa nghênh đón, nói với Hứa Tử Yến bằng giọng điệu rất thân thiết: “Tử Yến.”
Hứa Tử Yến sửng sốt: “Lan Thu Nhụy?”
Hiển nhiên rất bất ngờ khi thấy cô ta xuất hiện ở chỗ này.
Lan Thu Nhụy thở dài, nói: “Thư ký gọi điện thoại tới chỗ em đòi tiền, bà cả biết anh và Diệu Diệu phải trải qua hung hiểm, quá lo lắng, nên bảo em chạy suốt đêm tới xem tình hình.” Nói tới đây, cô ta lại lộ ra sắc mặt vui sướng: “Không ngờ đã chuyển nguy thành an, Diệu Diệu còn có tin vui, đúng là quá tốt rồi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-sau-khi-bi-cuop-doat-van-may/chuong-473-o-cang-thanh-co-the-cuoi-hai-vo-1.html.]
Ánh mắt Hứa Tử Yến trở nên dịu dàng, nhìn về phía Nhan Diệu trên giường bệnh, nhưng mà Nhan Diệu lại không để ý tới anh ta, chỉ nhìn Tô Nhuyễn, cười nói: “Bà chủ, cảm ơn ngài đã tới thăm tôi.”
Ánh mắt Hứa Tử Yến hơi tối đi.
Tô Nhuyễn đang định mở miệng, cô gái Lan Thu Nhụy kia đã nhìn về phía cô, nở nụ cười ưu nhã, khéo léo nói: “Vị này chính là bà Lộc đã thu lưu Diệu Diệu sao? Nghe nói đoàn trưởng Lộc còn cứu Tử Yến và Diệu Diệu, thật sự rất cảm ơn hai người, sau này chúng tôi sẽ báo đáp.”
Ngay trước mặt Nhan Diệu, cô ta lại ra vẻ “Đương gia chủ mẫu”, mà hình như Hứa Tử Yến không ý thức được điểm này.
Tô Nhuyễn xách cặp lồng đến trước giường bệnh của Nhan Diệu, vừa múc canh cho cô ấy, vừa cười ha hả nói: “Nghe đồn bên Cảng Thành các cô có thể cưới hai vợ, hóa ra là sự thật.”
“Chào ngài, bà cả Hứa.” Cô chào Lan Thu Nhụy một tiếng, sau đó nói với Hứa Tử Yến: “Anh Hứa có phúc thật đấy, có bà Cả dịu dàng rộng lượng như vậy.”
Lan Thu Nhụy không nhịn được khóe miệng cong lên, không những không giải thích, thái độ với Tô Nhuyễn còn thân thiết hơn vài phần.
Nhưng sau đó cô ta lại nghe thấy Tô Nhuyễn nói tiếp: “Chuyện này nếu ở trong nội địa chỗ chúng tôi, đừng nói cưới hai vợ, chỉ cần có ý đồ với đàn ông đã có vợ thôi, đều bị mọi người phỉ nhổ, như chuột chạy qua được, có thể bị nước miếng dìm chết.”
Sắc mặt Lan Thu Nhụy cứng đờ, Hứa Tử Yến liếc mắt nhìn Nhan Diệu một cái, rồi nói với Tô Nhuyễn: “Bà Lộc hiểu lầm rồi, tôi chỉ có một người vợ là Nhan Diệu.”
Mặt Tô Nhuyễn lộ vẻ kinh ngạc: “Hả?”
“Sao có thể?” Cô nghi hoặc hỏi: “Vừa rồi tôi đứng ngoài cửa nghe rõ, bà Cả đây không chỉ biết về hành trình của ngài, còn biết ngài ăn ngủ thế nào, ban nãy còn dạy dỗ Diệu Diệu không được tùy hứng mà…”
Hứa Tử Yến nhíu mày nhìn về phía Lan Thu Nhụy, mặt Lan Thu Nhụy không đổi sắc, còn cười ấm áp nói với Tô Nhuyễn: “Bà Lộc hiểu lầm rồi, tôi không phải vợ của Tử Yến…”
Không đợi cô ta nói xong, Tô Nhuyễn đột nhiên vỗ tay một cái, dáng vẻ giật mình hiểu ra: “A, vậy ngài là mẹ của anh Hứa đây sao?”
Tất cả mọi người đều sửng sốt.
Tô Nhuyễn thì kinh ngạc cảm thán nhìn cô ta nói: “Ai da, cháu chào dì, đúng là thất lễ quá, chủ yếu là vì ngài quá trẻ, nhìn giống như chưa đến ba mươi, hoàn toàn không nhìn ra đã sinh được cậu con trai lớn như anh Hứa đây. Bên Cảng Thành đúng là phát đạt thật đấy, bảo dưỡng quá tốt rồi!”
Nhan Diệu vẫn luôn ôm tâm trạng buồn bực, nghe vậy không nhịn được cười rộ lên, bả vai cũng run rẩy.
Cuối cùng Lan Thu Nhụy không giữ vững được nét mặt ưu nhã nữa, mặt đen lại, cắn răng nhấn mạnh: “Không phải thế! Có phải mắt của bà Lộc đây không được tốt hay không?”
“Vẫn không phải?” Tô Nhuyễn nghi hoặc nhìn Hứa Tử Yến: “Không phải bà Cả, cũng không phải mẹ chồng, vậy cô ấy là ai mà có tư cách dạy dỗ vợ của ngài Hứa…” Cô liếc mắt nhìn Lan Thu Nhụy một cái như xác nhận điều gì, sau đó không thể tin nổi hỏi: “Không phải là bà nội chứ?”