Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng sinh sau khi bị cướp đoạt vận may - Chương 466: Tìm ai giá trị hơn

Cập nhật lúc: 2024-12-10 15:45:32
Lượt xem: 500

Vốn dĩ Tô Nhuyễn tưởng mình bị ảo giác, kết quả rất nhanh đã phát hiện ra một ánh mặt lạnh lùng đang nhằm thẳng vào người mình, cảm giác rõ ràng hơn trước đó nhiều.

Vừa ngẩng đầu đã trông thấy một thanh niên cao lớn đi thẳng về phía mình, khuôn mặt rất đẹp trai, nhưng mà rất lạnh lùng, đáy mắt cố nén tức giận.

Tô Nhuyễn nhíu mày, đợi đối phương đến gần mới phát hiện ra, hình như không phải đối phương đang nhằm vào cô, mà là Nhan Diệu phía sau.

Tô Nhuyễn huých huých ra hiệu cho Nhan Diệu, Nhan Diệu quay đầu lại, nhìn thấy người đàn ông kia thì sửng sốt.

Nhìn cô ấy đỏ mắt, người đàn ông kia cũng ngập ngừng, biểu cảm trên mặt càng lạnh lùng hơn: “Nhan Diệu.”

Nhan Diệu luôn hoạt bát, lúc này cũng không kiềm chế nổi, sắc mặt cũng trở nên lạnh lùng: “Học trưởng.”

Nghe thấy xưng hô này, người đàn ông kia nhíu mày, tay vươn ra túm chặt cổ tay cô ấy: “Quay về với anh.”

Nhan Diệu né tránh, lạnh nhạt nói: “Hình như tôi không có lý do gì để quay về với anh.”

“Học trưởng, phiền anh tránh ra, đừng ảnh hưởng chúng tôi khiêu vũ.”

Sắc mặt người đàn ông kia càng khó coi hơn: “Rời khỏi nơi này trước đã, chúng ta nói chuyện.”

Nhan Diệu nói: “Ngại quá, tôi cảm thấy chúng ta không có gì để nói.”

……

Hiển nhiên giữa hai người này có chuyện xưa, Tô Nhuyễn cũng không tiện đứng tại chỗ, lập tức kéo cô giáo Hàn và y tá Mễ về bàn trước.

Ba người vừa ngồi xuống, một nam phục vụ bước tới ngồi xuống ngay cạnh Tô Nhuyễn, Tô Nhuyễn nhíu mày, từ chối theo bản năng: “Để chúng tôi…”

Quay đầu lại, trong khoảnh khắc mắt đối mắt với cặp mắt phương kia, Tô Nhuyễn chột dạ nhiều hơn kinh hỷ, nuốt nước miếng, nói: “Oa, trùng hợp quá…”

Cô giáo Hàn và y tá Mễ lập tức cúi đầu như chim cút, y tá Mễ nhìn quanh bốn phía theo bản năng, vẻ mặt chột dạ.

Lộc Minh Sâm lại không nói gì nhiều, hiển nhiên anh đang chấp hành nhiệm vụ, chỉ học nam phụ vụ bên cạnh chị Hà kia, vừa rót coca cho bọn họ vừa nhỏ giọng nói: “Mau ra ngoài, nơi này có nguy hiểm.”

Ba người nhíu mày, nhưng cũng biết nặng nhẹ, Tô Nhuyễn vội vàng đứng dậy định đi tìm Nhan Diệu, lại nghe thấy chị Hà nói: “A, cậu thanh niên kia mới tới à? Mông cong thật đấy… Nào, qua ngồi đây với chị.”

Tô Nhuyễn:……

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-sau-khi-bi-cuop-doat-van-may/chuong-466-tim-ai-gia-tri-hon.html.]

Lộc Minh Sâm:……

Đại để vì ánh đèn lờ mờ, chị Hà không nhìn rõ diện mạo của Lộc Minh Sâm, nhưng lại nhìn rõ dáng người anh không sót điểm nào.

Chị Hà vừa nói ra lời này, đám người Tô Nhuyễn lập tức trở nên yên tĩnh, cô giáo Hàn và y tá Mễ đều cúi đầu, không dám thở mạnh.

Tô Nhuyễn lại lần nữa ngồi xuống, y tá Mễ hiểu ý đứng dậy, thay cô đi tìm Nhan Diệu.

Tô Nhuyễn duỗi tay ôm lấy cánh tay Lộc Minh Sâm, cười tủm tỉm nói với chị Hà: “Chị Hà, anh ấy là bạn trai em, hôm nay em tới đây để thăm anh ấy.”

Vì Tô Nhuyễn ăn nói khách sáo, chị Hà không hề nổi giận, chỉ cười như không cười nhìn Tô Nhuyễn: “Bạn trai cô làm việc ở nơi này, chẳng lẽ mỗi ngày cô đều đến canh chừng sao?”

Chị ta cười, móc ra một xấp tiền đặt lên bàn, nhìn có vẻ phải hai ba ngàn, nói thẳng với Lộc Minh Sâm: “Em trai, cậu qua đây, số tiền này đều cho cậu, hoặc là…” Chị ta nhìn thẳng vào Tô Nhuyễn, nụ cười hơi ác liệt: “Ngày mai tới cũng được.”

Tô Nhuyễn nhìn về phía Lộc Minh Sâm, cả người Lộc Minh Sâm cứng đờ, cô giáo Hàn thì không biết nên hoảng hốt hay nên xem kịch vui.

Có điều hiển nhiên chị Hà đang xem kịch vui.

Đột nhiên Tô Nhuyễn vỗ bàn đứng phắt dậy, khiến mọi người giật nảy mình. Chị Hà ung dung nhìn cô, tay lại thò vào túi xách, nhìn dáng vẻ giống như muốn tiếp tục lấy tiền ra làm nhục Tô Nhuyễn.

Vân Chi

Ai ngờ Tô Nhuyễn lại quay đầu, nở nụ cười xán lạn với chị ta, tay đẩy Lộc Minh Sâm ra, bản thân chạy qua chỗ chị Hà.

“Chị Hà, em cảm thấy em được hơn anh ấy!” Tô Nhuyễn nghiêm túc nói.

Trong lúc chị Hà đang ngây người, Tô Nhuyễn đã đẩy cậu thanh niên phục vụ cũng đang sợ ngây người bên cạnh chị ta ra, đặt m.ô.n.g ngồi xuống cạnh chị Hà, vươn tay vừa xoa bóp giúp đối phương, vừa nói: “Em nói cho chị nghe, chị tìm em thật sự có lợi hơn nhiều so với tìm anh ấy.”

“Đầu tiên, bọn họ bóp vai ấn huyệt gì đó đều làm lung tung, môn mát xa này em từng học từ chỗ bác sĩ.” Tô Nhuyễn bóp tay cho đối phương: “Ví dụ như huyệt này, là huyệt Thương Dương, có thể xúc tiến trao đổi chất, khiến nét mặt phụ nữ tỏa sáng, còn như huyệt Tam Âm Giao, có thể điều dưỡng khí huyết cho phụ nữ, mỹ dung dưỡng nhan, càng xoa bóp càng trẻ tuổi…”

Chị Hà chăm chú lắng nghe, Tô Nhuyễn nói tiếp: “Còn về đàn ông, với diện mạo này, khí chất này, tài lực này của chị, có người đàn ông nào đủ xứng đôi? Một cái m.ô.n.g vểnh làm sao đủ?”

“Ít ra cũng phải tám người mười người đúng không? Cơ ngực, cơ bụng, chân dài gì đó…” Cô cười hắc hắc: “Chị cứ tìm em, em biết chỗ nào nhiều đàn ông, em quen bạn trai em ở bên đó, mỗi ngày làm quen một người, đủ cho chị dùng một năm.”

Sau đó Tô Nhuyễn chân thành hỏi chị Hà: “Chị, chị làm ăn buôn bán lớn như vậy, chắc biết tìm ai có giá trị hơn nhỉ?”

Chị Hà lấy lại tinh thần, không nhịn được cười ha ha: “Cô gái nhỏ này thú vị thật.”

Tô Nhuyễn chậc một tiếng, giận dỗi nói: “Đâu ra cô gái nhỏ, rõ ràng là em gái của chị mà.”

Chị Hà vui vẻ không thôi, đẩy tiền qua cho Tô Nhuyễn: “Được, cô em gái này chị nhận!”

Loading...