Trọng sinh sau khi bị cướp đoạt vận may - Chương 459: Tiệc tân gia: Xử lý đám đàn ông
Cập nhật lúc: 2024-12-10 15:24:55
Lượt xem: 550
Không nói đến đám đàn ông bên kia đang ganh nhau như gà trọi, bên này mấy cô gái lại rất hài hòa, cô giáo Hàn vô cùng thích căn phòng làm việc nhỏ ngăn ra từ phòng ngủ cho khách phía tây trong nhà Tô Nhuyễn, giá sách cực lớn gắn liền với bàn làm việc, rộng rãi có thể ngồi được hai người cùng một lúc.
“Hai người định học tập cũng ở bên nhau à?” Cô giáo Hàn trêu đùa, trong mắt lại không ngăn nổi hâm mộ, trong mắt phụ nữ, có lẽ lãng mạn chính là hai người làm việc gì cũng có nhau nhỉ?
Y tá Mễ thì thích phòng bếp nhà Tô Nhuyễn: “Cái tủ bát này đẹp thật đấy, vừa rộng rãi vừa sang trọng, nồi niêu chén bát đều có thể cất bên trong, bên ngoài rất gọn gàng.”
“Đầu óc cô cậu tạo thế nào vậy? Làm gì cũng khéo léo.”
Đương nhiên hai người cũng thích hệ thống sưởi trong nhà rồi, bọn họ cùng nhau đi ra phía sau tham quan.
Phòng để nồi hơi rồng chừng mười hai mét vuông, nồi hơi chiếm ba mét, khoảng trống còn lại dùng để chứa than đá và củi lửa.
“Không ngờ hệ thống sưởi còn có thể lắp riêng như vậy, có nó rồi ở nhà trệt thoải mái hơn nhà lầu nhiều.” Cô giáo Hàn nói: “Nhưng mà hai người không ở nơi này lâu nữa nhỉ? Nghe nói nồi hơi này rất đắt.”
Ý cô ấy là Lộc Minh Sâm sắp được thăng quân hàm, đợi sang năm tốt nghiệp nghiên cứu sinh xong, đại khái Lộc Minh Sâm có thể thăng cấp lên Trung tá, cũng có thể là phó sư trưởng, có thể dọn tới tòa nhà hai tầng phía trước, như vậy sẽ không cần dùng đến thống sưởi này.
Trước khi trang hoàng, Lộc Minh Sâm đã nói với cô chuyện này, bây giờ tình hình quốc tế càng ngày càng ổn định, tình trạng chiến tranh ít dần đi, có lẽ quân hàm của anh sẽ tăng, nhưng chức vị thì chưa chắc, dù sao anh vẫn còn quá trẻ, cho nên ít nhất vẫn phải ở lại nơi này năm sáu năm nữa.
“Quyết định ở thì phải ở cho thoải mái, đợi sau này dọn đi, cùng lắm thì đem đi thanh lý.”
Y tá Mễ càng xem càng thích: “Xem mùa đông năm nay hiệu quả thế nào, nếu dùng tốt, sang năm chúng tôi cũng tích cóp tiền lắp một cái.”
Y tá Mễ và cô giáo Hàn vừa ra về, những người khác lại lục tục tới cửa, đều tới tham quan căn nhà mới trang hoàng của bọn họ, vì vấn đề giá cả trong khoảng thời gian ngắn không ai hỏi thăm hệ thống sưởi, còn gia cụ gì đó… Khả năng thời gian tới bác thợ mộc đóng tủ cho bọn họ có thể có thêm không ít đơn hàng.
Ngày hôm sau tiệc tân gia, cô giáo Hàn đã nghỉ hè và bà Trương đều qua giúp đỡ.
Vân Chi
Đồ ăn không cần mua, bởi đang mùa rau dưa, Tô Nhuyễn trực tiếp hái đồ trồng trong sân là đủ rồi. Y tá Mễ mang hành tới, có người tặng rau xanh, ngay cả chị Thái vợ của Đoàn trưởng Hà cũng mang theo mười mấy quả trứng gà và nửa rổ rau hẹ tới.
Cộng thêm thịt gà, thịt ba chỉ, cá hôm qua Lộc Minh Sâm chuẩn bị, mấy người phụ nữ bận rộn trong bếp, không lâu sau đã có hai mâm cơm tràn đầy đồ ăn.
Đàn ông một bàn, phụ nữ một bàn, trẻ con thật ra không có, nghỉ hè là lúc bọn họ đều điên cuồng chạy nhảy bên ngoài.
Cả con ngõ đều là người quen, đương nhiên ăn uống vô cùng náo nhiệt, không lâu sau đám đàn ông bên kia đã bắt đầu chuốc rượu nhau.
Đoàn trưởng Hà vô cùng thích rượu, chị dâu Thái thấy ông ta định uống, lập tức trừng mắt: “Ông uống ít ít thôi, dám uống say bà đây không hầu hạ đâu.”
“Bà ăn cơm của bà đi.” Đoàn trưởng Hà trừng mắt: “Chuyện của đám đàn ông chúng tôi, bà bớt quản!”
“Chuyện vui còn không cho người ta uống vài chén sao?” Sau đó ông ta nói với đoàn trưởng Dư và Lục Thần Minh: “Nào nào nào, hôm nay là ngày vui, chúng ta không say không về!”
Đoàn trưởng Dư là người đầu tiên hưởng ứng: “Không say không về!”
Hiển nhiên biết rõ chị dâu Thái sẽ không làm ông ta mất thể diện trước mặt mọi người, cho nên không hề cố kỵ, còn bắt đầu đứng ra làm người khơi mào.
Lục Thần Minh liếc mắt nhìn y tá Mễ một cái: “Anh uống với bọn họ vài ly nhé?”
Y tá Mễ không vui lắm, Lục Thần Minh cũng hơi nghiện rượu, ngày thường cô ấy đều quản thúc không cho uống, có điều lúc này đám đàn ông kia phối hợp thật sự quá ăn ý. Đooàn trưởng Hà ôm cổ anh ta, nói với y tá Mễ: “Y tá Mễ đâu phải người keo kiệt, hôm nay chúng ta chúc mừng Tiểu Lộc trang hoàng xong nhà mới, phải uống!”
Dứt lời lại ôm lấy Lục Thần Minh, nói: “Mau, uống nào!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-sau-khi-bi-cuop-doat-van-may/chuong-459-tiec-tan-gia-xu-ly-dam-dan-ong.html.]
Lộc Minh Sâm không uống nhiều, nhưng anh cũng không tiện nói, dù sao người mời khách chính là anh, nào có đạo lý ngăn khách khứa tận hứng.
Tô Nhuyễn khẽ nheo mắt, sau đó đi thẳng xuống bếp lôi ra một két bia, đặt lên bàn kêu “Rầm” một tiếng.
Cô giáo Hàn và y tá Mễ trông thấy thế, lập tức hiểu ý.
Cô giáo Hàn mở thùng bia ra, đặt trước mặt mỗi người một chai: “Bọn họ nói rất đúng, hôm nay là ngày vui, chúng ta cũng không say không về!”
Xem ai sợ hai, hôm nay nếu muốn say mọi người đều say, bọn họ sẽ không hầu hạ!
Đám đàn ông bên kia đều tò mò nhìn qua, trong lòng bọn họ, đám phụ nữ luôn cần kiệm mộc mạc, an phận thủ thường này sao có thể uống rượu?
Đoàn trưởng Dư còn kinh ngạc nhìn cô giáo Hàn: “Tiểu Hàn, em đừng chỉ chia ra như thế, nắp chai chưa bật uống thế nào?”
Lục Thần Minh lập tức lén lút giấu dụng cụ mở nắp chai đi.
Đoàn trưởng Hà xấu bụng hơn, nói thẳng với Lộc Minh Sâm: “Tiểu Lộc không được giúp người nhà mình đâu đấy.” Sau đó lại cười hì hì nói với chị dâu Thái: “Có cần tôi dạy cách mở nắp thế nào không?”
Chị dâu Thái bị chọc giận, sắc mặt tối đi, đang định mở miệng mắng, lại trông thấy Tô Nhuyễn trực tiếp cầm chai bia trước mặt mình lên, lấy thêm một chiếc đúa, cũng không biết cô làm thế nào, tóm lại chỉ nhẹ nhàng một cái, nắp chai đã bay ra ngoài, b.ắ.n thẳng vào người đoàn trưởng Hà.
Trong lúc đám đàn ông đều sửng sốt, Tô Nhuyễn đã cầm chai bia trước mặt cô giáo Hàn lên, dùng lại chiêu cũ, đoàn trưởng Dư ngồi gần, nắp chai b.ắ.n thẳng vào mặt anh ta.
Cô giáo Hàn vỗ tay một cái, lớn tiếng nói: “Hay lắm!”
Chị dâu Thái cũng thống khoái, trực tiếp cầm chai bia lên tu ừng ực, tuy rằng không biết thứ này có gì ngon, nhưng vì chọc giận đoàn trưởng Hà, vẫn học theo dáng vẻ thường ngày của ông ta, nói: “Sảng khoái!”
Tô Nhuyễn mở hết số bia trước mặt mọi người, nói với đám đàn ông bên kia: “Các anh uống của các anh đi, không cần để ý đ chúng tôi.”
Sau đó lại nói với các cô gái: “Chúng ta cũng chạm cốc nào, không chơi trò thô lỗ như bọn họ, chúng ta chơi gì đó đáng yêu chút.”
Đoàn trưởng Hà trừng mắt muốn nói gì đó, chị dâu Thái đã cướp lời: “Chuyện phụ nữ chúng tôi, các anh là đàn ông bớt xen vào!”
Cô giáo Hàn nhìn chằm chằm vào Lục Thần Minh đang định qua đây, nói: “Chẳng qua chỉ thỉnh thoảng y tá Mễ chỉ uống một bữa mà thôi, hôm nay còn chúc mừng Tô Nhuyễn vào nhà mới, đooàn trưởng Tiểu Lục không nhỏ mọn như vậy chứ…”
Vì thế, đám đàn ông bên kia chưa kịp chơi “Anh em tốt, ba đa đa, năm khôi thủ”, bên phía phụ nữ đã vô cùng náo nhiệt “Tiểu ong mật, ong ong ong”…
Có điều dám đàn ông dự đoán đúng rồi, mấy cô gái này gần như chưa từng uống rượu, cho nên không lâu sau cô giáo Hàn đã say. Sau khi say rượu cô giáo Hàn rất bưu hãn, trực tiếp ném cái chai rỗng xuống chân đoàn trưởng Dư: “Thứ này không đủ nhiệt! Đổi rượu trắng!”
Y tá Mễ giơ tay tán thành: “Đổi rượu trắng!”
Đoàn trưởng Dư và Lục Thần Minh liếc nhau, vội vàng xông về phía trước, Lục Thần Minh đỡ y tá Mễ: “Tổ tông, đủ rồi đấy…”
“Tiểu Hàn, Tiểu Hàn, uống đủ chưa? Đủ rồi chúng ta về thôi.”
Đoàn trưởng Hà như diều hâu nhìn chằm chằm vào chị dâu Thái, trong lòng cũng dân lên dự cảm không ổn, quả nhiên rất nhanh, chị dâu Thái cao lớn vạm vỡ đã trực tiếp nhào tới véo lỗ tai ông ta…
Bà đây đã say rồi, còn giữ thể diện cái rắm!
Tô Nhuyễn cười tủm tỉm nhìn tất cả, Lộc Minh Sâm yên lặng dịch về phía sau cô, kiên định biểu đạt lập trường của mình.