Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng sinh sau khi bị cướp đoạt vận may - Chương 455: Hối hận muộn màng

Cập nhật lúc: 2024-12-10 15:24:49
Lượt xem: 451

Thịnh Thế quảng bá rầm rộ kéo một lượng lớn khách hàng tới bách hóa Yến Đô, tổng giám đốc bách hóa Yến Đô mừng không khép nổi miệng, tất nhiên đối với Thế Ngoại Tiên được châu báu Thịnh Thế giới thiệu cũng vô cùng dễ nói chuyện. Bách hóa Yến Đô vừa ký hợp đồng, những trung tâm bách hóa khác lập tức noi theo, bởi vì hiện tại bách hóa Yến Đô chính là trung tâm bách hóa dẫn đầu ở thành phố Yến.

Một tháng sau, mấy trung tâm bách hóa nổi tiếng trong thành phố Yến đều có quầy hàng Thế Ngoại Tiên, ngoài bày hàng ra, Diệp Minh còn phụ trách huấn luyện nhân viên và quản lý cho mỗi quầy hàng.

So với trước kia, trang sức mới đưa ra thị trường của Thế Ngoại Tiên đều có tên riêng giống Thịnh Thế, như quý này sản phẩm mang tên mười hai con giáp, thật ra là vì Tô Nhuyễn chỉ có một mình, không làm kịp nên nghĩ ra cách lười biếng, bởi vì mười hai con giáp đã có hình dung sẵn có, chỉ cần thiết kế chi tiết là được.

Nhưng sau này muốn đảm bảo mỗi quý đều có sản phẩm mới, vẫn phải nhanh chóng bồi dưỡng đoàn đội thiết kế riêng mới được.

Nghĩ tới đoàn đội thiết kế, Tô Nhuyễn không khỏi nhìn về phía Ngưu Xuân Phân.

Đúng vậy, Ngưu Xuân Phân đã trở lại, chị ấy đang xem xét sản phẩm trang sức trong quầy hàng, rồi ngẩng đầu nhìn dòng người trước quầy nối liền không dứt, trên mặt mang theo nụ cười: “Tôi mới đi có hơn một tháng, công ty đã thay đổi lớn như vậy rồi…”

Tô Nhuyễn cười: “Chị cũng thay đổi không nhỏ.”

Đúng là Ngưu Xuân Phân thay đổi rất nhiều, chị ấy ngây người ở thành phố Thân một tháng rưỡi, làn da đẹp hơn chút, còn trang điểm nhẹ nhàng, quần áo trên người cũng hào phóng khéo léo, khi chị ấy quay về, thậm chí mọi người còn không nhận ra.

Ngưu Xuân Phân cười nói: “Ở bên kia người ta đều trang điểm như vậy, tôi không muốn làm xấu mặt công ty, nhưng mà có thể thích ứng nhanh như vậy, đều nhờ có Tiểu Nhan giúp đỡ.”

Nhưng dù không có người giúp đỡ, kiến thức rộng lên, trải đời nhiều hơn cũng sẽ trở nên tự tin hào phóng.

Hai người dạo quầy hàng xong đang chuẩn bị xuống lầu, thì Diệp Minh gọi hai người lại: “Chị Tô, chị Xuân Phân! Hai người chờ em nửa tiếng, chúng ta cùng nhau trở về.”

“Đây là hai tờ phiếu giảm giá của quán cà phê dưới lầu, hai người có thể qua đó ngồi một lát.”

Tô Nhuyễn nhận phiếu giảm giá, cười nói: “Diệp Minh đúng là càng ngày càng có bản lĩnh rồi.”

Hai người sóng vai nhau rời đi, không trông thấy trong góc khuất có một cô gái trẻ tuổi đang ngơ ngẩn nhìn theo bóng dáng Ngưu Xuân Phân.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-sau-khi-bi-cuop-doat-van-may/chuong-455-hoi-han-muon-mang.html.]

“Tiểu Lệ?” Tôn Thành Tài kéo Dư Tiểu Lệ đang sững sờ, lắc lư bông hoa tai vừa mua được trước mặt cô ta: “Thế nào? Em biết làm kiểu dáng mới này của bọn họ không?”

Dư Tiểu Lệ nhìn thoáng qua, lắc đầu, công nghệ này cô ta chưa thấy bao giờ.

Tôn Thành Tài nói: “Quả nhiên người làm buôn bán lòng dạ sâu xa, chắc là đề phòng em từ trước rồi.”

Thấy cô ta thất thần, anh ta nhìn theo ánh mắt đối phương, rất nhanh đã chú ý tới Tô Nhuyễn: “Kia không phải bà chủ trước của em sao?”

“Người bên cạnh cô ta là ai thế? Người mới vào thay chỗ em à? Sao nhìn có vẻ thân nhau thế nhỉ?”

Dư Tiểu Lệ thì thào: “Là chị Xuân Phân.”

Tôn Thành Tài sửng sốt: “Em nói đùa à? Ngưu Xuân Phân? Chị ta đã hơn ba mươi, giống bà thím già, sao có thể…”

Hốc mắt Dư Tiểu Lệ đỏ lên, nhìn anh ta: “Chính là chị ấy…”

Tròng mắt Tôn Thành Tài xoay chuyển, đột nhiên kéo Dư Tiểu Lệ đi theo.

Trong quán cà phê, Ngưu Xuân Phân đang nói cho Tô Nhuyễn những gì mình nhìn thấy nghe thấy ở thành phố Thân: “… Bên kia đều là nhà cao tầng, lần đầu tiên tôi đi thang máy còn làm trò cười… Quần áo người phía nam mặc đúng là hợp mốt hơn chúng ta, nhà thiết kế trong phòng làm việc đều vô cùng chú ý cách ăn mặc, sau này tôi mới biết hóa ra mặc quần áo còn có nhiều điểm cần chú ý như vậy…”

“Tôi còn gặp được ngôi sao nổi tiếng…” Có lẽ vì tư tưởng thay đổi khiến chị ấy không còn kiệm lời như trước, hứng thú bừng bừng kể về thế giới mới lạ mình chưa từng thấy, cuối cùng nói: “Tô Nhuyễn, cảm ơn cô đã cho tôi cơ hội ấy, nếu không khả năng cả đời này tôi cũng không biết thế giới bên ngoài lại xuất sắc như vậy…”

Vân Chi

Tô Nhuyễn cười nói: “Cũng do bản thân chị.”

Ngồi cách bọn họ một cái ghế sô pha lưng cao, Dư Tiểu Lệ nghe Ngưu Xuân Phân kể về thế giới phồn hoa giống phim truyền hình kia, đột nhiên nhớ tới trước khi cô ta rời đi, Tô Nhuyễn từng nói, vốn dĩ định đưa cô ta đi học tập…

Cho nên, cơ hội tới thành phố Thân của Ngưu Xuân Phân vốn dĩ là của cô ta sao? Những chuyện thú vị, thế giới phồn hoa, thể nghiệm chưa bao giờ thể nghiệm đó… Vốn dĩ đều là của cô ta sao?

Nếu như cô ta đi, chắc chắn có thể làm tốt hơn Ngưu Xuân Phân…

Loading...