Trọng sinh sau khi bị cướp đoạt vận may - Chương 452: Tới cửa khiêu khích
Cập nhật lúc: 2024-12-10 15:24:45
Lượt xem: 461
Sau khi xác định sản phẩm của Thế Ngoại Tiên có thể tiến vào công ty bách hóa, Tô Nhuyễn bắt đầu xuống tay làm công tác chuẩn bị.
Kiểu dáng sản phẩm trước đó đã bán hơn nửa năm, cũng đến lúc nên thay thế rồi. Sản xuất vật phẩm trang sức phải có thiết kế mới thay thế liên tục mới có thể lâu dài.
Gần đây doanh thu của cửa hàng cũng giảm xuống rất nhiều, Tô Nhuyễn đang định đi xem xét tình hình, Triệu Lôi đã nổi giận đùng đùng chạy tới trước.
Hóa ra doanh thu của cửa hàng giảm mạnh không chỉ vì vấn đề kiểu dáng, mà vì xuất hiện bản lậu.
Mà người chế tác bản lậu, không phải ai khác chính là Dư Tiểu Lệ.
Trong phòng họp, Triệu Lôi tức giận vỗ bàn: “Tuy rằng người bán không phải cô ta, nhưng đồ trên sạp hàng của người đàn ông kia giống sản phẩm của chúng ta như đúc, dây buộc tóc còn dễ làm giả, nhưng khuyên tai lại không nhiều người có thể làm ra, ngoài cô ta không còn ai khác.”
Hiển nhiên sau khi bị đuổi khỏi bách hóa Kim Hâm, bây giờ chắc hẳn Dư Tiểu Lệ đang chuyên tâm ở nhà làm đồ trang sức, muốn mô phỏng con đường trước đây của Tô Nhuyễn, bắt đầu từ bày sạp hàng.
Doanh thu bán hàng liên quan đến tiền lương của Triệu Lôi, cho nên anh ta tức giận không thôi: “Cô ta cũng quá không biết xấu hổ rồi, cô ta muốn bày quán thì ra chợ, hoặc tới con phố khác, chỗ nào không thể bày lại bày quán ngay phía trước cửa hàng chúng ta.”
“Chúng ta còn chưa tìm cô ta tính sổ, vậy mà cô ta dám tới cửa khiêu khích trước.”
Diệp Minh chống cằm suy tư, nói: “Không phải cô ta tới khiêu khích, mà tới để lôi kéo khách hàng của chúng ta, bởi vì bây giờ chúng ta đã có rất nhiều khách hàng thân thiết hay tới cửa hàng, bọn họ nhìn thấy đồ giống nhau, cô ta lại bán rẻ hơn chúng ta, sao có thể không mua của cô ta?”
Triệu Lôi giận dữ mắng: “Đúng là vô sỉ!”
Diệp Minh thở dài: “Sao cô ta lại biến thành người như vậy nhỉ? Rõ ràng ban đầu còn khá tốt…”
Triệu Lôi nhíu mày nói: “Hay là tìm chính ủy Vương nói với ông ấy, trước kia là chính ủy Vương giúp cô ta, lời ông ấy nói chắc cô ta vẫn nghe nhỉ? Chúng ta cũng không chặn đường làm giàu của cô ta, chỉ cần cô ta đi nơi khác bán là được!”
Tô Nhuyễn lắc đầu nói: “Chuyện này không nên tìm chính ủy Vương, huống chi chưa chắc đã phải quyết định của Dư Tiểu Lệ.”
Mọi người nghe vậy, đều nghi hoặc nhìn cô.
Tô Nhuyễn nói: “Năm trước khi Dư Tiểu Lệ mới tới, cô ấy không… Bất chấp tất cả như vậy.”
“Hơn nữa trộm đồ đem bán cần có thời gian và đồng bọn, cô ấy vùi đầu vào công việc cả ngày, sao có thể sinh ra ý nghĩ ấy?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-sau-khi-bi-cuop-doat-van-may/chuong-452-toi-cua-khieu-khich.html.]
Diệp Minh nhíu mày: “Ý của chị là, cô ta bị người khác xúi giục? Là người bạn trai kia của cô ta?”
Tô Nhuyễn nói: “Người có thể ảnh hưởng đến cô ta, chắc chắn quan hệ rất thân thiết.”
Vân Chi
“Nếu tôi đoán không sai, chắc hẳn người đàn ông bày quán kia chính là bạn trai cô ta, đối phương làm ra chuyện này có thể thấy là người không có liêm sỉ, đi nói với chính ủy Vương cũng vô ích.”
“Đây là chuyện của chúng ta, phải tự mình giải quyết.”
Tô Nhuyễn không nói thẳng phương pháp giải quyết, sau này Triệu Lôi và Diệp Minh đều là cánh tay đắc lực của cô, bọn họ phải học được cách tự giải quyết vấn đề.
Diệp Minh ngẫm nghĩ một lát, rồi nói: “Tài liệu cô ta dùng có lẽ chính là tài liệu lấy từ chỗ chúng ta, chắc không nhiều lắm, mà đồ của chúng ta chỉ phía nam mới có, nên cô ta sẽ không bán được lâu, khả năng mấy ngày nữa sẽ hết hàng bán.”
Tô Nhuyễn nói: “Chắc là cô ta đã sao chép sổ danh bạ của tôi.”
Hiện giờ công ty bọn họ có nguồn cung ứng tài liệu ổn định, đa phần đều không cần tự mình xuống phía nam nhập hàng, chỉ cần gọi điện thoại bảo đối phương gửi hàng qua đây là được.
Dư Tiểu Lệ sao chép số điện thoại, tất nhiên cũng có thể gọi điện thoại nhập hàng.
Triệu Lôi chưa biết còn có vụ này, không khỏi tức giận nghiến răng: “Vậy mà khi đi còn cảm thấy chúng ta có lỗi, trước đây chúng ta tìm nguồn cung ứng tốn bao nhiêu công sức, cô ta nhẹ nhàng đã có sẵn trong tay.”
Anh ta càng nghĩ càng giận: “Hay là chúng ta cũng giảm giá, cho dù cô ta có thể gọi điện thoại nhập hàng, nhưng có thể nhập số lượng bao nhiêu? Chắc chắn không thể ganh đua phí tổn với chúng ta.”
Diệp Minh lại không đồng ý: “Không giảm, giảm giá khác gì chúng ta nhận thua! Chúng ta nghĩ cách đuổi bọn họ đi!”
Tô Nhuyễn cười nói: “Điểm này Diệp Minh đúng, đồ của Thế Ngoại Tiên chúng ta, thà tặng miễn phí cũng không bán rẻ.”
“Bảo bối tặng miễn phí vẫn là bảo bối, bán rẻ một lần lại có thể biến thành hàng rẻ tiền.”
Diệp Minh như suy tư điều gì.
Thấy Tô Nhuyễn như vậy, Triệu Lôi cũng bớt lo âu: “Vậy chúng ta?”
Tô Nhuyễn cười: “Nếu bọn họ đã chạy tới tự rước lấy nhục, chúng ta không vũ nhục bọn họ chẳng phải cô phụ thành ý của người ta sao?”
Mọi người nhỏ giọng thương lượng một lát, cuối cùng trên mặt Triệu Lôi mới lộ ra ý cười, Diệp Minh thì mang vẻ mặt đã học được.