Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng sinh sau khi bị cướp đoạt vận may - Chương 436: Dạy dỗ thế nào

Cập nhật lúc: 2024-12-09 20:54:10
Lượt xem: 520

Chụp ảnh xong mọi người tản ra, dư lại ba cô gái hứng thú bừng bừng ghé vào nhau thảo luận, Lộc Minh Sâm và Lục Thần Minh không biết bọn họ cao hứng chuyện gì, đoàn trưởng Dư thì đen mặt vì chưa có cơ hội chụp ảnh.

“Tú Nhã.” Anh ta định nghiêm túc giải quyết chuyện hôm nay.

Nào ngờ cô giáo Hàn lại thoải mái cười nói: “Đoàn trưởng Dư, cuối cùng em cũng hiểu được anh rồi.”

“Không sao, sau này anh cứ thoải mái đi chơi với các cô ấy đi.” Em cũng tận tình đi theo đám nam binh kia.

Đoàn trưởng Dư nghe hiểu ý, lập tức trợn trừng mắt, vẫn còn lần sau sao?

Anh ta khẽ ho một tiếng: “Thật ra, bọn họ cũng chỉ như vậy, có lẽ em không biết, Lý Nghị kia chụp ảnh với người ta khắp nơi.” Em không tính là gì.

Cô giáo Hàn cười nói: “Em biết mà, anh ấy chính là người như vậy…” Sắc mặt cô ấy đầy sùng bái: “Đã là ngôi sao nổi tiếng rồi, còn thân thiện như vậy.”

Đoàn trưởng Dư nghẹn lời.

Cô giáo Hàn tiếp tục cười nói: “Cũng giống Tiểu Vũ kia, bây giờ em biết rồi, Tiểu Vũ chính là cô gái tùy tiện.”

Đoàn trưởng Dư phát hiện ra khi nói lời này, cô giáo Hàn thật sự không ghen tuông chút nào, ngược lại khiến anh ta cảm thấy thiếu thiếu thứ gì đó.

“Vậy…”

“Cô giáo Hàn! Y tá Mễ!” Tô Nhuyễn sải bước lên xe máy, gọi hai người lên xe.

Sau đó nói với ba người đàn ông: “Xe không chở được nhiều người như vậy, ba người tự về nhé, chúng em ở nhà chờ.”

Nói xong khởi động xe máy, lại lần nữa nghênh ngang lao ra ngoài.

Lục Thần Minh nhìn chiếc xe đạp nửa đường đứt xích của mình, lại xoa cái bụng lép kẹp vì đói, căm giận lẩm bẩm: “Bọn họ đều ăn no rồi.”

Lộc Minh Sâm thì nhìn về phía đoàn trưởng Dư, kẻ này mới là đầu sỏ gây tội hôm nay.

Hiển nhiên Lục Thần Minh cũng ý thức được điểm này, lại nheo mắt nhìn đoàn trưởng Dư: “Đoàn trưởng Dư, anh ăn no rồi nhỉ? Trái ôm phải ấp, cuộc sống khoái hoạt quá nhỉ?”

Đoàn trưởng Dư khẽ ho một tiếng, ngượng ngùng nói: “Chưa no, chưa no, lát nữa về mới ăn, đợi tôi, tôi đi lấy xe.”

Vân Chi

Lộc Minh Sâm và Lục Thần Minh đứng chờ ở ven đường, Lục Thần Minh nghiến răng nghiến lợi: “Hai mắt đều dính chặt vào người ta không rời nửa bước, để xem khi về tôi dạy dỗ cô ấy thế nào!”

Lộc Minh Sâm khiêm tốn học hỏi: “Cậu định dạy dỗ thế nào?”

Lục Thần Minh mắc kẹt, sau đó khinh bỉ hỏi Lộc Minh Sâm: “Tôi không tin cậu có biện pháp!”

Lộc Minh Sâm khẽ nheo mắt, đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, nhìn xe jeep vừa tới, nói: “Hai người về trước đi, lát nữa tôi tự về.”

Dứt lời, anh xoay người đi tới chỗ nào đó.

Lục Thần Minh nhìn theo bóng dáng Lộc Minh Sâm: “Có âm mưu, không được, tôi phải đi xem sao.”

Trong phòng y tế quân khu, mặt Lộc Minh Sâm không chút biểu cảm, nói: “Cho tôi ba hộp.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-sau-khi-bi-cuop-doat-van-may/chuong-436-day-do-the-nao.html.]

Chị gái trực ban nói: “Thứ này dùng hết lại lấy, cậu để lâu chất lượng không tốt, dùng cũng không thoải mái.”

Thấy đối phương nghi ngờ năng lực của mình, Lộc Minh Sâm tỏ vẻ bất mãn: “Ba hộp, tháng sau tôi lại tới lấy.”

Chị gái trực ban:…

“Nhà cậu có trẻ con à?” Chị gái kia khuyên nhủ: “Có đáng bao nhiêu đâu, mua cho bọn trẻ bóng bay cho bọn nhỏ chơi đi.”

Lộc Minh Sâm:……

Anh đen mặt, kiên trì: “Ba hộp.”

“Cho tôi bốn hộp!”

Chị gái trực ban:…

Lại thêm kẻ thần kinh nào nữa đây?

Lộc Minh Sâm nghiêm mặt nhìn Lục Thần Minh vào theo mình, ánh mắt hai người chạm nhau, ánh lửa văng khắp nơi.

Lộc Minh Sâm: “Tôi muốn năm hộp.”

Lục Thần Minh: “Cho tôi sáu hộp!”

……

Đoàn trưởng Dư đỗ xe xong vào đến nơi, nhìn chị gái trực ban kia, lại nhớ hàng dự trữ trong nhà mình cũng hết rồi, vội vàng nói: “Cho tôi một hộp.”

Chị gái trực ban nhẹ nhàng thở ra, cuối cùng cũng có người bình thường.

Thấy Lộc Minh Sâm và Lục Thần Minh đồng loạt nhìn mình với ánh mắt ngạc nhiên.

Đoàn trưởng Dư đắc ý: “Làm sao vậy? Mỗi tháng tôi lấy một lần.”

Lộc Minh Sâm & Lục Thần Minh:…… Khinh bỉ.

Phía bên này, Tô Nhuyễn, y tá Mễ và cô giáo Hàn đã về đến nhà. Sau khi về nói chuyện với nhau lại hưng phấn một hồi, sau đó y tá Mễ mới đi nấu sủi cảo cho mấy người đàn ông.

Nhưng mà sủi cảo sắp chín rồi vẫn chưa thấy người quay về, cô ấy và Tô Nhuyễn liếc nhau, không khỏi chột dạ.

Đợi nghe thấy tiếng xe vang lên, hai người vội vàng ân cần ra ngooài đón, nhìn vị trí người trong xe, tự giác phân ra đứng hai bên.

Xe dừng lại, cửa mở ra, nhìn thấy trên tay Lộc Minh Sâm xách theo một cái túi lớn, Tô Nhuyễn nghi hoặc: “Cái gì thế?”

“Cái gì thế?” Cùng lúc ấy y tá Mễ cũng mở miệng hỏi.

Sau đó hai người đàn ông khinh bỉ nhau qua kính xe một phen, cuối cùng ánh mắt dừng trên người đoàn trưởng Dư, trong tay anh ta chỉ cầm theo một cái túi nhỏ.

Đoàn trưởng Dư:……

Mẹ nó, kẻ biến thái dựa vào đâu khinh bỉ một người bình thường như anh ta?

Loading...