Trọng sinh sau khi bị cướp đoạt vận may - Chương 433: Truy tinh (1)
Cập nhật lúc: 2024-12-09 20:54:05
Lượt xem: 404
Đám nữ binh hâm mộ: “Cô ấy là con cái nhà ai thế? Vậy mà người nhà lại để cô ấy lái xe máy.”
“Xe máy kia đắt lắm nhỉ?” Nam binh trừ chú ý xe máy, còn chú ý ba cô gái xinh đẹp: “Ngầu thật đấy.” Cũng vô cùng tò mò về khuôn mặt bên dưới mũ bảo hiểm.
“Này, Lý Nghị, cậu có quen không?” Có người hỏi một thanh niên diện mạo xuất sắc.
Thanh niên kia cười nói: “Sao tôi quen được?”
Người nọ: “Không phải cậu rất nổi tiếng sao, số người từng gặp tất nhiên nhiều rồi, tôi còn tưởng rằng cậu quen nữa.”
“Không quen, hình như chưa gặp lần nào.” Lý Nghị nói xong, cũng có chút tò mò.
Sau đó xe máy dừng ngay trước cửa nhà ăn, ba cô gái xuống xe theo thứ tự, tháo mũ bảo hiểm ra, ba khuôn mặt trang điểm tinh xảo lập tức lộ rõ.
“Oa, xinh quá!”
Chỉ trong nháy mắt mọi người đã bị hấp dẫn, tất nhiên đoàn trưởng Dư cũng không ngoại lệ, chỉ là nhìn cô gái cuối cùng anh ta luôn cảm thấy có chút thân quen, nhưng lại cho rằng không có khả năng ấy.
Nhìn qua cô gái kia chỉ khoảng hai mươi mấy tuổi, xinh đẹp giỏi giang lại gợi cảm, sao có thể là cô giáo Hàn cả ngày tết tóc đuôi sam, ăn mặc xám xịt?
Lúc anh ta đang nghĩ ngợi, đối phương đã quay đầu lại, đảo mắt nhìn qua. Đoàn trưởng Dư lập tức dịch sang bên cạnh theo bản năng, khéo giãn khoảng cách với cô gái Tiểu Vũ kia, nhưng mà hình như đối phương không hề để ý đến anh ta, trực tiếp đi theo hai cô gái khác vào trong nhà ăn.
Vân Chi
Đoàn trưởng Dư nhẹ nhàng thở ra, quả nhiên không phải cô giáo Hàn, nếu cô giáo Hàn trông thấy cảnh anh ta nói chuyện với Tiểu Vũ, không nhảy dựng lên mới là lạ.
Lúc này, anh ta cũng giống đám lính văn nghệ, không hẹn mà cùng bước nhanh hơn.
Vào nhà ăn, trông thấy ba người đẹp đang mua đồ ăn ở cửa bán thịt bò kho, không ít nam binh xô xô đẩy đẩy xếp hàng sau ba người, ánh mắt cả đám đều sáng lấp lánh.
Đoàn trưởng Dư bật cười, quả nhiên đều là người trẻ tuổi, sau đó cũng chắp tay sau lưng đi đến cửa bán bò kho.
Những người khác đi cùng thì phân công nhau đi múc cơm.
Khi đoàn trưởng Dư đang xếp hàng chờ đợi bên này, ba người trước đã qua cửa sổ khác mua đồ ăn, người phía sau cũng di động theo.
Hôm nay người tới nhà ăn thật sự nhiều, đa số đều là đàn ông, rất nhanh ba cô gái và đám nữ binh trong đoàn văn nghệ đã bị bao phủ trong đám người.
Tóm lại là cứ nhìn vào đám đông, chỗ nào tập trung đông người chắc chắn có các cô ấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-sau-khi-bi-cuop-doat-van-may/chuong-433-truy-tinh-1.html.]
Đoàn trưởng Dư mua cơm xong, ngồi xuống bàn, tâm trạng không tệ, quả nhiên không lâu sau, Tiểu Vũ đã dẫn theo mấy cô gái trẻ tuổi đến ngồi gần anh ta, đám người vừa ăn cơm vừa cười đùa.
Nhìn khay cơm ít đến mức đáng thương của bọn họ, đoàn trưởng Dư hỏi: “Sao các cô ăn ít thế, tết nhất nên ăn nhiều chút.”
“Không được, phải giữ dáng, mười lăm còn phải biểu diễn cho mọi người xem đó.”
Đột nhiên cô gái Tiểu Vũ ngẩng đầu nhìn về phía sau đoàn trưởng Dư, tò mò hỏi: “Đoàn trưởng Dư, ba cô gái kia là con gái nhà ai thế? Chắc ngài biết nhỉ?”
Mấy nam binh văn nghệ bên cạnh lập tức nhìn qua, hiển nhiên cũng muốn biết.
“Ơ, hình như bọn họ đang đi về phía chúng ta.”
Đoàn trưởng Dư cười ha hả: “Lát nữa hỏi một chút chẳng phải sẽ biết sao.” Anh ta vừa nói cười, vừa quay đầu lại.
Khi ngước mắt nhìn về phía ba cô gái kia, anh ta không khỏi sửng sốt, cô giáo Hàn không dễ nhận ra, nhưng Tô Nhuyễn lại dễ. Tuy rằng vị này đã kết hôn, nhưng được Lộc Minh Sâm nuông chiều, ngày thường muốn làm gì làm cái đó, trang điểm như vậy cũng không phải lạ.
Người bên cạnh kia, nhìn kỹ lại chính là y tá Mễ, lá gan người này cũng không nhỏ, Lục Thần Minh cũng nuông chiều…
Đột nhiên trong lòng đoàn trưởng Dư dâng lên dự cảm không ổn, vậy người cuối cùng kia…
Khi bốn mắt nhìn nhau, đoàn trưởng Dư ngây ngốc thốt lên: “Cô giáo Hàn?”
Đúng là cô giáo Hàn sao?
Tiểu Vũ tò mò nhìn qua, ghé sát vào tai đoàn trưởng Dư, hỏi: “Bọn họ là giáo viên à?”
Đoàn trưởng Dư lui về phía sau, né tránh theo bản năng khiến Tiểu Vũ sửng sốt.
Anh ta căng thẳng khẽ ho một tiếng, định giải thích: “Chuyện đó…”
Nhưng mà ba người kia đều đi vòng qua anh ta như không quen biết vậy. Đoàn trưởng Dư sửng sốt thêm lần nữa, xoay người đang định nói gì đó, lại nghe thấy Tô Nhuyễn nói với nam binh văn nghệ đẹp trai kia: “Chào các anh! Chúng tôi rất thích các anh, có thể ngồi đây không?”
Đúng, sau khi nhìn thấy đoàn trưởng Dư, ba người đột nhiên thay đổi ý định, không chỉ mua đồ ăn, ba người còn định ngồi ăn chung với đám nam binh văn nghệ.
Được mấy cô gái trẻ tuổi xinh đẹp yêu thích như vậy, đương nhiên đám nam binh văn nghệ vui mừng rồi, bọn họ lập tức dịch sang hai bên, dành ra ba ghế trống: “Mời ngồi, mời ngồi.”
Cho nên đoàn trưởng Dư lập tức nhìn thấy cảnh tượng, ba cô gái nhỏ bao gồm cả cô giáo Hàn nhà anh ta… Không, là ba cô gái đã kết hôn ngồi giữa một đám thanh niên trẻ tuổi, chuyện trò vui vẻ.