Trọng sinh sau khi bị cướp đoạt vận may - Chương 382: Kế sách của Tô Thanh Thanh (1)
Cập nhật lúc: 2024-12-09 20:44:29
Lượt xem: 495
Đời trước Hoắc Hướng Dương luôn khen Tô Nhuyễn hiền huệ có năng lực, hai quý nhân ủng hộ giúp công ty nhà họ Hoắc quật khởi đều là do Tô Nhuyễn kết thiện duyên, một trong số đó có bối cảnh quân đội.
Nhà họ Hoắc có thể nhanh chóng đứng vững gót chân ở thành phố Yến, đều là công lao của lãnh đạo quân đội.
Tuy rằng Hoắc Hướng Dương không nói tỉ mỉ, nhưng đời trước đúng là Tô Nhuyễn có một nhà máy chuyên môn thu dụng quân nhân thương tàn hoặc gia đình quân nhân có điều kiện khó khăn, còn một công ty vệ sĩ chuyên thu dụng quân nhân xuất ngũ kiện toàn.
Tô Thanh Thanh nghi ngờ đời trước Tô Nhuyễn thông qua phương thức này, mới quen biết quý nhân trong quân đội kia.
Chỉ là đời này có Lộc Minh Sâm rồi, cô ta còn làm ra chuyện như vậy, phải biết rằng Lộc Minh Sâm còn trẻ đã là đoàn trưởng, tiền đồ vô lượng, muốn quen biết quý nhân thông qua Lộc Minh Sâm không phải nhanh hơn sao?
Ánh mắt Tô Thanh Thanh dừng trên đoạn văn thổ lộ cuối cùng trên tờ báo, không nhịn được cười nhạo một tiếng. Đời trước Tô Nhuyễn luôn lạnh lùng kiêu ngạo như công chúa trước mặt Hoắc Hướng Dương, đời này lại nhiệt tình lớn mật với Lộc Minh Sâm như vậy, chuyện tỏ tình trên báo cũng làm ra được… Đúng là…
Cô ta không khỏi nghĩ đến lần mình gặp mặt Lộc Minh Sâm, tuy rằng nhìn qua có vẻ đối phương vô cùng yêu Tô Nhuyễn, nhưng Tô Thanh Thanh không tin trong lòng anh ta không hề khúc mắc.
Chắc là Tô Nhuyễn cũng hiểu rõ, cho nên, mới vất vả vừa bày quán ngoài chợ vừa mở cửa hàng, làm ra dáng vẻ tự lực cánh sinh.
Thuê quân nhân thương tàn xuất ngũ có khả năng là vì lấy lòng Lộc Minh Sâm, nhưng khả năng lớn nhất chắc là muốn thông qua việc này gặp lại quý nhân đời trước.
Nghĩ thông suốt điểm này, tròng mắt Tô Thanh Thanh xoay chuyển, con đường này đâu phải chỉ mình Tô Nhuyễn có thể đi.
Thấy ba mẹ con nhà họ Hoắc nhìn mình, Tô Thanh Thanh nói: “Chúng ta cũng đi thuê hai quân nhân thương tàn xuất ngũ.”
Mẹ Hoắc lập tức nói: “Chúng ta đâu thiếu người, thuê làm gì?”
Trong lòng mẹ Hoắc, cửa hàng nhà bọn họ chỉ là một cửa hàng nho nhỏ, người trong nhà vất vả chút là được, thuê thêm người không phải tiêu tiền lung tung sao?
Tô Thanh Thanh nói: “Vốn dĩ chúng ta cũng phải thuê người, hàng năm anh Hướng Dương còn phải xuôi nam nhập hàng.”
“Hướng Mỹ thì cứ có nhiều khách lại căng thẳng, không đi ị phân cũng đi tiểu, như vậy chắc chắn sẽ chậm trễ, sức khỏe của mẹ lại không tốt, giúp đỡ vài ngày còn được, sau này vẫn nên ở nhà hưởng phúc thì hơn.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-sau-khi-bi-cuop-doat-van-may/chuong-382-ke-sach-cua-to-thanh-thanh-1.html.]
Sắc mặt Hoắc Hướng Mỹ không tốt lắm, ý Tô Thanh Thanh là ghét bỏ cô ta trốn việc sao?
Mẹ Hoắc cũng khẽ nhíu mày, không cho bà ta thu tiền, lỡ Tô Thanh Thanh trộm tiền bỏ túi riêng, bọn họ phải làm sao?
Tô Thanh Thanh vẫn đang tiếp tục: “Còn Tiểu Liên, vừa sảy thai xong, không phải mọi người nói cô ấy nên tĩnh dưỡng cho khỏe sao? Cũng đâu thể để con làm một mình.”
Cô ta khẽ xoa bụng: “Hai tháng nữa thằng nhóc này đến giai đoạn ầm ĩ rồi, cháu đích tôn nhà họ Hoắc chúng ta đó, con cũng phải để ý một chút.”
Sắc mặt Tiểu Liên trắng bệch, sợ hãi nói: “Em làm được, em đã khỏe rồi, không cần tĩnh dưỡng.”
Tô Thanh Thanh thờ ơ nói: “Dù không cần tĩnh dưỡng, một mình cô cũng không làm được, hôm nay mọi người cũng thấy rồi đấy, khách có ít đi một nửa, mình Tiểu Liên cũng làm không xuể.”
“Nói không chừng trong lúc ra phía sau lấy quần áo cho khách, ở phía trước lại bị trộm đồ, cửa hàng ít nhất phải có hai người mới được.”
Nói đến nói đi, tóm lại là phải thuê người.
Mẹ Hoắc vẫn không vui, cửa hàng vừa mới khai trương, tuy rằng hai ngày đầu buôn bán rất tốt, nhưng lấy đâu ra tiền thuê người, hơn nữa, bụng lớn thì làm sao? Không phải lấy quần áo cho người ta, thu tiền thôi à? Có thể mệt đến mức nào, sao Tô Thanh Thanh này lại õng ẹo như vậy…
Tô Thanh Thanh còn chuyện khác muốn nói: “Hơn nữa chúng ta thuê quân nhân thương tàn sẽ được lên báo, có thể tiết kiệm nhiều tiền hơn so với thuê quảng cáo.”
Mẹ Hoắc nhìn báo Đô Thị đưa tin về Tô Nhuyễn, cũng hơi động lòng. Trước chưa nói tới có thể quảng cáo tuyên truyền hay không, nếu được lên báo thôi, ba ta phải gửi về quê quán cho đám người luôn cười nhạo sau lưng nhà bọn họ chống mắt lên xem, cho bọn họ hâm mộ chết.
Tiểu Liên lại nhỏ giọng nói: “Chúng ta bán quần áo nữ, thuê đàn ông không ổn lắm nhỉ?”
Tô Thanh Thanh sửng sốt, ngay lập tức liếc xéo đối phương: “Ai nói quân nhân đều là nam, cô không biết có cả nữ binh à?”
“Huống hồ, quân nhân thương tàn chỉ là một cách nói, người thân của các gia đình có quân nhân hy sinh cũng nằm trong phạm vi đó.”
Tiểu Liên cắn môi theo bản năng, sợ hãi không dám nói tiếp.
Vân Chi
Hoắc Hướng Dương nhìn cô ta một cái, thở dài: “Thanh Thanh, Tiểu Liên không được ăn học tử tế, từ trước đến nay lại chưa từng ra khỏi huyện thành, em kiên nhẫn với cô ấy chút.”