Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng sinh sau khi bị cướp đoạt vận may - Chương 380: Bắt chước bừa (1)

Cập nhật lúc: 2024-12-09 20:44:27
Lượt xem: 553

Khả năng đoán được Tô Thanh Thanh đang nghĩ gì, Tô Nhuyễn mỉm cười, không để ý nữa, lập tức rời đi, cô ta vui là được.

Đi khoảng năm mươi mét, liền trông thấy cửa hàng nhà mình. Nhìn ba chữ “Thế Ngoại Tiên” xinh đẹp bên trên, Tô Nhuyễn không nhịn được lại bật cười.

Muốn mở cửa hàng, tất nhiên phải có tên nhãn hiệu và Logo rồi. Khi ấy Lộc Minh Sâm còn nghiêm túc mở sách vở ra bắt đầu đặt tên: “Nhuyễn Lộc” “Nhuyễn Minh” gì đó đều có cả. Nhưng khả năng cảm thấy chữ Nhuyễn không dễ kết hợp lắm, anh lại đổi thành “Tô Lộc”: “Tô Minh” gì đó, cuối cùng thật sự không có cách nào kết hợp, mới lấy nhũ ranh của bọn họ ra, kết hợp thành “Lộc Miên”: “Bảo Miên” linh tinh.

Tóm lại chính là liều mạng ghép tên hai người bọn họ, sau mấy ngày buồn rầu, cuối cùng vẫn bị Tô Nhuyễn phủ quyết. Tuy rằng “Lộc Miên” gì đó cũng dễ nghe, nhưng lại giống cửa hàng bán quần áo đồ lặt vặt.

Tên cửa hàng Tô Nhuyễn đã nghĩ ra từ trước, nhưng nhìn Lộc Minh Sâm hứng thú như vậy, cô lại vẽ thêm một cái sừng hiêu xinh đẹp dưới ba chữ “Thế Ngoại Tiên”, trên chữ cái còn điểm xuyết vài đóa Miên Hoa.

Lộc Minh Sâm xem xong, lập tức thỏa mãn: “Tên này đi.”

Giống như tất cả những gì thuộc về cô, đều phải có bóng dáng của anh mới được.

Trước cửa ra vào đặt một tủ quầy cao nửa người, là không gian làm việc.

Cửa hàng này trước kia được Tô Thanh Thanh thuê để bán quần áo, diện tích không nhỏ. Tô Nhuyễn ngăn ra một khoảng không phía sau làm phòng nghỉ ngơi, vẫn rộng rãi như cũ.

Trước cửa cô xếp một chiếc bàn làm việc, khi ít người Triệu Lôi có thể ngồi đó làm đồ trang sức, cũng có thể sửa lại đồ cho khách hàng.

Bốn phía là tủ pha lê, bên trong đặt khuyên tai vòng cổ linh tinh, giống cách bày trí của cửa hàng châu báu đời sau. Dây buộc tóc và các vật phẩm nhỏ khác được treo trên các tấm bảng gắn vào tường.

Sản phẩm được chia thành khu vực dựa theo giá cả, khu năm mao, khu một đồng, khu ba đồng, khu năm đồng, khu tám đồng… Như vậy khách hàng có thể dựa theo giá trị mình có thể chấp nhận để lựa chọn.

Còn về chủng loại đồ trang sức, sau lần trước được Đinh Lâu nhập hàng giúp, chủng loại đã phong phú hơn không ít, ví dụ như đồ trang sức dành cho thiếu nhi, kẹp tóc…

Khi ấy có thể nghĩ ra thứ gì cô đều liệt kê vào danh sách, ví dụ như kẹp tóc, khuyên tai nhựa… vân vân, ôm tâm lý có thể tìm thấy thì tốt, không tìm thấy cũng không sao. Kết quả đa số đều được Đinh Lâu tìm thấy.

Kẹp tóc bình thường đính thêm nơ bướm, hạt nhựa, dâu tây… Đồ trang trí đáng yêu gì đó lập tức thay hình đổi dạng, trở thành vật phẩm xinh đẹp đáng yêu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-sau-khi-bi-cuop-doat-van-may/chuong-380-bat-chuoc-bua-1.html.]

Vốn dĩ vì công cụ hạn chế, về cơ bản hoa tai đều là hình móc câu, hiện tại có thêm loại khuyên tai nhựa, bên trên đính thêm các loại vật phẩm trang trí là có chủng loại mới, giá cả cũng rẻ hơn rất nhiều.

Còn có đủ loại dây thun màu sắc rực rỡ đan lại với nhau tạo thành dây buộc tóc… Tổng cộng cũng có trên dưới một trăm loại, sau khi bày lên kệ, cửa hàng lập tức rực rỡ muôn màu.

Triệu Lôi và Diệp Minh đều đang tiếp khác, lúc này khách trong tiệm chưa nhiều lắm, chỉ năm sáu người.

Đến mười rưỡi, phóng viên báo Thanh niên Tân Yến tới. Thời buổi này còn chưa có bãi đỗ xe gì đó, xe của tòa soạn báo dừng ngay trước cửa hàng, hiển nhiên mấy chữ tòa soạn báo Thanh Niên Tân Yến vô cùng có sức hút, người qua đường đều tò mò nhìn lại.

Triệu Lôi đến phòng nghỉ thay sang quân trang chính thức ra ngoài, có kinh nghiệm lần trước, lần này anh ta thong dong hơn nhiều, hơn nữa vì từng lên báo Đô Thị Yến Kinh, nhìn qua cả người anh ta tràn đầy tinh thần, biểu cảm vô cùng tự tin.

Quy trình phỏng vấn rất đơn giản, phóng viên đã chuẩn bị sẵn vấn đề muốn hỏi, Triệu Lôi đứng ngay bàn làm việc trả lời, thuận tiện nói về nội dung công việc của mình.

Vân Chi

Một thanh niên trẻ tuổi đeo thẻ phóng viên bước đến bàn làm việc chụp vài tấm ảnh.

Tô Nhuyễn đứng tiếp khách ngoài quầy, Diệp Minh chạy ra ngoài đưa cho người tới xem náo nhiệt tờ báo Đô Thị Yến Kinh mua từ trước để mọi người truyền nhau đọc. Biết đây là cửa hàng của người từng lên báo mở ra, người xem náo nhiệt lập tức cảm thấy không tầm thường.

Dù là tò mò hay tham mới mẻ, tất cả đều chạy vào cửa hàng xem thử. Diệp Minh còn nói: “Lát nữa phóng viên sẽ chụp ảnh trong cửa hàng, nói không chừng mọi người cũng được lên báo.”

Vừa nghe thấy có khả năng được lên báo, không lâu sau cửa hàng đã chật ních người, không ai muốn bỏ qua cơ hội ngàn năm có một.

Sau đó Triệu Lôi ra ngoài, đổi sang phỏng vấn Tô Nhuyễn vài câu. Lần này báo Thanh Niên muốn phỏng vấn trọng điểm về tình hình quân nhân thương tàn xuất ngũ và phương hướng phát triển tương lai, thật ra nội dung phỏng vấn không khác nhiều so với Hứa Văn lần trước, có điều ngoài phỏng vấn về ước nguyện ban đầu khi cô làm ra hành động này, còn phỏng vấn thêm về tâm thái, hiểu biết, và cuộc sống của quân tẩu.

Tuy rằng không nói nhiều đến chuyện cửa hàng, nhưng cũng không thể tách rời, Tô Nhuyễn chính là quảng cáo tốt nhất.

Đợi đến khi phóng viên đi chụp ảnh cửa hàng, trong cửa hàng đã chật kín người.

Sau đó căn bản không cần Diệp Minh cố ý tuyên truyền, người thích xem náo nhiệt thấy nhiều người chen chút tất nhiên sẽ đi xem thử, nghe ngóng được nguyên nhân người nhàn rỗi không có việc gì làm đều ở lại.

Sau khi mọi người vào cửa hàng, tất nhiên sẽ bị vật phẩm trang sức bên trong hấp dẫn, rất nhiều cô gái trẻ tuổi vào rồi không ra nổi, trong nhà có trẻ con cũng không nhịn được muốn mua cho con mình vài thứ, dù sao đều là đồ đẹp lại không đắt.

Đợi phóng viên đi khỏi, Tô Nhuyễn, Diệp Minh và Triệu Lôi đều bận túi bụi.

Loading...