Trọng sinh sau khi bị cướp đoạt vận may - Chương 371: Vả mặt xong
Cập nhật lúc: 2024-12-09 20:44:14
Lượt xem: 573
Cảm giác áp bách mãnh liệt ập vào mặt, không hiểu sao Tô Nhuyễn lại cảm thấy có chút nguy hiểm, có điều ánh mắt Lộc Minh Sâm nói cho cô, nếu cô dám lui về phía sau một bước, chắc chắn sẽ phải chết.
Tô Nhuyễn đứng yên không nhúc nhích, Lộc Minh Sâm đi tới giang hai tay ra ôm lấy cô. Được vây quanh bởi hơi thở quen thuộc, nguy hiểm gì đó, ngường ngùng gì đó, đột nhiên Tô Nhuyễn đều không nghĩ tới, ngay cả bản thân cô cũng không biết mình nhớ anh đến mức nào.
Nhớ nhung như tìm được nơi phát tiết, Tô Nhuyễn duỗi tay ra ôm lại, xung quanh lập tức truyền đến tiếng hoan hô ồn ào và tiếng hưng phấn kêu to, Tô Nhuyễn vùi đầu trong n.g.ự.c Lộc Minh Sâm, không muốn để ý.
Tay Cố Tuấn Phi đang đánh đàn ghi ta ngừng lại, ngơ ngác nhìn hai người ôm nhau trước mặt mình, lại nhìn bạn học hò hét cổ vũ xung quanh, vẻ mặt mờ mịt.
Sau đó lại đối mặt với biểu cảm cũng mờ mịt của Bạch Khả Hân, sao lại thế này? Không phải bọn họ tới giúp mình sao?
Lộc Minh Sâm ôm chặt Tô Nhuyễn, ấn cô vào n.g.ự.c mình, quay đầu nhìn Cố Tuấn Phi: “Hát không tệ, tiếp tục đi.”
Giọng điệu lười nhác lại thản nhiên như vậy, trong nháy mắt bản thân Cố Tuấn Phi cũng tưởng rằng mình tới để biểu diễn trợ hứng cho hai người kia.
Cao Phong lập tức vỗ tay đầu tiên: “Bạn học, hát không tệ, hoan hô.”
Tô Siêu và nhân viên điều tra theo sát phía sau, bạn học xem náo nhiệt cũng ồn ào vỗ tay.
Chỉ có Bạch Khả Hân vội la lên: “Không phải, không phải thế, là Cố Tuấn Phi đang tỏ tình với Tô Nhuyễn.”
Cô ta gần như si ngốc, quay đầu nói với nhân viên điều tra: “Tô Nhuyễn và Cố Tuấn Phi có quan hệ mập mờ với nhau, hôm nay Cố Tuấn Phi cố ý cho cô ấy một buổi tỏ tình lãng mạn.”
Vân Chi
Ánh mắt Tôn Siêu dừng trên người Bạch Khả Hân, nhìn cô ta gần như phát điên, chậc, đã phá án, hóa ra là nợ đào hoa của Lộc Minh Sâm.
Cao Phong nói: “Cô biết rõ quá nhỉ, do cô sắp xếp à?”
Bạch Khả Hân nói không ra lời, ánh mắt dừng trên người Cố Tuấn Phi.
Nhưng mà sắc mặt Cố Tuấn Phi cũng không tốt, bạn cùng phòng dò xét được gì đó từ đám người vây xem, nhanh chóng chạy đến ghé vào tai anh ta, nói thầm hai câu.
Mấy người bọn họ bận rộn hưng phấn cả buổi, căn bản không có thời gian đọc báo.
Nghe được tin tức Tô Nhuyễn thật sự đã kết hôn, còn thổ lộ với chồng mình trên báo trường, Cố Tuấn Phi vô cùng chấn động. Đối mặt với ánh mắt của người đàn ông kia, anh ta âm thầm cắn răng, đè nén cơn bực bội dâng lên trong lòng.
Anh ta không muốn khiến bản thân quá chật vật, mau chóng nở nụ cười tươi tắn: “Ban nãy tôi hát sai rồi, hát lại nào.”
Tiếng đàn ghi ta lại lần nữa vang lên, lần này “Đường tình của em và anh” biến thành “Đường tình của em và anh ấy”, tuy rằng cảm xúc cứng đờ, nhưng cuối cùng vẫn thể hiện ra được anh ta đang chúc phúc.
Lộc Minh Sâm nheo mắt, thỏa mãn trước vẻ thức thời của đối phương, sau đó lại cảm nhận được động tĩnh nhỏ trong lòng ngực.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-sau-khi-bi-cuop-doat-van-may/chuong-371-va-mat-xong.html.]
“Mau nghĩ cách rời đi, anh còn muốn ngốc ở chỗ này bao lâu nữa?” Tô Nhuyễn khẽ đánh vào n.g.ự.c anh, xấu hổ buồn bực nói.
Gần như cô đã không dám ngẩng đầu lên, người trong những chuyện khác luôn to gan lớn mật, lúc này lại vô cùng thẹn thùng. Lộc Minh Sâm nhìn thấy vành tai tấp thoáng ánh đỏ trong mái tóc đen nhánh, khẽ nuốt nước miếng.
Anh sửa lại tư thế ôm, dẫn Tô Nhuyễn ra ngoài, trước khi đi còn không quên quay đầu lại nói với Cố Tuấn Phi: “Cảm ơn.”
Tô Nhuyễn cũng cố gắng trấn định, dùng tư thái tự nhiên hào phóng, cười nói với Cố Tuấn Phi: “Đàn anh Cố, cám ơn anh nhé.”
Lúc này Tô Nhuyễn không còn dáng vẻ kiêu ngạo quật cường thường thấy, gương mặt cô ửng đỏ, mắt đào hoa quyến rũ rực rỡ như sao trời, giọng điệu cũng nhẹ nhàng nghịch ngợm, giống cô gái nhỏ kiều diễm được người ta nuông chiều từ bé.
Đó là dáng vẻ từ trước đến nay mọi người chưa bao giờ trông thấy, tất cả đều vì người thanh niên đang ôm cô ấy.
Trong lòng Cố Tuấn Phi có chút chua xót, anh ta phát hiện ra bản thân còn khó chịu hơn so với những gì anh ta tưởng tượng, lại chỉ có thể đứng dậy cười chúc phúc: “Xin lỗi, hôm nay là tôi lỗ mãng.”
Nhớ lại hành vi dây dưa trước đây, chỉ hy vọng cô ấy đừng cho rằng anh ta là loại người ngạo mạn, tùy tiện.
Tô Nhuyễn đang định đáp lời, một bàn tay bỗng nhiên đè lên gáy cô.
Tô Nhuyễn quay đầu lại: “Làm sao vậy?”
“Không có gì.” Lộc Minh Sâm nhìn cô trìu mến, nhưng khóe mắt liếc về phía Cố Tuấn Phi lại mang theo hơi lạnh thấu xương. Tuy giọng nói tản mạn, lại mang theo tính công kích không dễ phát hiện: “Không sao, con người cô ấy rất rộng lượng, sẽ không để trong lòng mấy việc nhỏ này.”
Cố Tuấn Phi cứng đờ, người này… Đã là người thắng rồi, còn nhỏ mọn như vậy!
Thấy Lộc Minh Sâm ôm lấy Tô Nhuyễn, sắp rời đi, Bạch Khả Hân lẩm bẩm: “Không phải thế, không phải như vậy.”
Cô ta gần như si ngốc, đứng ra nói: “Anh Minh Sâm, cô ta trông thấy anh đến mới sửa lại ý định. Trong trường học cô ta vẫn luôn giấu chuyện mình đã kết hôn, câu rất nhiều nam sinh theo đuổi cô ta.”
Mọi người đều kinh ngạc nhìn Bạch Khả Hân, Bạch Khả Hân túm chặt góc áo, chuyện đã đến nước này, nếu hôm nay cứ để Tô Nhuyễn rời đi như vậy, cô ta hoàn toàn xong đời rồi!
Cô ta vội vàng nói với nhân viên điều tra: “Không tin các anh cứ điều tra, lời tôi nói đều là sự thật.”
“Hôm nay Cố Tuấn Phi muốn tỏ tình với cô ấy.” Cô ta Cố Tuấn Phi: “Đúng không, nếu cô ta không ám chỉ cậu, sao cậu có thể làm ra chuyện kiểu này?”
Cô ta cho rằng hôm nay Cố Tuấn Phi bị mất thể diện, sẽ nhân cơ hội tìm bậc thang, đẩy sai lầm sang người Tô Nhuyễn.
Nhưng mà Cố Tuấn Phi đã suy nghĩ cặn kẽ tiền căn hậu quả rồi.
Từ đầu đến cuối, Bạch Khả Hân nhằm vào Tô Nhuyễn chỉ vì đối phương là vợ của Lộc Minh Sâm, cô ta biết rõ mọi chuyện, lại xúi giục anh ta đi tán tỉnh Tô Nhuyễn.