Trọng sinh sau khi bị cướp đoạt vận may - Chương 368: Bạch Khả Hân giãy giụa hấp hối (4)
Cập nhật lúc: 2024-12-08 18:58:40
Lượt xem: 494
Nghe tiếng thảo luận nho nhỏ từ phía sau truyền đến, cuối cùng khóe miệng Bạch Khả Hân cũng lộ ra ý cười. Cô ta bình tĩnh nhìn Tô Nhuyễn tỏa sáng trên sân khấu, xem đi, ông trời cũng đang giúp cô ta, sao lại khéo như vậy.
Trong kế hoạch của cô ta, chỉ cần Cố Tuấn Phi làm lớn chuyện, nhân viên tới điều tra sẽ dễ dàng nghe được tin tức, không ngờ lại trùng hợp như vậy, trực tiếp chạm nhau.
Đến lúc đó Tô Nhuyễn sẽ hết đường chối cãi. Nếu không phải Tô Nhuyễn có ý định quyến rũ, chơi trò mập mờ với nam sinh, sao Cố Tuấn Phi lại không biết chuyện, theo đuổi cô ta, thổ lộ với cô ta?
Cho dù Tô Nhuyễn không thừa nhận, ít nhất cũng bị mang đi hỏi chuyện…
Nghĩ đến Tô Nhuyễn sẽ bị mang đi trước mặt bao nhiêu người, tâm trạng của Bạch Khả Hân mới tốt lên đôi chút.
Đến lúc đó, dù đối phương có quay lại trường học, Cố Tuấn Phi bị trêu đùa cũng sẽ không tha cho cô ta.
Khoa tiếng Anh lên khiêu vũ xong, một nữ sinh nghiêm túc chạy về chỗ ngồi, cầm tờ báo trường lên cẩn thận xem lại một lần, sắc mặt lộ vẻ kinh hãi.
Rất nhanh, ánh mắt cô ấy đã chuyển sang người Bạch Khả Hân, lộ ra biểu cảm giật mình hiểu ra, ngay sau đó là vẻ khinh thường.
Bạch Khả Hân nhớ rõ đối phương là bạn cùng phòng ký túc xá của Tô Nhuyễn, trong lòng khẽ hừ một tiếng, chỉ là trợ giúp quân nhân thương tàn mà thôi, đến mức ấy sao?
Cô ta trực tiếp vò nát tờ báo tường trong tay, nhét vào hộc bàn mới hả giận vài phần, cứ chờ xem, chờ lát nữa người bị khinh bỉ sẽ là Tô Nhuyễn.
Nghĩ đến cảnh tượng ấy, Bạch Khả Hân hưng phấn khó nhịn, không ngừng giơ tay lên xem đồng hồ, đã gần hai tiếng, nên có người tới dẫn Tô Nhuyễn đi rồi mới phải…
Triệu Yến Yến cũng hận không thể lập tức mang Tô Nhuyễn đi thẩm vấn, đây là lần thứ năm cô ấy xác nhận lại hàng chữ cuối bài báo: “Viết cho giáo quan Lộc của em.”
Cô ấy ngẩng đầu nhìn về phía Tô Nhuyễn, nhưng mà Tô Nhuyễn lại không nhìn cô ấy, dáng vẻ hoàn toàn không chú ý tới mình, nhưng Triệu Yến Yến biết, cô nàng kia đang chột dạ!
Cho nên giáo quan Lộc trong bài viết chính là giáo quan Lộc mà cô nghĩ đến sao?
“Phải không?”
“Thật vậy chăng?”
“Chắc chắn chưa? “
“A a a a!!!!!”
“Vợ giáo quan Lộc là Tô Nhuyễn?!!”
“Vậy mà thật sự trong trường chúng ta.”
Hôm nay rất nhiều phòng ký túc xá năm nhất đều tràn ngập giọng nữ thét chói tai như vậy.
Nhờ phúc của Trương Thi Thi dán ảnh chụp Tô Nhuyễn khắp bảng thông báo, sau khi mọi người phát hiện ra tuần san của trường có đưa tin về Tô Nhuyễn, đều nhanh chóng đi mua một quyển mang về.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-sau-khi-bi-cuop-doat-van-may/chuong-368-bach-kha-han-giay-giua-hap-hoi-4.html.]
Khi mọi người đang cảm động vì quân nhân vĩ đại hy sinh và Tô Nhuyễn yên lặng trả giá, đột nhiên trông thấy hai chữ “Quân tẩu”, tất cả đều giật mình. Không đợi bọn họ lấy lại tinh thần từ tin tức “Tô Nhuyễn đã kết hôn”, đã bị mấy chữ “Giáo quan Lộc của em” trấn trụ.
Đặc biệt là sinh viên năm nhất, có ai là không biết giáo quan Lộc, bạn gái trong truyền thuyết của giáo quan Lộc mà bọn họ luôn tò mò hóa ra lại ở ngay bên cạnh bọn họ….
Có điều, cũng có ký túc xá khác biệt.
Trong phòng ký túc xá 403.
Sau khi xác nhận lại rất nhiều lần, Lý Na run run rẩy rẩy hỏi: “Có phải tớ từng nói chồng mình là giáo quan Lộc không?”
Lý Quyên cũng run bần bật: “Đúng vậy, lúc ấy tớ còn nói cậu giả mạo tớ.”
Đột nhiên cửa ký túc xá bị đẩy ra: “Giáo quan Lộc tới rồi!”
Hai nữ sinh to gan lớn mật trước đó lập tức sợ hãi ôm lấy nhau, Lý Na nói: “A a a, tha mạng tha mạng, người không biết không có tội.”
Lý Quyên nói: “Không phải chứ? Tới tìm chúng ta tính sổ à?”
Hàn Tuyết Phương đi lấy nước về, nhìn hai người nói: “Hai người làm gì thế?”
Sau đó cô ấy hưng phấn: Nhanh lên, giáo quan Lộc tới trường học rồi!”
“Hình như đang đi về phía giảng đường nhỏ!”
Vân Chi
…
Phòng Giáo Vụ, không khí hơi căng thẳng.
Ngọn nguồn nằm trên người thanh niên ngồi trước bàn làm việc.
Đối phương mặc một bộ đồ dã ngoại tác chiến, lười biếng tựa lưng vào ghế ngồi, khuôn mặt tuấn mỹ mang vẻ lười nhác, mắt phượng hơi gục xuống, thi thoảng khi tròng mắt chuyển động tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo, dưới mắt phải là một vết sẹo mờ nhạt, phảng phất như còn mang theo mùi thuốc súng.
Mọi người không tự chủ được giảm thấp âm lượng, giống như sợ khiến hung thú đáng sợ nào đó tỉnh dậy.
Nghe thấy nhân viên điều tra dò hỏi, giáo viên khoa tiếng Anh không khỏi kinh ngạc: “Bạn học Tô Nhuyễn giấu giếm thân phận đã kết hôn, làm loạn quan hệ nam nữ? Tin này ở đâu ra thế?”
Không hiểu sao nhân viên điều tra cảm thấy sống lưng lạnh toát, quay đầu lại quả nhiên trông thấy thanh niên bên cạnh đã giương mắt nhìn mình. Anh ta âm thầm cười khổ một tiếng, giải thích: “Đoàn trưởng Lộc, chúng tôi nhận được thư tố cáo, không thể không tới điều tra một chút.”
Thanh niên mang dáng vẻ cà lơ phất phơ bên cạnh hỏi: “Tố cáo kiểu giấu đầu lòi đuôi này có gì đâu mà phải điều tra? Tôi thấy nên bắt người tố cáo lung tung mới đúng.”
“Đều phải tra, đều phải tra.” Nhân viên điều tra vội vàng nói.
Thanh niên kia khẽ hừ một tiếng, mí mắt lại rũ xuống. Nhân viên điều tra âm thầm thở ra một hơi, trong lòng vẫn căng thẳng như cũ. Anh ta vừa bắt đầu hỏi chuyện đã vậy rồi, nếu dám hỏi Tô Nhuyễn thân thiết với nam sinh nào, chẳng phải kẻ điên trong truyền thuyết này sẽ đánh anh ta một trận sao?