Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng sinh sau khi bị cướp đoạt vận may - Chương 347: Cơ hội dành cho người có chuẩn bị

Cập nhật lúc: 2024-12-08 18:50:04
Lượt xem: 562

Ra khỏi tiệm cơm, Lộc Minh Sâm nói: “Gần đây có rạp chiếu phim, đi xem phim nhé?”

Tô Nhuyễn lườm anh, gã này đúng là biết thuận nước làm tới thật.

Nhìn anh như ngựa quen đường cũ, nhanh chóng tìm được rạp chiếu phim, Tô Nhuyễn nói: “Anh chuẩn bị đầy đủ nhỉ?”

Lộc Minh Sâm cười: “Cơ hội dành cho người có chuẩn bị mà.”

Chỉ cần cô gật đầu, tất cả đều đã chuẩn bị tốt.

Cũng chính vì cảm giác kiên định này, cô mới không nhịn nổi muốn thử đối mặt với tình yêu của anh.

Đúng lúc một suất chiếu vừa kết thúc, rất nhiều cô gái dựa sát vào người bạn trai mình, Tô Nhuyễn nghe được một nam sinh an ủi bạn gái: “Phim thôi mà, không sao, lát nữa anh đưa em về.”

Người đàn ông đang xếp hàng mua vé bên cạnh nở nụ cười thấu hiểu: “Chậc chậc, đám thanh niên bây giờ…”

Thấy ánh mắt Lộc Minh Sâm dừng trên tấm bảng ghi tên phim “Cương Thi Chí Tôn”, Tô Nhuyễn nhỏ giọng nói: “Dám chọn phim đó, anh c.h.ế.t chắc!”

Lộc Minh Sâm giả vờ vô tội: “Không phải, anh chỉ xem tóm tắt mà thôi, vậy chúng ta xem “Thiện nữ u hồn” nhé? Phim này là phim tình cảm.”

Tô Nhuyễn ha hả: “Anh nghĩ em là kẻ ngốc sao?”

Cuối cùng hai người xem phim “Hoàng Phi Hồng”, trong phòng chiếu tối tăm, Lộc Minh Sâm yên lặng nắm tay Tô Nhuyễn, mãi cho đến khi ra khỏi rạp rồi, khóe môi vẫn mang theo nụ cười.

Xem phim xong, hai người quay về tứ hợp viện một chuyến, thăm dì Phúc và Hoàng Tiểu Thảo.

Hiển nhiên hai người ở chung không tồi, sắc mặt Hoàng Tiểu Thảo hồng nhuận, mười phần nhiệt tình, dẫm máy may cũng đã thuần thục.

Dì Phúc cười nói: “Mỗi ngày đều làm được khoảng năm trăm chiếc dây buộc tóc kiểu đơn giản, chiếu theo tiến độ ấy, mỗi tháng có thể kiếm được hai ba trăm.”

Cả khuôn mặt Hoàng Tiểu Thảo đều sáng lên, cô ấy chưa bao giờ tự tay kiếm được nhiều tiền như vậy.

Tô Nhuyễn nói: “Vẫn phải chú ý tới sức khỏe, đứa trẻ quan trọng nhất.”

Hoàng Tiểu Thảo xoa bụng, hạnh phúc nói: “Tôi hiểu.”

Khi đưa Tô Nhuyễn về trường học, Lộc Minh Sâm nói: “Ngày mai Triệu Lôi xuất viện rồi, anh đi đón cậu ta về, sau này em không cần nhọc lòng chuyện họp chợ.”

“Chuyện tìm người cũng có tin tức rồi, có lẽ một hai tuần nữa có thể đi làm, em chuẩn bị dần là vừa.”

Tô Nhuyễn gật đầu, cô phát hiện ra từ sau khi có Lộc Minh Sâm hỗ trợ, cô thật sự nhẹ nhàng hơn rất nhiều, gần như chỉ cần quy hoạch tốt là được.

Xe dừng lại ở trạm xe buýt, hai người vẫn tách ra ở chỗ này như cũ, chỉ là lần này thêm chút lưu luyến.

Lộc Minh Sâm tháo dây an toàn, cúi người qua ôm lấy cô: “Có việc gì nhớ gọi cho anh, tuần sau gặp.”

Thấy Tô Nhuyễn gật đầu, lúc này Lộc Minh Sâm mới buông cô ra, xoa đầu cô nói: “Đi thôi.”

Tô Nhuyễn định xuống xe, đột nhiên nghĩ ra điều gì đó, cô lại xoay người: “A, đúng rồi.”

Lộc Minh Sâm tưởng cô còn có việc: “Làm sao vậy?”

Lại trông thấy Tô Nhuyễn cho tay vào túi tìm kiếm, sau đó ngón cái và ngón trỏ để chéo nhau, đưa về phía anh: “Tạm biệt.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-sau-khi-bi-cuop-doat-van-may/chuong-347-co-hoi-danh-cho-nguoi-co-chuan-bi.html.]

Xong việc cô đi thẳng, bỏ lại Lộc Minh Sâm không hiểu ra sao.

Đi được vài bước, Tô Nhuyễn mới phản ứng lại mình vừa làm gì, sau đó không nhịn được che mặt mình lại.

Đúng là… Sao cô cũng bắt đầu trở nên ấu trĩ như anh rồi?

Cũng may hiện tại còn chưa lưu hành trend b.ắ.n tim, chắc Lộc Minh Sâm không hiểu đâu nhỉ?

Buổi tối, trong ký túc xá nghiên cứu sinh đại học quốc phòng.

Cao Phòng vừa về phòng ký túc đã trông thấy Lộc Minh Sâm nhìn hai ngón tay, ngây ngốc.

Anh ta hỏi: “Làm sao vậy? Thủ thế chỉ huy mới nhất à? Có ý nghĩa gì đặc biệt không?”

Tôn Siêu lắc đầu: “Biết thì tốt rồi, sau khi về vẫn luôn như vậy.”

Lộc Minh Sâm xoay người lại, học động tác trước đó của Tô Nhuyễn, đưa tay vào trong túi, sau đó lấy ra b.ắ.n tim với Cao Phong và Tôn Siêu: “Làm như vậy là có ý gì?”

Cao Phong nói: “Đòi tiền?”

Tôn Siêu nói: “Giả vờ đưa tiền?”

Lộc Minh Sâm lại cảm thấy không phải là ý đó.

Không biết là Bạch Khả Hân lo Lộc Minh Sâm ghét bỏ cô ta vô năng, hay sợ Tô Nhuyễn trực tiếp đứng ra làm sáng tỏ, chỉ vài ngày sau, lời đồn đã bị dập tắt.

Vẫn là Triệu Yến Yến tin tức linh thông biết chuyện đầu tiên: “Bạn gái của giáo quan Lộc không phải đàn chị Bạch đâu, chỉ là ân nhân cứu mạng của chị ấy.”

Qua miệng Bạch Khả Hân, cuộc tương ngộ giữa hai người bọn họ đặc sắc hơn nhiều, cô ra ra cửa bị lưu manh đùa giỡn thế nào, thiếu chút nữa bị kéo đi ra sao, Lộc Minh Sâm như anh hùng từ trên trời giáng xuống, không màng tất cả ôm cô ta té xỉu chạy như bay tới bệnh viện, cứu cô ta một mạng…

Người nghe đều kích động không thôi, hận không thể thấy cái kết đẹp giữa hai người, nhưng mà cuối cùng Bạch Khả Hân tổng kết lại là, vì bệnh tật ốm yếu, không muốn liên lụy đối phương, chỉ có thể ẩn nhẫn yêu thầm.

Nhưng mà cô ta hiện tại, coi như đã dạo quỷ một quan một chuyến quay về, sức khỏe đã tốt lên, không ngờ anh đã cưới người khác.

Cho nên hy vọng các bạn học đừng nói lung tung nữa, giáo quan Lộc là quân nhân, chuyện này sẽ ảnh hưởng tới con đường thăng tiến của giáo quan Lộc.

Triệu Yến Yến vẫn đang tiếc nuối thay Bạch Khả Hân: “… Nếu không phải chị bạch bị bệnh tim, nói không chừng bọn họ đã ở bên nhau từ lâu rồi. Nghe nói cha chị Bạch là sư trưởng quân khu đó, hai bên coi như môn đăng hộ đối, đáng tiếc tạo hóa trêu người.”

Lý Quyên vẫn nhìn rõ bản chất vấn đề như cũ: “Cho nên, giáo quan Lộc kết hôn rồi à? Không phải đã có bạn gái, là đã có vợ sao?”

“Đúng vậy.”

Triệu Yến Yến nói: “Chị Bạch cũng quen biết, nói là hôn sự do người lớn trong nhà sắp đặt, cô gái kia ở huyện thành hẻo lánh, vẻ ngoài rất xinh đẹp, cũng rất có tâm cơ, hình như là giáo quan Lộc bị đối phương mê hoặc.”

Vân Chi

Tô Nhuyễn nhướng mày, cô đoán trước được Bạch Khả Hân sẽ không cam tâm, nhưng không ngờ lại công khai tuyên chiến với cô như vậy.

Phải biết rằng hôn nhân giữa Tô Nhuyễn và Lộc Minh Sâm là thật, chỉ cần Lộc Minh Sâm tự mình đứng ra làm sáng tỏ, là ý đồ xấu của Bạch Khả Hân lập tức bị chọc thủng, đến lúc đó người xấu mặt chính là cô ta.

Ốm yếu như vậy còn có thể thi đỗ đại học sư phạm Yến Kinh, còn được y tá Mễ khôn khéo đánh giá một câu âm hiểm, hiển nhiên đối phương không phải loại người ngu xuẩn, cho nên Tô Nhuyễn mới yên tâm để cô ta tự đứng ra làm sáng tỏ.

Mà hiện tại cô ta khiêu khích công khai như vậy, chẳng lẽ lại có tin tức gì mới?

Tô Nhuyễn nheo mắt lại.

Loading...