Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng sinh sau khi bị cướp đoạt vận may - Chương 311: Xin bạn gái tiền tiêu vặt (1)

Cập nhật lúc: 2024-12-08 18:42:05
Lượt xem: 463

Ngày hôm sau khi tập hợp ở sân thể dụng, các bạn học trong đội ngũ nhìn thấy Lộc Minh Sâm đến huấn luyện, đều phát ra tiếng hoan hô nho nhỏ.

Không phải vì bọn họ không thích giáo quan Tôn, chỉ là mọi người đã quen với Lộc Minh Sâm, huống chi diện mạo của anh càng mang đến cảnh đẹp ý vui, cũng là một phần lạc thú trong thời gian huấn luyện vất vả.

Triệu Yến Yến tám chuyện với Tô Nhuyễn: “Quả nhiên người gặp chuyện vui tâm trạng thoải mái có khác, nhìn giáo quan Lộc của chúng ta kìa, đúng là nét mặt tỏa sáng.”

Lý Quyên cũng nói: “Không biết bạn gái của huấn luyện viên là người thế nào nhỉ? Chắc chắn vô cùng ưu tú.”

Tô Nhuyễn yên lặng không dám nói lời nào.

Tất cả mọi người đều nhìn ra được, tâm trạng của Lộc Minh Sâm không tệ, bởi vậy khi anh dẫn đội ngũ đi tới vị trí huấn luyện thuộc về bọn họ, Trương Thi Thi lớn mật hỏi: “Giáo quan Lộc, nhanh như vậy đã giải quyết xong chuyện chung thân đại sự rồi à?”

Lộc Minh Sâm nghe vậy xoay người, hai tay đặt trên đai lưng nghiêng về một phía, ánh mắt đảo qua mọi người: “Muốn biết à?”

Mọi người gật đầu, chuyện về huấn luyện viên, đương nhiên là tò mò rồi.

Ánh mắt Lộc Minh Sâm dừng trên mặt Tô Nhuyễn hai giây, đột nhiên cong môi cười, mắt phượng sáng lấp lánh, rực rỡ dưới ánh mặt trời: “Chắc là… Xem như vậy đi.”

Tô Nhuyễn bị dọa căng thẳng.

Các bạn học khác đang lóa mắt vì nụ cười của anh, không ai chú ý tới anh vừa phóng điện với Tô Nhuyễn, chỉ cho rằng đúng lúc anh nhìn tới chỗ đó.

Thái độ vui vẻ thả lỏng của anh còn khiến các bạn học lớn gan hơn không ít. Khi tập hợp, có người không nhịn được hỏi ra nghi hoặc trong lòng: “Huấn luyện viên, xem như là thế nào? Rốt cuộc đã giải quyết hay chưa?”

Mắt phượng của Lộc Minh Sâm cong lên: “Chỉ mới thắng lợi giai đoạn đầu mà thôi, đã nói là chung thân đại sự, là việc phải làm cả đời rồi, mới hai ngày đã giải quyết xong còn gọi gì là chung thân đại sự?”

Sinh viên nghe xong lập tức phát ra tiếng thổn thức, hiển nhiên không ngờ huấn luyện viên ma quỷ nhà mình lại có thể nói ra lời lãng mạn như vậy.

Triệu Yến Yến cảm thán: “Má ơi, trước đây tớ còn không thể nào tưởng tượng ra dáng vẻ đối tốt với bạn gái của giáo quan Lộc, không ngờ hôm nay lại tận mắt trông thấy, hâm mộ quá.”

Lý Quyên cũng mang vẻ mặt cực kỳ hâm mộ: “Bạn trai vừa đẹp vừa ngầu vừa nghiêm túc như vậy, chắc đời trước bạn gái giáo quan Lộc phải tích nhiều công đức lắm.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-sau-khi-bi-cuop-doat-van-may/chuong-311-xin-ban-gai-tien-tieu-vat-1.html.]

Hiển nhiên không ít nữ sinh nghĩ như vậy, phía sau có người nói: “Tò mò quá, không biết là cô gái thế nào nhỉ?”

Tô Nhuyễn yên lặng che mặt lại, cô chưa bao giờ nghĩ tới, tin đồn do giáo quan Tôn tạo ra, cuối cùng lại do cô gánh chịu hậu quả.

Đột nhiên Trương Thi Thi lại cao giọng hỏi: “Giáo quan Lộc, bạn gái ngài trông như thế nào?”

Tô Nhuyễn lập tức nhìn chằm chằm vào Lộc Minh Sâm, sợ anh lại nói ra câu nào không nên nói, cô không muốn bị vây xem trong trường học đâu.

Vân Chi

Nếu để đám người này biết, sợ là ngày tháng tiếp theo của cô sẽ không được yên ổn.

Lần này, Lộc Minh Sâm không nhìn cô, chỉ là nét mặt đột nhiên trở nên dịu dàng, nụ cười tràn ra từ khóe miệng, xán lạn như hoa, khiến người ta say đắm như ánh trăng, giọng nói mang theo hạnh phúc khiến người nghe không thể bỏ qua: “Trông thế nào sao? Không dễ hình dung lắm.”

Anh chưa hề nói gì, lại giống như đang nói cho mọi người, cô gái ấy vô cùng tuyệt vời.

Triệu Yến Yến ôm ngực: “Đây là lần đầu tiên trong cuộc đời, tớ hơi ghen ghét một cô gái chưa từng gặp mặt, bạn trai thần tiên kiểu này còn hàng không vậy?”

Vương Hồng cảm thán: “Chắc là vô cùng ưu tú nhỉ.”

“Được rồi, bắt đầu huấn luyện nào! Nghiêm! Đứng thẳng bốn mươi phút!” Lộc Minh Sâm bắt đầu nghiêm túc: “Đừng cho là tôi không biết các cô cậu muốn gì, nhân cơ hội kéo dài thời gian, có phải không?”

Tiếng thổn thức của mọi người lại biến thành tiếng ai thán, cũng may đã trải qua bảy tám ngày, mọi người đều quen với cường độ này rồi. Cả đám nghiêm túc đứng thẳng người, sau đó tìm cơ hội lười biếng.

Lộc Minh Sâm lại cầm bìa cứng lên, vừa quạt gió vừa đi vòng quanh kiểm tra từng người. Khi mọi người cho rằng anh sẽ không trả lời vấn đề trước đó, Lộc Minh Sâm đã đứng bên cạnh Tô Nhuyễn, vui vẻ quạt gió, cười nói: “Đều đứng nghiêm, đợi cô ấy đồng ý, có lẽ sẽ có cơ hội giới thiệu cho các cô cậu làm quen.”

Nói xong, anh nghiêng đầu nhìn Tô Nhuyễn, cười hỏi: “Được không?”

Tô Nhuyễn cắn chặt môi, lén lút trừng mắt lườm anh một cái. Triệu Yến Yến bên cạnh đã gật đầu điên cuồng: “Được được được! Huấn luyện viên, là vinh hạnh của chúng em!”

Câu nói này lại khiến mọi người tò mò hơn, cứ như vậy Tô Nhuyễn đã vô tình trở hành nhân vật truyền thuyết trong cả đội.

Lộc Minh Sâm cười cong mắt, mọi người cũng chịu ảnh hưởng từ niềm vui của anh, cảm giác thời gian đứng nghiêm bốn mươi phút trôi qua nhanh hơn ngày thường rất nhiều.

Loading...