Trọng sinh sau khi bị cướp đoạt vận may - Chương 293: Huấn luyện viên “Lục thân không nhận” (3)
Cập nhật lúc: 2024-12-07 20:16:18
Lượt xem: 443
Ngày hôm sau, ăn sáng với bạn cùng phòng xong, tất cả thay sang quân phục, hứng thú bừng bừng xuất phát tới sân huấn luyện.
Sân thể dục đã phân chia rõ địa bàn cho từng khoa, sinh viên các khoa đứng thành hàng dựa theo vị trí đã phân chia từ trước, cũng không chú ý đến vấn đề chiều cao gì đó, cơ bản đều là người cùng ký túc đứng chung với nhau.
Vân Chi
Phòng ký túc của Tô Nhuyễn tới sớm, đứng đầu hàng khoa tiếng Anh, vừa nhìn các đàn anh đẹp trai khoa quản lý bên cạnh, vừa nghe Triệu Yến Yến bát quái về đối phương.
Hiện tại đa số sinh viên đều ôm kỳ vòng về tình yêu tươi đẹp, tình cờ gặp gỡ trong trường đại học, tất nhiên là không tránh được để ý tới nam nữ sinh viên xung quanh mình.
Đương nhiên chủ yếu là vì đàn anh kia tương đối đẹp trai, chiều cao mét tám, dáng người hơi mảnh khảnh, ngũ quan thâm thúy, khi nhìn mang đến cho người khác ảo giác thâm tình, là kiểu nam thần u buồn đang được mọi người yêu thích.
Tối hôm qua, đối phương từng tới ký túc xá bọn họ một chuyến, sau đó câu mất hồn của đám người Triệu Yến Yến đi mất.
Trùng hợp là Triệu Yến Yến có em trai song sinh học khoa quản lý, cô ấy lập tức hỏi thăm về đối phương suốt đêm.
“Tên Phong Cảnh Diệp, là phó chủ tịch hội sinh viên, là một trong số hot boy trường chúng ta, vẫn chưa có bạn gái đâu!” Nói tới đây, hai mắt Triệu Yến Yến tỏa sáng.
Nữ sinh gần đó nghe được, không tự chủ nhìn về phía đối phương.
Thấy bọn họ như vậy Tô Nhuyễn cảm thấy vô cùng thú vị, đúng là thanh xuân rực rỡ có khác, tốt thật đấy.
Trương Thi Thi bên cạnh, đột nhiên mở miệng nói: “Tô Nhuyễn, cậu theo đuổi đi, cậu xinh đẹp như vậy, chắc chắn có thể theo đuổi được.”
Giọng cô ta không nhỏ, khiến các bạn học khoa quản lý đều nhìn qua, ngay cả Phong Cảnh Diệp kia cũng quay đầu nhìn lại.
Sau đó Trương Thi Thi lại đỏ mặt, ngượng ngùng che miệng trước.
Tô Nhuyễn còn chưa kịp nói gì, Triệu Yến Yến đã khinh bỉ: “Cô muốn theo đuổi thì tự mình theo đuổi đi, kéo người khác vào làm gì?”
Trương Thi Thi đỏ mặt, nói: “Ai nói tôi muốn đuổi theo, tôi không thèm.”
Tô Nhuyễn đáp trả: “Ý của cô là, chỉ cần cô muốn là có thể theo đuổi được à?”
Giọng cô cũng không thấp, đám người nhìn qua đều chú ý tới Trương Thi Thi.
Trương Thi Thi thấy ánh mắt Phong Cảnh Diệp nhìn qua, xấu hổ mặt đỏ bừng, hiển nhiên lúc này có nói gì cũng không đúng.
Trong lòng Tô Nhuyễn lạnh lùng hừ một tiếng, muốn lấy cô làm bàn đạp, cũng phải xem cô ta có bản lĩnh ấy hay không.”
“Giáo quan tới rồi!” Đột nhiên Vương Hồng mở miệng nói.
Ánh mắt mọi người lập tức bị di dời, đều nhìn về phía lối vào sân thể dục.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-sau-khi-bi-cuop-doat-van-may/chuong-293-huan-luyen-vien-luc-than-khong-nhan-3.html.]
Một thanh niên dáng người cao lớn, miệng hô khẩu hiểu lọt vào mắt mọi người, đi sau là một đội binh lính hiên ngang mạnh mẽ.
Nhìn đội ngũ đến gần, Triệu Yến Yến kích động đến mức muốn nhảy dựng lên: “Trời ơi, đẹp trai quá! Đẹp trai quá! Tổng huấn luyện viên của chúng ta đẹp trai quá!”
Tô Nhuyễn cũng không nén nổi kinh ngạc, trợn tròn mắt. Không phải Lộc Minh Sâm đi học nghiên cứu sinh à? Sao lại tới nơi này làm huấn luyện viên thế?”
Nhưng mà dường như Lộc Minh Sâm không nhìn thấy cô, mắt nhìn thẳng dẫn theo đội ngũ đi qua trước mặt Tô Nhuyễn, cuối cùng dừng lại ở vị trí giữa sân thể dục, không liếc mắt nhìn cô một cái.
Không hiểu sao Tô Nhuyễn lại cảm thấy hơi khó chịu, phải biết rằng mỗi lần anh xuất hiện, ánh mắt anh luôn nhìn về phía cô đầu tiên…
Nghĩ tới đây cô lại cảm thấy bản thân quá giả tạo, không nhìn mới đúng, huống hồ cả trường có mấy ngàn sinh viên, anh có thể nhìn thấy cô mới là lạ.
“Nghiêm!”
“Nghỉ!”
……
“Các lớp trưởng dẫn đội, giải tán!”
Anh nói xong mệnh lệnh, mấy chục huấn luyện viên nhanh chóng chạy tới đội ngũ sinh viên mình phụ trách, bắt đầu dẫn đội.
Lộc Minh Sâm và một huấn luyện viên khác, cùng nhau đi tới khoa ngoại ngữ.
Tô Nhuyễn ngước mắt nhìn anh, nhưng từ đầu tới cuối anh vẫn luôn nhìn thẳng về phía trước, dáng vẻ hoàn toàn không quen biết cô.
Tô Nhuyễn giận dỗi khẽ hừ một tiếng, không thèm nhìn nữa.
Huấn luyện viên còn lại giới thiệu đơn giản một lượt, nói mình họ Tôn, bọn họ gọi anh ta là giáo quan Tôn là được.
Vì khoa ngoại ngữ nhiều nữ sinh, khoa quản lý nhiều nam sinh, nên bọn họ yêu cầu hai khoa trộn lại xếp thành hai đội.
Giáo quan Tôn nhìn một lát, lại chỉ huy sinh viên hai khoa đổi vị trí, người được gọi đều đi đến đội anh ta phụ trách.
Rất nhanh đã gọi tới tên Tô Nhuyễn, cô âm thầm thở phào một hơi, cô không cách nào tưởng tượng mình bị Lộc Minh Sâm huấn luyện sẽ ra sao, có điều anh tỏ vẻ hoàn toàn không quen biết cô như vậy, chắc cũng không muốn huấn luyện cô nhỉ?
Kết quả đợi giáo quan Tôn chia tỉ lệ nam nữ và số người hai bên xong, chuẩn bị dẫn đội, Lộc Minh Sâm lại đi tới, nói: “Không tồi, qua chỉnh bên kia đi.”
Giáo quan Tôn:???
Tô Nhuyễn:……