Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng sinh sau khi bị cướp đoạt vận may - Chương 292: Huấn luyện viên “Lục thân không nhận” (2)

Cập nhật lúc: 2024-12-07 20:16:16
Lượt xem: 484

Cao Phong lập tức cảnh giác, nói: “Anh định hại chúng tôi à? Yêu đương với nữ sinh trong khi tập quân sự sẽ bị khai trừ quân tịch, cô em xinh đẹp có quan hệ gì với chúng tôi?”

Anh Ngô nhìn bọn họ hận sắt không thành thép: “Ai bảo các cậu yêu đương trong thời gian tập quân sự? Chỉ là tạo cơ hội cho các cậu làm quen với con gái nhà người ta, đợi người ta tốt nghiệp rồi, các cậu cũng đến tuổi kết hôn, còn có người có thể theo đuổi, không phải sao?”

Vân Chi

Cao Phong không dễ lừa: “Không đi, đám sinh viên đó đều nũng nịu yếu ớt, nam sinh còn tạm, nữ sinh không mắng được, không đánh được, còn phải nhìn bọn họ tập như múa, ai chịu nổi.”

Tôn Siêu nghi hoặc hỏi: “Sao tập huấn quân sự lại đến lượt chúng ta?” Không phải là đại tài tiểu dụng sao?

Anh Ngô nói: “Tập huấn quân sự cho sinh viên đúng là không cần các cậu, chủ yếu là phải có người đi canh chừng đám binh lính năm ba kia.”

“Theo truyền thống trường chúng ta, từ năm thứ ba bắt đầu được phân phối tới các trường đại học trong thành phố Yến làm giáo quan huấn luyện quân sự cho sinh viên, cũng coi như tập luyện trước.”

“Nhưng mà bỏ một đám nhóc huyết khí phương cương vào trường đại học toàn nữ sinh xinh đẹp, lại lo lắng bọn họ làm trái kỷ luật. cho nên mới yêu cầu một người làm tổng huấn luyện viên có thể quản lý được bọn họ. Năm nay rút thăm đến lượt khoa chỉ huy chúng ta.”

Nói tới đây, mặt anh ta lộ vẻ nghi hoặc: “Hình như bọn họ cố ý bắt tay nhau hãm hại tôi.”

Ba người còn lại đều tỏ vẻ không nghe thấy, không liên quan đến bọn họ.

Anh Ngô lại tự an ủi mình: “May mà không quá đáng đến mức bốc trúng trường ngoại ngữ, nghe nói trường đó 70% là nữ sinh, sư phạm Yến Kinh còn tạm được.”

Nghe thấy bốn chữ kia, Lộc Minh Sâm lập tức ngẩng đầu lên.

Nhìn cặp mắt phượng dài hẹp kia, anh Ngô không hiểu ra sao, chần chừ một lúc anh ta mới hỏi: “Cậu muốn đi à?”

Lộc Minh Sâm gật đầu: “Khi nào xuất phát? Đi thế nào?”

Anh Ngô cảm thấy có gì đó là lạ, lại nhấn mạnh: “Không được tiếp xúc quá nhiều với nữ sinh, không được yêu đương.”

Thấy Lộc Minh Sâm chần chừ, anh Ngô lập tức cảnh giác: “Cậu muốn đi, vì muốn tiếp xúc với nữ sinh, hay muốn yêu đương hả? Không được, cậu không thể đi, để tôi đổi người khác.”

Tôn Siêu giơ ngón cái lên với Lộc Minh Sâm: “Hay!” Hay cho chiêu lấy tiến làm lui.

Sau đó đột nhiên anh ta cũng bày ra vẻ mặt gấp không chờ nổi, nói với anh Ngô: “Tôi cảm thấy anh vừa nói rất đúng, tôi có thể chọn nhớ trước tám em mười em nữ sinh xinh đẹp, đợi sau kỳ quân sự lại theo đuổi.”

Hiện tại đến phiên anh Ngô nghi ngờ không thôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-sau-khi-bi-cuop-doat-van-may/chuong-292-huan-luyen-vien-luc-than-khong-nhan-2.html.]

Dù sao sinh viên khoa chỉ huy đều biết nghi trận gì đó, đợi khi nhìn thấy Lộc Minh Sâm lại cúi đầu đọc sách, anh ta cho rằng khả năng đối phương thật sự đang lừa mình, vì thế, cuối cùng Lộc Minh Sâm vẫn “Bị bắt” đi làm tổng huấn luyện viên quân sự cho sinh viên mới trường sư phạm Yến Kinh.

Hơn nữa, để trao đổi còn lấy được vở ghi chép đề tài nghiên cứu của anh Ngô và giáo sư Chu…

Phía bên này, mới bốn giờ sáng, các đàn chị chịu trách nhiệm phụ đạo lâm thời đã tới thông báo với mọi người, bảo bọn họ năm giờ sáng tới phòng học tập hợp.

Tám người trong ký túc xá vội vàng chạy tới phòng học, đến nơi đã có không ít sinh viên. Trương Thi Thi đang ngồi giữa đám nam sinh, cười cười nói nói không biết nói chuyện gì.

Thấy bọn họ đến, cô ta cao hứng vẫy tay: “Tô Nhuyễn, bên này.”

Ánh mắt đám nam sinh đều nhìn theo, Triệu Yến Yến nghi hoặc hỏi: “Cô ấy là ai? Hai người quen nhau à?”

Triệu Yến Yến chính là cô gái bản địa đã hào phóng chia sẻ đồ ăn vặt trong phòng ký túc xá, tính cách hơi tùy tiện giống đám con trai.

Tô Nhuyễn khẽ gật đầu với Trương Thi Thi, biểu cảm hời hợt. Cô nói với Triệu Yến Yến: “Không quen biết, chỉ gặp mặt hôm nhập học mà thôi, không ngờ cũng cùng chuyên ngành với chúng ta.”

Sau đó nữ sinh cùng ký túc xá ngồi một loạt với nhau ở phía sau.

Trương Thi Thi không hề xấu hổ, còn cố ý quay đầu lại muốn bắt chuyện với Tô Nhuyễn, có điều Tô Nhuyễn lại ngó lơ giả vờ không nghe thấy, chỉ nghiêng đầu nói chuyện phiếm với Vương Hồng.

Lớp học mới không có gì đặc biệt, đầu tiên vẫn là tự giới thiệu, Tô Nhuyễn đã biết chuyên ngành tiếng Anh có tất cả ba lớp, mỗi lớp hai mươi lăm người, cô học lớp A, cả lớp có hai mươi nữ, năm nam.

Sau đó chính là tranh cử cán bộ lớp sau kỳ quân sự, cuối cùng là thông báo những việc cần chú ý trong kỳ quân sự, phát đồng phục, rồi giải tán về ký túc xá.

Ôm đồng phục ra khỏi khu dạy học, mọi người đều có chút hưng phấn, dù sao ngày thường cũng không có cơ hội mặc quân phục kiểu này.

Đột nhiên Triệu Yến Yến mở miệng hỏi: “Này, bên kia có phải các giáo quan ngày mai sẽ dạy quân sự cho chúng ta không?”

Tô Nhuyễn ngẩng đầu, lập tức trông thấy một đội ngũ chỉnh tề, đầu đội mũ quân đội màu ô liu, đi về phía ký túc xá nam sinh.

Đám Vương Hồng không nhịn được kiễng chân lên nhìn, Tô Nhuyễn lại không tò mò lắm. Cô ở khu tập thể gia đình quân nhân từng trông thấy quân nhân huấn luyện rồi, chỉ là không biết đến lượt mình sẽ huấn luyện thế nào thôi, nghe nói rất mệt.

Có điều Tô Nhuyễn vẫn chờ mong như cũ, những chuyện này đều là chuyện đời trước cô chưa từng trải nghiệm, tất cả đều cảm thấy mới lạ, thú vị.

Loading...