Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng sinh sau khi bị cướp đoạt vận may - Chương 289: Nhập học

Cập nhật lúc: 2024-12-07 20:16:12
Lượt xem: 530

Chuyện đưa Lộc Minh Sâm đi học kết thúc như sấm to mưa nhỏ. Hoàn toàn khác so với ngày đưa Tô Nhuyễn đi khai giảng.

Người một nhà đứng trong khuôn viên trường đại học sư phạm Yến Kinh, nghe tiếng sinh viên và phụ huynh ồn ào nhốn nháo, Lý Nhược Lan nói: “Thế này mới giống đại học chứ.”

Nơi này, sau mỗi tân sinh đều có ít nhất một vị phụ huynh, có người không chỉ cha mẹ, còn cả ông bà nội đi theo. Đông người như nhà Tô Nhuyễn, không khác thường chút nào.

Hai bên tuyến đường chính vào trường học xếp hai dãy bàn ghế, là nơi trường học cố ý sắp xếp để tiếp đón sinh viên khóa mới.

Tô Nhuyễn tò mò nhìn trái nhìn phải, đời trước cô nghe rất nhiều người nói tới cuộc sống đại học, có điều đều là chuyện kể lại, cảm nhận hoàn toàn khác so với tự mình trải nghiệm.

Nhìn sinh viên đầy nhiệt tình và phấn chấn xung quanh, khiến cô cảm thấy bản thân cũng trẻ lại.

“Chị, khoa ngoại ngữ ở đây.” Ngôn Thiếu Thời đi trước, vẫy tay với bọn họ.

Người một nhà nhanh chân bước về phía bên đó, đợi tới gần, đột nhiên Ngôn Thành Nho cười nói: “Xem ra khoa ngoại ngữ ở đâu cũng vậy.”

Tô Nhuyễn cũng bật cười, khoa ngoại ngữ đúng là rất dễ thấy.

Hiện tại tỉ lệ nam nữ học đại học sư phạm còn chưa mất cân bằng nghiêm trọng như đời sau, chủ yếu là vì hiện tại còn rất nhiều nơi mang nặng tư tưởng trọng nam khinh nữ, con gái độ tuổi như Tô Nhuyễn có thể đi học vẫn là số ít, càng khỏi nói tới học đại học.

Cho nên suốt quãng đường, chỗ nào cũng trông thấy nam sinh, nhưng nơi đăng ký khoa ngoại ngữ gần như tất cả đều là nữ, ngay cả người ngồi tư vấn cũng là hai đàn chị khóa trên.

Tô Nhuyễn nghe cô gái bên cạnh, nhìn sang khoa quản lý hâm mộ nói: “Sinh viên bên đó còn có đàn anh xách hành lý giúp.”

Đàn chị làm thủ tục đăng ký ký túc xá cho bọn họ ngẩng đầu, nhìn Tô Nhuyễn, viết số phòng ký túc vào giấy, đưa cho cô, cười nhạt, rồi cao giọng nói: “Xin hỏi có ai rảnh không? Tới dẫn mấy đàn em này tới ký túc xá.”

Chỉ trong nháy mắt đã có vài nam sinh đi tới, đàn chị kia thấy thế, nói: “Không cần nhiều như vậy, hai người là đủ rồi, phía sau vẫn còn người khác.”

Vân Chi

Tô Nhuyễn nhìn thấy mấy người nam sinh lén lút bên cạnh cũng đoán được ít nhiều. Sau đó có hai người đi về phía bọn họ.

Một nam sinh cao gầy đến trước mặt Tô Nhuyễn, duỗi tay đón túi xách trong tay cô, nói: “Chào đàn em, để anh giúp nhé.”

Tô Nhuyễn từ chối: “Em xách được.”

Cô chỉ sang cô gái bên cạnh, nói: “Anh giúp cô ấy đi.”

Cô gái này chính là cô gái vừa hâm mộ sinh viên khoa quản lý bên cạnh, Tô Nhuyễn nhớ rõ vừa rồi cô ấy nói mình tên Trương Thi Thi.

Trương Thi Thi có diện mạo thanh tú, nhìn qua tính tình rộng rãi, nghe Tô Nhuyễn nói vậy, lập tức cười hì hì đưa chiếc vali trong tay mình cho người đàn anh kia.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-sau-khi-bi-cuop-doat-van-may/chuong-289-nhap-hoc.html.]

Tô Nhuyễn nhìn phía sau, trong tay cha cô ấy còn hai chiếc vali lớn nữa… Đúng là không biết nói gì.

Một nam sinh khác thì nhận hành lý trong tay bạn học nữ đi một mình, sau đó dẫn theo các cô đi về phía ký túc xá.

Sau khi biết các cô ở tòa số 7, đàn anh cao gầy cười nói: “Ký túc xá các em ở là ký túc hỗn hợp.”

Trương Thi Thi đi sau anh ta, nghi hoặc hỏi: “Ký túc hỗn hợp?”

“Ừ, chính là ký túc xá cả nam và nữ, tầng một tầng hai là nam sinh, tầng ba đến tầng năm là nữ sinh.”

Rất nhiều trường học đều có ký túc xá kiểu này, cũng không có gì hiếm lạ. Chỉ là khi tới trước cửa ký túc xá, cả nhà Tô Nhuyễn đều lộ ra biểu cảm thống khổ.

Trương Thi Thi đi trước, đột nhiên quay đầu lại nhìn Tô Nhuyễn, mở miệng: “Không phải chỉ bốn tầng thôi sao? Yếu ớt vậy?”

Tô Nhuyễn còn chưa mở miệng, Ngôn Thiếu Thời đã không vui: “Hôm trước chúng tôi vừa leo Trường Thành, đau chân mà thôi, liên quan gì tới yếu ớt?”

Trương Thi Thi thè lưỡi không nói nữa, hai đàn anh đi cùng thì lộ vẻ đồng cảm. Người cao gầy nói: “Không nên đi sớm như vậy, em thế này sợ là ngày mai tập quân sự phải chịu khổ rồi.”

Tô Nhuyễn sửng sốt: “Mai đã bắt đầu tập quân sự?”

Cô biết năm nhất phải tập quân sự, rất nhiều người nhắc tới quãng thời gian đại học đều kể về kỳ tập quân sự, nhưng cô vẫn luôn cho rằng phải khai giảng một khoảng thời gian mới bắt đầu, sao đến bạn học còn chưa làm quen đã phải tập quân sự thế này?

Trương Thi Thi nói: “Tôi biết, anh trai tôi học khoa triết, anh ấy nói với tôi, vừa nhập học sẽ phải học quân sự luôn, sau kỳ học cũng quen nhau hết.”

Đàn anh to béo hơn cười nói: “Ừ, lát nữa sẽ phát đồng phục quân sự, tạm thời sẽ do đàn anh khóa trên phụ đạo, à, chắc lát nữa các chị khóa trên sẽ thông báo cho các em.”

Trương Thi Thi lập tức hỏi: “Vậy đàn anh, hai người xưng hô thế nào? Có gì không hiểu chúng em có thể qua hỏi các anh không?”

Tất nhiên là hai người sẽ không từ chối rồi, sau đó đoàn người nói nói cười cười leo lên tầng.

Tô Nhuyễn ai oán nhìn Lý Nhược Lan.

Lý Nhược Lan cũng chậm rãi vịn cầu thang, gian nan cất bước: “Không sao, chỉ là nhức mỏi cơ bắp sau vận động, nghe nói tập quân sự huấn luyện cường độ cao, lấy độc trị độc, đến lúc đó con sẽ không cảm thấy đau nữa.”

Ngôn Thành Nho cũng cười: “Mẹ con nói rất đúng.”

Ngôn Thiếu Thời bị chọc cười ha hả, Tô Nhuyễn cũng cạn lời.

Khi người một nhà mang theo vẻ mặt thống khổ bò lên lầu bốn, đàn anh cao gầy tên Cao Tiểu Phi kai đã đưa Trương Thi Thi đến phòng ký túc 405 rồi, Tô Nhuyễn nhìn con số 403 trong tay mình, nhẹ nhàng thở ra.

Tuy rằng ở tập thể không tránh khỏi va chạm, nhưng cô vẫn âm thầm cầu nguyện bạn cùng phòng mình dễ ở chung. Nhìn Trương Thi Thi kia có vẻ tính tình rộng rãi, nhưng cô luôn cảm thấy quái quái.

Loading...