Trọng sinh sau khi bị cướp đoạt vận may - Chương 282: Nữ la sát (3)
Cập nhật lúc: 2024-12-07 20:16:01
Lượt xem: 576
Chưa dừng lại ở đó, Tô Nhuyễn nhanh chân bước đến, một tay túm đầu chị dâu Hoàng, dúi thẳng vào eo lưng chồng chị ta, mặt không biểu cảm, nói: “Người trong núi rắn chắc thật không? Để tôi xem rắn chắc đến mức nào.”
Anh trai Hoàng kêu đau thảm thiết, nhưng mặt đang úp sát vào tường, không có cơ hội đánh trả.
Chị dâu Hoàng đã phải ứng lại, nhào về phía Tô Nhuyễn.
Tô Nhuyễn vung tay lên, tát hai cái trên mặt đối phương, sau đó lại túm tóc chị ta, hung hăng đẩy về phía anh trai Hoàng.
Một bộ chiêu thức liên hoàn khiến người xem đều sửng sốt, y tá Mễ áp chế cơn sợ, vội vàng gọi người đến “Giúp đỡ” ngăn cản.
Mãi cho tới kkhi hai người kia bị đánh mặt mũi bầm dập, kêu oai oái trên mặt đất, Tô Nhuyễn mới chân chính bị người khác kéo ra.
Y tá Mễ giữ cô lại, khuyên can: “Bớt giận, bớt giận, vậy là đủ rồi.”
Hung ác trong mắt Tô Nhuyễn vẫn chưa rút đi, cô nhìn chằm chằm vào hai người, nói: “Người trong núi rắn chắc lắm, không cần chữa trị cho bọn họ đâu, xảy ra chuyện gì tôi chịu trách nhiệm, dù c.h.ế.t cũng không liên can đến bệnh viện.”
Hai người kia từ nông thôn lên thành phố vốn dĩ đã e ngại, chỉ dám bắt nạt Hoàng Tiểu Thảo, vừa bị Tô Nhuyễn dạy dỗ một trận, lập tức sợ hãi.
Hoàng Tiểu Thảo vẫn luôn ngồi bên giường bệnh đột nhiên mở miệng yếu ớt: “Bọn họ… Trên người bọn họ có tiền.”
Tô Nhuyễn quay đầu lại hỏi: “Ở đâu?”
Bị ánh mắt hung ác của chị dâu Hoàng nhìn chằm chằm, Hoàng Tiểu Thảo co rúm người, run rẩy nói: “Trong quần lót chị dâu tôi…”
Chị dâu Hoàng ôm chặt lưng quần, há miệng định chửi mắng, lại bị Tô Nhuyễn kéo đến cạnh giường, rút d.a.o gọt hoa quả đưa qua. Anh trai Hoàng thấy thế bị dọa tè ra quần, không dám cử động. Chị dâu Hoàng bị Tô Nhuyễn trực tiếp đè ra đất, lột đai lưng xuống, tìm ra cái túi nhỏ chị ta khâu trong quần lót.
Thấy chị dâu Hoàng giãy giụa kịch liệt, Tô Nhuyễn giơ d.a.o lên, lạnh lùng nói: “Còn dám cử động tôi cắt nát quần chị ra, lát nữa cởi truồng về nhà.”
Vân Chi
Nghe thấy câu ấy, chị dâu Hoàng sợ hãi trợn trừng mắt.
Người vây xem:…
Sau đó cả phòng bệnh nhìn Tô Nhuyễn như cường đạo, trực tiếp lôi ra hai tờ năm mươi đồng từ trong quần lót của chị dâu Hoàng, còn sợ soạng trên dưới một phen, tiền hào vụn vặt cũng bị cô cướp đoạt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-sau-khi-bi-cuop-doat-van-may/chuong-282-nu-la-sat-3.html.]
Chị dâu Hoàng nóng nảy: “Tôi còn phải ăn cơm đó.”
Tô Nhuyễn nói: “Không cần đâu, cơm tù đều miễn phí.”
Chị dâu Hoàng bị dọa sợ, người trên núi ít hiểu biết như chị ta, dường như tin tưởng hoàn toàn lời Tô Nhuyễn nói, trong mắt chị ta, rõ ràng là Tô Nhuyễn có chỗ dựa mạnh mẽ ở chỗ này, muốn đưa chị ta vào tù là có thể đưa vào.
Tô Nhuyễn thừa thắng xông lên, lạnh lùng châm chọc: “Dám ngược đãi vợ của Triệu Lôi, cứ nhốt mười năm tám năm trước rồi tính tiếp.”
Y tá Mễ cũng đã nhìn ra đám người này không hiểu gì cả, nhìn chiến sĩ mình quen ngooài cửa, đưa mắt ra hiệu: “Ở đây, bắt người phụ nữ này, và người vừa chạy đi kia, đưa tới ngục giam.”
Trông thấy người mặc đồng phục vào phòng, chị dâu Hoàng sợ tới mức không rảnh lo gì nữa, vội vàng bò dậy chui ra khỏi đám người, chạy ra ngoài.
Tô Nhuyễn lạnh lùng hừ một tiếng, đưa tiền lại cho Hoàng Tiểu Thảo.
Hoàng Tiểu Thảo chỉ lấy một đống tiền hào, số tiền còn lại đưa cho y tá Mễ, sợ hãi nói: “Tiền nằm viện, nhất định phải bảo vệ con tôi, chồng tôi tỉnh lại mới không khổ sở.”
Y tá Mễ đau lòng, chỉ rút một tờ năm mươi đồng: “Gia đình quân nhân có ưu đãi, bằng này đủ rồi, dư lại cô mua chút đồ ăn ngon bổ sung dinh dưỡng.”
Con của Hoàng Tiểu Thảo đã giữ lại được, còn anh trai chị dâu cô ấy, từ đó không thấy xuất hiện ở bệnh viện nữa. Hoảng Tiểu Thảo nói chắc chắn bọn họ đã trốn về quê, có điều hai người đó đi rồi càng tốt.
Vì chuyện này Tô Nhuyễn một trận chiến thành danh ở bệnh viện, được đặt biệt danh nữ la sát, còn có thêm vài fans ngoài ý muốn.
Cuối cùng đứa trẻ trong bụng Hoàng Tiểu Thảo đã được bảo vệ, tính tình cô ấy mềm yếu, nhưng thật ra trong lòng hiểu rõ.
Vài ngày sau Triệu Lôi tỉnh lại từ hôn mê, nghe được chuyện đứa trẻ, quả nhiên đã lấy lại tinh thần từ thống khổ vì mất một chân, vấn đề hai vợ chồng lo lắng nhất lúc này chính là sinh kế về sau.
Dù sao với tình hình hiện tại của Triệu Lôi, chuyển nghề cũng không làm được, chỉ có thể xuất ngũ.
Cũng vì chuyện của bọn họ, Tô Nhuyễn bắt đầu nảy sinh ý tưởng mở xưởng nhỏ, cô đi học liền thuê hai vợ chồng làm việc thay mình.
Không chỉ có thể giải quyết vấn đề sinh kế của chính bọn họ, còn có thể làm bạn với dì Phúc. Còn vấn đề truyền thừa hoa nhung, cứ tùy duyên, dù sao người đã đưa đến trước mặt dì Phúc rồi.
Đột nhiên dì Phúc mở miệng: “Sắp khai giảng, Minh Sâm cũng nên về quay về rồi nhỉ? Thằng bé cũng phải đi học đó.”