Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng sinh sau khi bị cướp đoạt vận may - Chương 267: Tra nam

Cập nhật lúc: 2024-12-07 16:07:22
Lượt xem: 558

Thời buổi này gia đình bình thường đều đóng giường đôi cỡ một mét rưỡi, tuy rằng không rộng bằng giường lớn mét tám trong nhà ở tỉnh Đông Lâm, nhưng Tô Nhuyễn và Lộc Minh Sâm nằm song song vẫn dư dả.

Rõ ràng tối hôm qua trước khi ngủ giữa hai người còn thừa một khoảng rộng bằng nửa người, sao tỉnh dậy đã ôm nhau rồi?

Dù sao Tô Nhuyễn cũng không phải con gái mới lớn chân chính, cô nhanh chóng áp xuống kinh hoảng tong lòng, định nằm trở về dưới tình huống không kinh động Lộc Minh Sâm.

Nhưng mà cô còn chưa hành động, người bên cạnh đã có động tĩnh trước, Tô Nhuyễn vội vàng nhắm mắt giả vờ ngủ, có lẽ Lộc Minh Sâm biết lý do tại sao lại thế này.

Có điều, sự thật khiến Tô Nhuyễn phải thất vọng, hình như Lộc Minh Sâm còn kinh hãi hơn cô.

Tuy rằng hai mắt nhắm chặt không nhìn thấy, nhưng Tô Nhuyễn lại cảm nhận được vô cùng rõ ràng, cơ thể đang dán lấy cô đã trở nên cứng đờ, hiển nhiên cũng hoảng hốt.

Rất nhanh, anh đã đưa ra quyết định tương đồng với cô, tay chân nhẹ nhàng thu người lại, vô cùng cẩn thận rời giường, chắc định coi như chưa có chuyện gì sảy ra.

Nghe tiếng bước chân nhanh chóng đi xa, mãi cho đến khi tiếng đóng cửa vang lên, Tô Nhuyễn mới lặng lẽ mở to mắt.

Cô nhìn trái nhìn phải, hay lắm, cô đã trực tiếp nằm ra giữa giường rồi, mép giường chỉ còn lại chưa đến nửa thước, Lộc Minh Sâm không nghiêng người ôm cô ngủ, khả năng đã rơi xuống đất… Cho nên, đầu sỏ gây tội là chính cô sao? Tô Nhuyễn không muốn tiếp thu sự thật này cho lắm.

Giường ngủ ở nhà rộng hơn cái này, nhưng khi cô và Lộc Minh Sâm ngủ cùng nhau vẫn là một trái một phải.

Cô thích nằm nghiêng về phía bên phải ngủ, cho nên mặt quay về phía Lộc Minh Sâm là rất bình thường, nhưng ngoại trừ đầu năm khi Lộc Minh Sâm lo cô sợ hãi chủ động ôm cô ra, từ trước tới giờ cô chưa từng lăn vào lòng người ta lần nào.

Hơn nữa cô tự biết, khi ngủ bản thân chưa bao giờ thích nằm gần người khác.

Tô Nhuyễn luôn cảm thấy chắc chắn không phải vấn đề của một mình cô, nên dứt khoát đứng dậy nghiêm túc quan sát giường đệm, sau đó mắt nheo lại, hình như trong góc là chăn của cô thì phải?

Cô cúi đầu nhìn xuống, chăn trên người mình đúng là chăn của Lộc Minh Sâm.

Vì khu vực này nằm ở ngoại thành, ban đêm vẫn có lúc hơi lạnh, cho nên cô đã đạp tung chăn của mình, rồi cướp ổ chăn với Lộc Minh Sâm sao?

Cho dù như vậy, Lộc Minh Sâm là người cảnh giác, anh phải đánh thức cô mới đúng…

Lúc cô đang nghĩ ngợi, tiếng bước chân lại lần nữa truyền đến, Tô Nhuyễn vội vàng nằm xuống, nhắm mắt lại.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-sau-khi-bi-cuop-doat-van-may/chuong-267-tra-nam.html.]

Rất nhanh, cô đã cảm nhận được có người ngồi xuống mép giường, sau đó… Sau đó không còn động tĩnh.

Chẳng lẽ ngồi bên mép ngây ngốc sao?

Cảm giác đã qua mười phút, Tô Nhuyễn sắp không đóng kịch nổi nữa, đang định giả vờ tỉnh ngủ, đột nhiên cảm nhận được tóc trên đầu bị chạm vào.

Chắc là sợ cô bừng tỉnh, Lộc Minh Sâm vô cùng cẩn thận. Tuy rằng Tô Nhuyễn không cảm nhận được nhiều, nhưng đại để cũng biết có lẽ anh đang giúp cô sửa sang lại đầu tóc rối loạn trong lúc ngủ.

Rất nhanh, cô đã bắt giữ được vị trí tay anh, gần như đã tới gần sát khuôn mặt cô rồi, không phải vì chạm vào mà vì độ ấm từ da thịt truyền tới, gần trong gang tấc, chỉ cần cô khẽ nghiêng mặt là có thể chạm vào.

Vân Chi

Tô Nhuyễn luôn có cảm giác cái tay kia sẽ rơi xuống bất cứ lúc nào, nhưng rất lâu sau nó vẫn không nhúc nhích. Cô thật sự không đóng kịch nổi nữa, trực tiếp mở to mắt, lập tức va phải một đôi mắt phượng chứa chan tình cảm của ai đó.

Cô giật mình sửng sốt, đột nhiên trong đầu sinh ra ý nghĩ, khả năng vừa rồi không phải Lộc Minh Sâm đang ngẩn người, mà anh vẫn luôn nhìn cô như vậy.

Hiển nhiên Lộc Minh Sâm không đoán trước được cô sẽ mở mắt đột ngột như vậy, cả người anh cứng đờ, nhanh chóng rũ mắt xuống, giả vờ mới thức dậy, bàn tay trước đó đặt bên má Tô Nhuyễn cũng vô cùng tự nhiên kéo chăn bên hông lên giúp cô: “Em ngủ thêm lát nữa đi, đoàn trưởng Trương gọi anh đi làm giúp rồi, anh đi trước đây.”

Nói xong không đợi Tô Nhuyễn trả lời, đã lưu loát đứng dậy rời đi, giống như nhu tình vừa rồi chỉ là ảo giác.

Nhưng mà…

Tô Nhuyễn kéo chăn phủ lên nửa mặt mình xuống, trong lòng anh ấy thật sự bình tĩnh không gợn sóng sao? Làm gì có ai đắp chăn giúp người khác lại đắp lên nửa mặt thế này…

Cô không nhịn được ôm chăn lăn lộn trên giường hai vòng, sau đó ngây ngốc nhìn chằm chằm lên nóc nhà, hình như mọi chuyện trở nên phiền phức rồi.

Cô đã lên xong kế hoạch cho mình từ lâu, đời này sẽ không giao trái tim cho bất kỳ kẻ nào, cô không muốn biến mình thành dáng vẻ bản thân cũng chán ghét, cô phải sống vì mình, phải sống tiêu sái, xinh đẹp, muốn làm gì thì làm.

Chắc là Lộc Minh Sâm cũng như vậy, trước đó anh còn chưa hề có ý nghĩ kết hôn chân chính…

Cho nên, chắc chắn là cô nghĩ nhiều rồi, anh ấy chỉ không có kinh nghiệm ở chung với phái nữ, nên đột nhiên xảy ra tình huống như vậy mới luống cuống chân tay mà thôi.

Người ta vẫn ôm thái độ hợp tác đó, không phải hôm trước còn nghĩ tới chuyện tìm đối tượng cho cô sao?

Nghĩ đến đây, Tô Nhuyễn bật dậy, bực bội đ.ấ.m gối đầu vài cái. Đàn ông chó c.h.ế.t không muốn chịu trách nhiệm còn quyến rũ người ta, khiến cô một mình rối rắm chỗ này, tra nam!

Loading...