Trọng sinh sau khi bị cướp đoạt vận may - Chương 211: Trộm cướp (1)
Cập nhật lúc: 2024-12-06 18:44:02
Lượt xem: 536
Tô Thanh Thanh không thuyết phục được Hoắc Hướng Dương, lại không muốn bán cổ phiếu, nên dứt khoát cướp túi tiền trong tay Hoắc Hướng Dương, chạy ra ngoài.
Lại không ngờ vừa ra cửa đã gặp phải một người cô ta chưa bao giờ nghĩ đến sẽ xuất hiện ở nơi này, hơn nữa rõ ràng đối phương cũng vừa đi ra từ sàn giao dịch chứng khoán.
Một ý nghĩ không thể ngăn chặn nổi sinh ra: Tô Nhuyễn cũng trọng sinh!
Ý nghĩ này hiện lên, khiến cô ta hiểu ra được rất nhiều vấn đề trước đó nghĩ mãi không ra.
Chẳng trách Tô Văn Sơn và Đỗ Hiểu Hồng lại thảm như vậy, Lý Nhược Lan đời trước vốn dĩ không hề quan tâm tới Tô Nhuyễn đột nhiên lại xuất hiện.
Cô ta vẫn luôn tưởng rằng vì mình và Tô Nhuyễn tráo đổi hôn nhân dẫn đến hiệu ứng bươm bướm, bây giờ nghĩ lại, mọi việc bản thân làm cũng kkhoong thuận lợi, mà tất cả phiền toái đều có bóng dáng của Tô Nhuyễn.
Nếu Tô Nhuyễn là trọng sinh, vậy thì có thể hiểu được.
Tô Nhuyễn biết sau này cổ phiếu có thể kiếm được nhiều tiền, nên mới có mặt ở đây.
Nghĩ đến khả năng này, cơn khủng hoảng lập tức dâng lên từ đáy lòng Tô Thanh Thanh, nếu Tô Nhuyễn cũng trọng sinh, vậy cô ta nên làm gì bây giờ?
Chắc chắn Tô Nhuyễn sẽ không để cô ta sống yên ổn!
Không được, cô ta phải xác nhận lại, phản xác nhận rõ ràng. Tô Thanh Thanh túm chặt lấy Tô Nhuyễn: “Vì sao cô cũng đến đây mua cổ phiếu?”
Tô Nhuyễn nhìn dáng vẻ có chút si ngốc của Tô Thanh Thanh, có lẽ cũng đoán ra được cô ta nghĩ tới điều gì, đây cũng là nguyên nhân vì sao trước đó cô vẫn luôn muốn tránh mặt đối phương.
Hiện giờ người thanh phố Thân còn chưa nhiều người hiểu biết về cổ phiếu, một người phía bắc như cô lại ngàn dặm xa xôi chạy tới, cố ý mua cổ phiểu, quá gây chú ý.
Có điều cô không định thẳng thắn với Tô Thanh Thanh. Tô Thanh Thanh coi trọng sinh là bàn tay vàng thay đổi vận mệnh, nếu như biết cô cũng có bàn tay vàng như vậy, không biết loại tiểu nhân vừa ích kỷ vừa ngu xuẩn này sẽ làm ra chuyện gì đâu.
Khi chưa hoàn toàn trở nên mạnh mẽ, Tô Nhuyễn không muốn trêu chọc phiền toái không cần thiết này.
Cô không kiên nhẫn tránh thoát từ tay Tô Thanh Thanh: “Ai bảo tôi tới đây mua cổ phiếu?”
Tô Thanh Thanh vội vàng túm chặt Tô Nhuyễn lần nữa, vẻ mặt không tin: “Cô không tới mua cổ phiếu?”
Vân Chi
Tô Nhuyễn trợn mắt khinh bỉ: “Cô quản rộng quá nhỉ, hôm nay cổ phiếu rớt giá thảm như vậy, ai thèm mua, cô nhìn xem không phải đều bán à?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-sau-khi-bi-cuop-doat-van-may/chuong-211-trom-cuop-1.html.]
Nhìn dáng vẻ cái gì cũng không hiểu của cô, trong lòng Tô Thanh Thanh thở phào nhẹ nhõm một hơi, lại thuận thế hỏi: “Vậy sao cô lại tới đây? Tới bán cổ phiếu?”
Tô Nhuyễn không trả lời, ngược lại dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn cô ta: “Vậy sao cô lại đến đây mua cổ phiếu?”
“Tôi tới đây bán giúp chiến hữu của anh Minh Sâm.”
Cô nhíu mày nhìn Tô Thanh Thanh: “Sao cô biết mấy thứ cổ phiếu này?”
Hóa ra là giúp chiến hữu của Lộc Minh Sâm, nếu vậy cũng có thể hiểu được. Khi Tô Thanh Thanh còn đang cân nhắc, đột nhiên nghe thấy câu hỏi vế sau của Tô Nhuyễn, trong lòng kinh hoảng, vội vàng lấy ra lý do trước đó dùng để thuyết phục Hoắc Hướng Dương: “Tôi nhìn thấy trên báo, nghe nói thứ này có thể kiếm tiền, đúng lúc chúng tôi tới thành phố Thân hưởng tuần trăng mật……”
Nói tới đây, cô ta thân mật ôm lấy cánh tay Hoắc Hướng Dương, khoe ra vẻ mặt hạnh phúc: “Anh Hướng Dương thương tôi mấy ngày nay vất vả, nên cố ý đưa tôi tới thành phố Thân chơi một vòng.”
Hoắc Hướng Dương vô cùng tự nhiên ôm lấy bả vai cô ta, trong lòng Tô Thanh Thanh lại tin thêm lời Tô Nhuyễn nói một phần.
Đúng vậy, nếu Tô Nhuyễn thật sự trọng sinh, sao có thể vứt bỏ người đàn ông tốt như Hoắc Hướng Dương, lựa chọn gả cho kẻ điên như Lộc Minh Sâm. Cô ta còn nghe được, chỉ vì Lộc Thải Hà mắng anh ta vài câu, kẻ điên kia đã đưa cô ruột m ình vào đồn công an nhốt lại.
Trái tim căng thẳng của Tô Thanh Thanh thả lỏng, lại có tâm trạng xem trò cười của Tô Nhuyễn. Cô ta nhìn quanh trái phải một lát: “Lộc Minh Sâm đâu? Sao anh ta yên tâm để cô một mình tới đây? Không đi với cô à?”
“Tuần trăng mật thế mà lại để cô đi một mình, có phải quá kỳ cục hay không?” Nói xong cô ta lại thân mật nhích lại gần Hoắc Hướng Dương.
Hoắc Hướng Dương cũng trưng ra vẻ mặt sủng nịch, còn cẩn thận quan sát biểu cảm của Tô Nhuyễn, khả năng là muốn nhìn xem cô có hối hận hay không.
Tô Nhuyễn trợn mắt khinh bỉ: “Liên quan quái gì với cô, tôi khuyên cô tốt nhất vẫn nên tự quan tâm tới bản thân trước đi.”
Cô giơ tay lên nhìn đồng hồ, dùng cằm chỉ chỉ vào sàn giao dịch, nói: “Còn một tiếng nữa sẽ tới giờ nghỉ, hai người xác định không đem bán?”
“Tôi nghe người ta nói, từ giờ trở đi giá sẽ giảm liên tục đó.”
Nghe thấy câu này, Hoắc Hướng Dương lập tức quýnh lên, cũng không rảnh khoe mẽ nữa, vội vàng giật lấy túi xách trong tay Tô Thanh Thanh: “Thanh Thanh, đừng náo loạn, mau đưa cho anh!”
Tô Thanh Thanh ôm chặt túi xách không buông tay: “Anh, anh nghe em một lần đi, sẽ không thua lỗ đâu! Tô Nhuyễn căn bản không hiểu.”
Nhân lúc hai người bọn họ tranh cãi, Tô Nhuyễn nhanh chóng chuồn mất.
Khi đi, Tô Nhuyễn còn cẩn thận không bắt xe taxi ở gần sàn giao dịch chứng khoán, trong niên đại không có camera giám sát này, tài xế taxi cũng là đối tượng phòng bị trọng điểm.
Đi dọc theo đại lộ khoảng bảy tám phút, Tô Nhuyễn cảm thấy tạm ổn rồi mới vẫy tay gọi một chiếc xe, nào ngờ lại nghe thấy tiếng kêu hoảng sợ của Tô Thanh Thanh: “Chị!”