Trọng sinh sau khi bị cướp đoạt vận may - Chương 175: Hôn lễ (1)
Cập nhật lúc: 2024-12-06 18:25:30
Lượt xem: 668
Trong tiếng pháo đinh tai nhức óc, đoàn xe đón dâu khởi động về nhà trai.
Xe jeep đi đầu, sau khi đi khuất tầm mắt mọi người, Lộc Minh Sâm phun ra một hơi dài, tựa lưng vào ghế ngồi, nằm liệt một đống, nhìn giống trạng thái thoát lực sau khi dùng sức qua mức trước đây khi anh lao tới cứu cô.
Có điều lần này anh không mang theo cảm xúc uể oải, chỉ nhắm mắt nghỉ ngơi đơn thuần.
Bùi Trí Minh ngồi trên ghế phụ lo lắng quay đầu lại nhìn anh một cái: “Lão đại, anh mau để chị dâu tranh thủ xoa bóp gân cốt giúp anh đi, hôm nay không biết khi nào mới được nghỉ đâu.”
Lộc Minh Sâm là bị thương ở xương sống, tuy rằng sau khi trị liệu đã có thể đi lại bình thường trong thời gian ngắn, nhưng nếu như vận động mạnh trong khoảng thời gian dài tất nhiên vẫn phải cố hết sức, kèm theo đau đớn.
Lộc Minh Sâm lập tức từ chối đề nghị này không do dự chút nào: “Không sao, nghỉ ngơi một lát là được rồi.”
Tô Nhuyễn nhíu mày: “Chuyện này không phải chuyện đùa, lỡ bị tổn thương, chẳng phải những cố gắng trước đó đều kiếm củi ba năm thiêu một giờ sao?”
“Yên tâm, bác sĩ Tống đã cố ý dạy em rồi, em rất chuyên nghiệp.” Cô xoa tay hầm hè: “Nào, cởi đai lưng trước đã.”
Lộc Minh Sâm:……
Bây giờ cứ nghe thấy hai chữ đai lưng này anh lại vô thức sinh ra cảm giác nguy hiểm là thế nào nhỉ?
Lộc Minh Sâm yên lặng né về phía cửa sổ: “Tự anh làm là được, em như vậy cũng không tiện xoa bóp.”
“Không sao.” Tô Nhuyễn tích cực tranh thủ cơ hội: “Anh dựa vào ghế trước là được, em chỉ ấn lưng cho anh thôi mà.”
“Không cần.” Lộc Minh Sâm kiên quyết từ chối: “Xấu.”
Hắc, có cả gánh nặng thần tượng cơ à!
Thấy anh kiên quyết không chịu, Tô Nhuyễn vẫn chưa từ bỏ ý định: “Thật sự không cần à? Thủ pháp của em rất chuyên nghiệp.”
Lộc Minh Sâm cảnh giác nói: “Không cần, chiều nay anh ngồi xe lăn.”
Nghĩ một lát anh lại bổ sung: “Sáng nay anh giữ thể diện cho em rồi, buổi chiều đến lượt em.”
Tô Nhuyễn mang vẻ mặt tiếc nuối: “Được rồi……”
Bùi Trí Minh cổ vũ hết lời: “Chị dâu, lát nữa dựa vào chị rồi.”
Tô Nhuyễn nghi hoặc: “Sao thế? Nhà họ Lộc giở trò à?”
Không đúng, Dì Phúc nói bọn họ chuẩn bị rất tích cực, tiệc cưới cũng rất có thể diện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-sau-khi-bi-cuop-doat-van-may/chuong-175-hon-le-1.html.]
Biểu cảm trên mặt Bùi Trí Minh rất cổ quái: “Bọn họ mời bốn mươi bàn khách.”
Tô Nhuyễn:……
Lộc Minh Sâm gần như không có bạn bè bên này, thân thích của nhà họ Lộc cũng không thể nào nhiều như vậy, là vì hai người không cho tiền bọn họ, nên bọn họ muốn kiếm một khoản từ tiệc rượu à?
Có điều đợi khi tới khách sạn, Tô Nhuyễn mới phát hiện ra bản thân đã xem nhẹ tính hám lợi thực dụng của người nhà họ Lộc.
Bọn họ thật sự hận không thể lợi dụng Lộc Minh Sâm triệt để, muốn áp bức giá trị đến mức tận cùng.
Bốn mươi bàn khác, có hai bàn là thân thích bạn bè của nhà họ Lộc đã không tệ rồi, sau đó là hai bàn thân thích nhà mẹ đẻ Tô Nhuyễn, hai bàn chiến hữu của Lộc Minh Sâm, còn lại đều là người trong các ngành nghề nhà họ Lộc quen biết, muốn dựa vào hoặc có thể chiếm lợi. Dù sao cũng không có quan hệ gì với Lộc Minh Sâm.
Bàn đầu tiên, trải khăn đỏ thẫm, bày hoa tươi, đồ ăn cũng tinh xảo hơn những bàn tiệc khác.
Vân Chi
Nhìn dáng vẻ khoa trương này là biết, khách khứa ngồi bàn này không phải người bình thường.
Cả tiệc cưới nhìn không giống tiệc cưới, ngược lại giống hội nghị lãnh đạo, mà người nhà họ Lộc là người có quan hệ gần gũi nhất với lãnh đạo.
Có điều sắp xếp như vậy cũng có lợi cho hai vợ chồng Tô Nhuyễn, không có người lung tung rối loạn tới nháo hôn, hai người thuận lợi dựa theo lưu trình hôn lễ của chủ trì, bái đường, đổi nhẫn, kính trà sửa miệng.
Có hai mươi mấy người Bùi Trí Minh và một đống người nhà họ Lý vui cười chúc phúc, bầu không khí cũng coi như náo nhiệt.
Còn về kính rượu sau hôn lễ, hai người bọn họ không phải đi toàn bộ các bàn,
chỉ cần mời quanh mấy bàn quen biết là được, những bàn khác đã có người nhà họ Lộc tiếp đón rồi.
Hai vợ chồng già nhà họ Lộc ngồi yên tại bàn chính bên này, bà cụ Lộc vẫn luôn lôi kéo hàn huyên với phu nhân của tư lệnh Giang.
Vốn dĩ người nhà họ Lộc không nghĩ người nhà tư lệnh Giang sẽ tới, cho rằng bọn họ phái thư ký trợ lý gì đó đã cho mình thể diện rồi, không ngờ phu nhân Giang tự mình tới, khiến người nhà họ Lộc vô cùng vui mừng.
Hơn nữa vì phu nhân Giang tham dự, mấy vị lãnh đạo khác đều tự mình tới.
Bác trai Lộc và chú Ba Lộc đi ra ngoài kính rượu một lượt rồi quay lại bàn chính, hàn huyên tiếp đón các vị lãnh đạo trên bàn.
Chỉ trong chốc lát tin tức các vị lãnh đạo ngồi ở bàn chính đã truyền khắp tiệc rượu, không ít người nhìn thấy cơ hổi, dùng đủ lý do chạy tới lôi kéo làm quen người nhà họ lộc, muốn thử xem có thể thuận tiện kết giao với các vị lãnh đạo này không.
Người nhà họ Lộc không dám tùy tiện bắc cầu, chỉ có thể giới thiệu qua loa một lần: “Vị này là phu nhân của tư lệnh Giang, vị này là cục trưởng Hà cục trưởng cục chiêu thương, vị này là…”
“Các vị lãnh đạo bận trăm công ngàn việc, ngày thường chúng tôi nào dám quấy rầy, chỉ khi có việc lớn như kết hôn mới dám mời các vị tới, may được các vị nể tình…”
Tuy rằng ngoài miệng giống như bọn họ đang nịnh hót, nhưng mà thực tế lại đang muốn nói với mọi người, bọn họ có mạng lưới quan hệ rộng. Hiển nhiên ánh mắt không ít người nghe nhìn về phía bọn họ đã thay đổi.