Trọng sinh sau khi bị cướp đoạt vận may - Chương 171: Chú rể tới
Cập nhật lúc: 2024-12-06 13:22:19
Lượt xem: 634
Liêu Hồng Mai không phục: “Này, đội trưởng Hàn, ngài cười cái gì, chẳng lẽ Thanh Thanh nhà chúng tôi không lập công? “
“Có có.” Đội trưởng Hàn vội vàng nói: “Có điều lời như vặn ngã Võ Đại Minh, tốt nhất nhà bà đừng nói bậy.”
Ông ta vẫn cười không ngừng, nói tiếp: “Từ khi Võ Thắng Lợi bám đuôi đồng chí Tô Nhuyễn, chúng tôi đã bắt đầu điều tra nhà họ Võ rồi, bọn họ có quan hệ trong cả hai giới hắc bạch, tội lỗi nhiều kinh người, không loại trừ khả năng vẫn còn tay sai chưa tra được, nhà bà nói mình vặn ngã Võ Đại Minh, nếu bị những người đó tin là thật, sợ là sẽ bị trả thù.”
Tuy là lời nghiêm túc khuyên nhủ, nhưng trong giọng nói lại lộ ra ý tứ “Đừng nói hươu nói vượn nữa”, khiến không ít người bắt đầu cười nhạo.
Mã Lan Nhi cố ý nói: “Tô Nhuyễn, hai ngươi làm được chuyện lớn như vậy, sao không nói ra, chúng tớ cũng không biết.”
Tô Nhuyễn liếc mắt nhìn Tô Thanh Thanh một cái, cười nói: “Chuyện này có gì hay đâu mà nói, Võ Đại Minh hại rất nhiều người, ban đầu chúng tôi cũng chỉ vì tự bảo vệ mình.”
Vân Chi
“Người có công chân chính trong việc diệt trừ khối u ác tính Võ Đại Minh này là đội trưởng Hàn và các đồng chí trong đội điều tra hình sự thành phố, người ta bận rộn cả ngày lẫn đêm vài tháng ròng rã, chúng tôi chỉ động mồm động miệng sao có thể diện tranh công.”
Cô nói ra những lời này, ánh mắt mọi người nhìn hai mẹ con Liêu Hồng Mai càng thêm cười nhạo và khinh miệt.
Còn không phải sao, Lộc Minh Sâm và Tô Nhuyễn người ta làm ra được chuyện lớn như vậy còn chưa nói gì, Tô Thanh Thanh chỉ mượn cơ hội có sẵn động mồm động miệng cử báo, liền trở thành anh hùng của huyện Khai Vân, như vậy những vị hình cảnh ngày đêm tra án vất vả thì sao?
Khôi hài h ơn chính là, còn luôn miệng nói liều mạng vì Tô Nhuyễn, ép người ta tha thứ, nghĩ lại những ấm ức trước đó Tô Nhuyễn phải chịu, người ta mới liều mạng đó.
Sau lưng Liêu Hồng Mai và Tô Thanh Thanh như bị kim chích, sắc mặt đỏ lên, lúc này thật sự hận không tìm được khe nứt nào để chui xuống.
Đáng tiếc không chỉ không có khe nứt, Triệu Lị Lị còn thù dai, thấy Hàn Thành hòa ái, cô ấy lấy hết can đảm hỏi: “Đội trưởng Hàn, vừa rồi Tô Thanh Thanh nói manh mối cô ta cung cấp cho ngài thuộc về cơ mật của vụ án, ngài không cho nói, có phải không?”
Đội trưởng Hàn sửng sốt: “Không thể nói cái gì? Có gì không thể nói đâu?”
Chị họ nhà họ Lý cười vạch trần Tô Thanh Thanh: “Dù cô ta có tiếp xúc thân mật với Võ Thắng Lợi đi nữa, hiểu biết cũng có hạn, có gì không thể nói?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-sau-khi-bi-cuop-doat-van-may/chuong-171-chu-re-toi.html.]
Có chị dâu nhanh nhảu tiếp lời: “Sợ là không thể nói với chúng ta thôi…”
Mấy người không đứng đắn đã bắt đầu trao đổi ánh mắt với nhau, nhìn biểu cảm không biết trí tưởng tượng đã bay đến nơi nào rồi.
Không chỉ có Hoắc Hướng Dương, Tô Văn Sơn và bà cụ Tô đều dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn Tô Thanh Thanh, dù sao bọn họ cũng từng trông thấy Tô Thanh Thanh to gan lớn mật không biết liêm sỉ rồi, cô ta có tiếp xúc thân mật với Võ Thắng Lợi hay không, đúng là bọn họ không dám khẳng định.
Tô Thanh Thanh cắn môi dưới, tức giận đến mức mặt mũi trắng bệch, lại cố kỵ Hàn Thành ở đây, không dám nói gì, chỉ có thể nắm c.h.ặ.t t.a.y Hoắc Hướng Dương, dáng vẻ vô cùng ấm ức: “Anh Hướng Dương, chẳng lẽ anh còn không hiểu em sao?”
Không biết Hoắc Hướng Dương nghĩ tới điều gì, mày lập tức thả lỏng.
Liêu Hồng Mai thấy chuyện lớn không xong, muốn đổi chủ đề sang chuyện khác. Đúng lúc ấy có tiếng pháo từ rất xa truyền đến, bà ta lập tức nói: “Có phải đội đón dâu tới rồi hay không?”
Mọi người lập tức nghiêng tai lắng nghe, quả nhiên nghe được bọn nhỏ tiếng hoan hô: “Chú rể tới, chú rể tới!”
“Đúng là nhà trai tới đón dâu rồi!” Liêu Hồng Mai vội vàng túm lấy Tô Thanh Thanh và Hoắc Hướng Dương, kéo ra ngoài, người trong phòng cũng ùa ra, nhìn về phía cửa thôn.
Tường vây quanh nhà rất thấp, đứng trên bậc thang là có thể nhìn rõ cảnh tượng phía xa, hình như có xe đang lái qua bên này, hương thân thích xem náo nhiệt trong thôn và đám nhỏ đều chạy về phía đó.
Liêu Hồng Mai ra ngoài cửa cổng, cao giọng nói với đám trẻ con và đám thanh niên định phá chú rể: “Lát nữa mấy đứa kiềm chế chút!”
“Chú rể ngồi xe lăn đó, không chịu nổi mấy đứa lăn lộn đâu!”
Có đứa nhỏ không hiểu chuyện lập tức kêu to “Chú rể bị liệt”, “Chú rể xe lăn”…
Lý Nhược Lan lạnh lùng nhìn Liêu Hồng Mai, Liêu Hồng Mai chỉ coi như không nhìn thấy, lập tức ra ngoài, cuối cùng trong lòng cũng có chút thống khoái.
Từ hôm qua tới hôm nay, đám người nhà họ Lý này vẫn luôn bắt nạt bọn họ, Tô Nhuyễn càng khinh nhục con gái bà ta, mọi chuyện đều muốn áp chế Thanh Thanh, để bà ta xem xem, chuyện này Tô Nhuyễn áp chế thế nào!