Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng sinh sau khi bị cướp đoạt vận may - Chương 153: Chuyện cũ nhà họ Lộc

Cập nhật lúc: 2024-12-06 13:11:50
Lượt xem: 809

Sau khi về nhà, Tô Nhuyễn đưa bản vẽ trang hoàng cho Lý Nhược Lan, sau đó tiện thể nói chuyện hôm qua cô gặp phải Lộc Thải Hà ở bệnh viện.

Đương nhiên là không kể ra dáng vẻ nổi giận của Lộc Minh Sâm và lời hù dọa người ta của cô, chỉ nhắc tới những lời Lộc Thải Hà mắng Lộc Minh Sâm.

Năm xưa, khi Lý Nhược Lan xuống nông thôn, từng ngây người ở Tô Gia Câu bảy tám năm, chắc chắn biết một vài chuyện.

Quả nhiên, Lý Nhược Lan giận dữ: “Sao cái loại không biết xấu hổ kia bao nhiêu năm rồi vẫn không thay đổi nhỉ?”

“Chắc chắn vì biết nhà họ Lộc cho nhiều tiền lễ hỏi, Minh Sâm lại nhận được vòng ngọc và nhẫn vàng, nên chạy tới muốn chia đồ. Đúng là loại không biết xấu hổ.”

Tô Nhuyễn nói: “Sao bà ấy nói anh Minh Sâm khắc c.h.ế.t cha mẹ anh ấy?”

Lý Nhược Lan trợn mắt khinh bỉ: “Là do đầu óc hai vợ chồng già nhà họ Lộc có vấn đề.”

Hóa ra là do thời trẻ ông cụ Lộc từng gặp một người coi bói đoán mệnh, lúc ấy người mù đoán mệnh kia nói ông ta có tai ương thấy máy, nếu thuận lợi vượt qua, sau tuổi năm mươi có thể thăng chức rất nhanh, hưởng phúc bất tận.

Để vượt qua số kiếp, ông cụ Lộc còn bỏ ra mấy đồng tiền đổi về một chiếc bùa bình an. Kết quả ngày hôm đó trùng hợp nhặt được hai đồng bạc, từ đó về sau, người nhà họ Lộc đều tin vào chuyện này không nghi ngờ chút nào.

Vân Chi

Vì thế Lộc Mãn Tường, cha của Lộc Minh Sâm lập tức gặp phải tai ương, bởi vì ông ấy sinh vào ngày mười sáu tháng năm âm lịch.

Người già thường nói ngày này là ngày độc nhất trong tháng năm, trẻ con sinh ra ngày đó sẽ khắc cha khắc mẹ.

Cho nên từ nhỏ hai vợ chồng già nhà họ Lộc đã chán ghét đứa con trai thứ hai nhà mình, cũng đối xử rất khắt khe.

Đợi Lộc Mãn Tường gian nan sống đến năm mười lăm mười sáu tuổi, cảm thấy không sống nổi nữa mới chạy đi làm lính.

Đợi đến niên đại rung chuyển, vì thân phận quân nhân của Lộc Mãn Tường, nhà họ Lộc được che chở rất nhiều.

Vì là gia đình quân nhân, nên được hưởng thụ không ít ưu đãi, từ đó mới giả vờ giả vịt viết thư thăm hỏi ân cần.

Sau đs, thời gian lâu dần, dã tâm của bọn họ lại lan sang nhiều mặt khác, nghe nói tiền trợ cấp của quân nhân không ít, nhưng Lộc Mãn Tường lại không gửi về nhà một phân tiền nào, hai vợ chồng già bèn hùa nhau cưới một cô vợ ở quê cho hắn.

Không muốn gửi tiền trợ cấp cho người nhà, cũng phải gửi cho vợ mình chứ?

Vì thế bà cụ Lộc đã tìm một cô gái tính tình mềm yếu bên nhà mẹ đẻ mình, sau đó viết thư nói mình bệnh tình nguy kịch, lừa Lộc Mãn Tường về quê.

Tô Nhuyễn:……

Sao giống chọn vợ cho Lộc Minh Sâm vậy? Hóa ra là quen tay hay làm rồi.

Nhưng mà may mắn là trên đường về nhà Lộc Mãn Tường gặp phải Lâm Vi Vi té xỉu bên đường vì bệnh tim tái phát, lúc sơ cứu cho đối phương, đã cởi hai cúc áo của cô ấy, vì thế hai người bị buộc lại với nhau.

Bàn tính của hai vợ chồng già nhà họ Lộc không được như ý, tất nhiên sẽ không chịu để yên rồi.

Trùng hợp là Lâm Vi Vi sức khỏe không tốt, thành phần không tốt, sau khi Lộc Mãn Tường đi bộ đội, bỏ lại cô ấy lẻ loi một mình, nhà họ Lộc bắt nạt cô ấy không ít. Sau đó Lộc Minh Sâm ra đời, vì con, Lâm Vi Vi đành phải bỏ tiền ra mua thanh tịnh, mấy năm đó đúng là để nhà họ Lộc chiếm được không ít lợi ích.

“Nhưng mà nhìn cô ấy yếu ớt như vậy, thực tế trong lòng đã có toan tính trước, người ba đồng mỗi tháng bị nhà họ Lộc ép giao ra, những thứ khác cô ấy đều giữ chặt, một phân cũng không cho bọn họ.

“Quan trọng nhất là, trong lòng cô ấy có hy vọng.” Nói tới đây, Lý Nhược Lan thở dài một tiếng: “Khi ấy trong lòng cô ấy tràn đầy vui mừng nói, đợi Lộc Mãn Tường làm xong nhiệm vụ lần này, cô ấy có thể dẫn Minh Sâm đi theo tùy quân rồi…”

“Nào ngờ…” Lý Nhược Lan thở dài buồn bã.

Lộc Mãn Tường hy sinh trong nhiệm vụ lần đó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-sau-khi-bi-cuop-doat-van-may/chuong-153-chuyen-cu-nha-ho-loc.html.]

“Khi tin tức truyền về, tất cả mọi người đều đang gặt gấp ngoài ruộng, chỉ có người nhà họ Lộc và Lâm Vi Vi bị gọi về nhà. Mọi người còn đoán không biết có phải Lộc Mãn Tường về nhà hay không, kết quả không lâu sau đã truyền ra tin tức, Vi Vi bị kích thích, bệnh tim tái phát qua đời.”

Tô Nhuyễn nhăn chặt mày, nếu Lâm Vi Vi có thể thuận lợi sinh ra Lộc Minh Sâm, chứng minh bệnh tim cũng không nghiêm trọng lắm, dù bị kích thích, chỉ cần uống thuốc kịp thời là có thể cứu sống, không thể nào trực tiếp qua đời.

“Sau đó thì sao?”

“Sau đó ông cụ Lộc bắt đầu nói Minh Sâm khắc cha khắc mẹ.”

“Ngày Lộc Mãn Tường hy sinh trùng hợp đúng vào sinh nhật Lộc Minh Sâm, trước đó Vi Vi cũng tức giận vì Minh Sâm bướng bỉnh, lai nghe tin tức Lộc Mãn Tường hy sinh, kích thích quá lớn mới lập tức qua đời.”

Tô Nhuyễn không nhịn được siết c.h.ặ.t t.a.y thành nắm đấm. khi Lộc Minh Sâm thống khổ nhất bất lực nhất, người nhà họ Lộc không an ủi thì thôi, còn tàn nhẫn đẩy cái c.h.ế.t của cha mẹ lên người anh ấy.

“Sau đó Minh Sâm bị ốm liệt giường, thiếu chút nữa đã không qua khỏi.”

“May mà được chiến hữu của Lộc Mãn Tường không yên tâm qua thăm, đưa đi bệnh viện, mới cứu được một mạng.”

“Bối cảnh của vị chiến hữu kia rất lớn, ông cụ Lộc bắt được cơ hội lần đó, dùng sức bán thảm. Người kia nghĩ dù sao cũng là ân nhân cứu mạng, Lộc Minh Sâm lại như vậy, mới sắp xếp cho con cả nhà họ Lộc vào xưởng sắt thép Đông Lâm.”

Chuyện sau đó Tô Nhuyễn đã từng nghe Lý Nhược Lan nói rồi, Sau khi lên thành phố, ông cụ Lộc mang theo Lộc Minh Sâm tới từng nhà bạn bè cha mẹ anh ấy cầu xin.

“Đứa trẻ sáu bảy tuổi, còn đang ốm nặng, sao những người đó không nhận ra mục đích của ông cụ Lộc.”

“Nhưng mà không giúp người chịu tội chính là đứa trẻ, ông cụ Lộc chán ghét Lộc Minh Sâm một cách đúng lý hợp tình, luôn miệng nói là cháu trai hại c.h.ế.t con trai và con dâu mình.”

“Những người đó thương Minh Sâm, đành phải vươn tay giúp đỡ một phen, vì thế con thứ ba nhà họ Lộc và cả Lộc Thải Hà đều có công ăn việc làm.”

Đến bây giờ Tô Nhuyễn mới hiểu, vì sao rõ ràng là nhà họ Lộc biết Lộc Minh Sâm chán ghét bọn họ, lại vẫn muốn duy trì thân thiết mặt ngoài, hóa ra không chỉ vì chiếm cái danh gia đình liệt sĩ, còn vì bọn họ từng nếm ngon ngọt từ chuyện này.

Chỉ cần Lộc Minh Sâm vẫn là cháu trai nhà họ Lộc, bọn họ vẫn là cha mẹ liệt sĩ, là ông bà nội duy nhất của quân nhân vinh quang.

Cho dù Lộc Minh Sâm không tình nguyện, có quan hệ huyết thống này, những giá trị anh ấy sáng tạo ra cuối cùng đều thuộc về nhà họ Lộc.

Tô Nhuyễn xoay chuyển Phật châutrên tay, một lúc lâu sau đột nhiên hỏi Lý Nhược Lan: “Mẹ, lần này chúng con kết hôn, mẹ hỏi nhà họ Lộc một chút, xem có thể mời những người trước đây từng giúp đỡ bọn họ đến dự hay không?”

Lý Nhược Lan nói: “Nếu con thật sự muốn mời, chắc chắn nhà họ Lộc sẽ sẵn lòng, dù sao những người đó đều quyền cao chức trọng hơn nhà họ Lộc.”

“Có điều chưa chắc người ta đã chịu tới.” Lý Nhược Lan nhíu mày: “Tướng ăn trước kia của nhà họ Lộc quá khó coi, người ta nể mặt đứa trẻ giúp đỡ một lần, sau này gần như không lui tới.”

“Để nhà họ Lộc dùng danh nghĩa Lộc Minh Sâm kết hôn mặt dày đi mời bọn họ.” Tô Nhuyễn nói: “Dù sao nhà họ Lộc cũng không biết xấu hộ, chuyện có lợi cho bọn họ chắc chắn bọn họ sẽ cố hết sức hoàn thành. Mẹ đi nói với dì Phúc một tiếng.”

Lý Nhược Lan hỏi: “Con định làm gì?”

“Bóc ra quan hệ giữa anh Minh Sâm và nhà họ Lộc.” Tô Nhuyễn mỉa mai: “Nhà họ Lộc muốn chiếm lợi từ anh Minh Sâm, phải hỏi xem con có đồng ý hay không.”

“Con mới là vợ hợp pháp của anh Minh Sâm, tất cả những gì của anh ấy đều thuộc về con.”

Lý Nhược Lan:……

Bà ấy đẩy Tô Nhuyễn một cái, giận dỗi nói: “Con nhóc này sao không e lệ chút nào thế?”

Tô Nhuyễn:???

Con chỉ trần thuật đúng sự thật mà thôi, mẹ nghĩ đi đâu rồi?

Loading...