Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng sinh sau khi bị cướp đoạt vận may - Chương 152: Ảnh cưới lớn mật

Cập nhật lúc: 2024-12-06 13:11:49
Lượt xem: 819

Bộ váy thứ ba cũng là bộ cuối cùng Tô Nhuyễn chọn một chiếc váy cưới màu trắng, nếu cô dám chọn tất cả đều không theo lẽ thường như vậy, sợ là không qua được cửa mẹ mình.

Hơn nữa, nếu đã sống lại thời đại này một lần, cô cũng muốn lưu lại một số thứ về thời đại này.

Vân Chi

Trên chiếc bàn trước mặt có hai chai rượu Mao Đài, hộp thuốc song hỉ, và hai món ăn đạo cụ làm từ thịt heo. Lộc Minh Sâm đã thay sang thường phục mùa hè, ngồi trước mặt bàn, Tô Nhuyễn mặc váy lụa trắng, tay ôm bó hoa nhựa, đứng cạnh anh, cảm thấy vô cùng thú vị, những chuyện này đời trước cô đều chưa từng thử qua.

Cũng may, ảnh chụp của bọn họ không cứng nhắc, thứ nhất Tô Nhuyễn vô cùng dày dạn, không xấu hổ. Đời trước cô từng tiếp nhận rất nhiều cuộc phỏng vấn, cũng từng quay không ít tiết mục về doanh nhân, chụp ảnh chân dung lại càng nhiều, cảm giác ống kính tốt hơn so với đa số người thời này rất nhiều, có cô dẫn dắt, Lộc Minh Sâm cũng rất tự nhiên, hoàn toàn không cần suy xét vấn đề màn ảnh, chỉ cần nhìn Tô Nhuyễn là được. Tô Nhuyễn nói chuyện, trêu đùa anh, thợ ảnh luôn có thể bắt được một số biểu cảm không tồi.

Thư hai, Trần Hạo là nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp, trình độ rất cao, hơn nữa đã có hai bộ ảnh phối hợp ăn ý với bọn họ trước đó, lần này rất nhanh đã chụp được vài tấm ảnh sống động.

Ra khỏi studio, trùng hợp lại chạm mặt Hoắc Hướng Dương và Tô Thanh Thanh ở phòng cách vách. Tô Nhuyễn chậc một tiếng, Lộc Minh Sâm khống chế xe lăn đi bên cạnh cô, hình như hai người kia cũng không chú ý tới bọn họ, đều mặt đỏ tai hồng e lệ chạy về phòng trang điểm.

Tô Nhuyễn liếc mắt nhìn qua một cái, dáng vẻ thẹn thùng của Tô Thanh Thanh trăm phần trăm là giả vờ.

Nhiếp ảnh gia và trợ lý ra ngoài sau nhỏ giọng nói: “Cô dâu kia biết nhiều thật đấy, cũng rất to gan.”

“Có điều, bộ ảnh đó chắc chắn sẽ đẹp, có mấy tư thế thật sự không tồi.”

Nhiếp ảnh gia lại hừ một tiếng không rõ ý vị, vẻ mặt có vẻ khinh thường: “Chụp ảnh như vậy, mấy ai đồng ý chụp.”

Tô Nhuyễn nghe xong mới biết, Tô Thanh Thanh lại ra chiêu lớn, cô ta bảo nhiếp ảnh gia chụp không ít ảnh ôm ấp, hôn môi… Tư thế tương đối thân mật.

Hai mươi năm sau những tư thế đó đúng là rất bình thường, nhưng ở niên đại bảo thủ khi mà người yêu hoặc vợ chồng không dám tự nhiên nắm tay nhau trước mặt công chúng này, thì đúng là rất lớn mật, rất khác người.

Giống ba bộ ảnh của Tô Nhuyễn và Lộc Minh Sâm, rất ít tư thế thân mật, tiếp xúc gần nhất là bộ ảnh sườn sám kia, Tô Nhuyễn đặt tay lên n.g.ự.c Lộc Minh Sâm, còn một tấm Lộc Minh Sâm đặt tay lên bả vai cô, mặc khác đều là đứng hoặc ngồi, chỉ thay đổi vị trí.

Có lẽ là hiếm khi gặp được lĩnh vực bản thân am hiểu, đồng thời muốn quyến rũ Hoắc Hướng Dương, nên Tô Thanh Thanh mới giở ra những thủ đoạn cô ta thường dùng khi còn là streamer, trước khi xuyên sách.

Đáng tiếc cô ta không hiểu, tư tưởng của mọi người cần thay đổi từ từ theo thời gian, cô ta lớn mật như vậy, sẽ chỉ mang tới phiền toái cho bản thân.

Có điều, dù sao cũng không liên quan tới cô, nên ý nghĩ này chỉ lóe lên trong đầu, rất nhanh đã bị ném văng ra ngoài.

Bọn họ tới quầy tính tiền, sau đó là chờ đợi rửa ảnh. Năm 90, quán chụp ảnh ở Đông Lâm vẫn dùng máy ảnh phim, sau khi chụp ảnh xong không thể xem hiệu quả ngay, phải đợi sau khi rửa phim mới có thể lựa chọn phim, từ đó quyết định rửa tấm nào.

Tô Nhuyễn hẹn tuần sau lại đến.

Ra khỏi quán chụp ảnh đã là ba giờ chiều, Tô Nhuyễn và Lộc Minh Sâm cùng nhau về bệnh viện, muốn thương lượng chuyện trang hoàng.

Nhưng mà khi nghe Lộc Minh Sâm nói sàn nhà láng xi măng, tủ có thể chọn tủ sắt, giường chọn giường khung sắt ván gỗ, Tô Nhuyễn Không nhịn được hỏi: “Anh muốn trang hoàng theo phong cách ký túc xá quân đội à?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-sau-khi-bi-cuop-doat-van-may/chuong-152-anh-cuoi-lon-mat.html.]

Lộc Minh Sâm nói: “Vậy không tốt sao, vừa tiết kiệm tiền, vừa đỡ tốn công sức.”

Cô đã quên mất, cái người này căn bản không hề có ham muốn hưởng thụ vật chất, không có ràng buộc với thế gian này.

Tô Nhuyễn dứt khoát kéo xe lăn của anh tới trước bàn uống nước, tự mình mở sách hướng dẫn ra ghi chép:

“Gạch ốp lát màu nhạt, phòng sẽ sáng sủa hơn, chọn một cái.”

Lộc Minh Sâm vừa nghe thấy màu nhạt, lập tức chỉ vào màu trắng.

Tô Nhuyễn:……

Mặt cô không chút biểu cảm, từ chối: “Không được chọn màu trắng, chọn lại lần nữa.”

Lộc Minh Sâm dừng một chút, chỉ sang màu vàng, thấy Tô Nhuyễn nhíu mày, đầu ngón tay anh lại di chuyển lệch xuống một hàng, dừng trên màu xám nhạt.

Tô Nhuyễn gật đầu: “Vậy cái này.”

Lộc Minh Sâm:……

Cho nên tự cô chọn không phải tốt hơn sao?

Giống như nhìn ra được ý nghĩ của hắn, Tô Nhuyễn nói: “Phòng này có một nửa là của anh, là bạn cùng phòng, anh phải tham dự.”

“Hơn nữa sau khi trang hoàng, em bận học không có thời gian để ý, mẹ em cũng bận chuẩn bị hôn lễ cho chúng ta, chỉ có thể dựa vào anh thôi. Nếu anh không hiểu rõ, người ta hỏi anh, anh lại không biết thì phải làm sao?”

Lộc Minh Sâm không còn lời gì để nói, chỉ có thể ngoan ngoãn tiếp tục duỗi đầu ngón tay ra.

Sau đó bọn họ lại chọn xong gạch lát cho phòng vệ sinh, phòng bếp, còn về phong cách gia cụ trong nhà, đều dựa vào Tô Nhuyễn.

Cô thật sự không thích mấy kiểu tủ quầy trong quyển sách này, nên quyết định bảo cậu mình đóng cho, trong thời đại này, tự đóng gia cụ cũng là chuyện thường thấy.

Sau khi thương lượng xong, sắc trời đã xẩm tối, Hoàng Hải Uy đưa Tô Nhuyễn về nhà.

Tô Nhuyễn nhân cơ hội hỏi đêm qua Lộc Minh Sâm đã gặp phải chuyện gì.

“Hôm qua nhà họ Lộc lại gọi điện thoại tới, em không nghe rõ cụ thể đã nói những gì, chỉ có thể nghe ra là tiếng của bác gái lão đại, hình như vừa khóc vừa mắng người.”

Ngày hôm qua, lúc Lộc Minh Sâm xử lý Lộc Minh Vĩ, Hoàng Hải Uy không ở đó, hiển nhiên hiểu biết của anh ta về Lộc Minh Sâm không bằng Bùi Trí Minh. Ngại với thân phận của Lộc Minh Sâm, bình thường chuyện nhà họ Lộc anh ta đều không dám hỏi quá nhiều.

Tô Nhuyễn cũng không nói thêm điều gì, đã biết đại khái nguyên nhân, cũng có phương hướng rồi.

Loading...