Trọng sinh sau khi bị cướp đoạt vận may - Chương 149: Váy cưới màu đen
Cập nhật lúc: 2024-12-06 13:11:44
Lượt xem: 639
Tô Nhuyễn càng nói, hai mắt Trần Hạo càng sáng, sau đó cả người đều trở nên hưng phấn: “Thật ra trước đây khi tôi chọn chiếc váy cưới này, luôn cảm thấy có thể chụp ra cảm giảm đặc biệt, đáng tiếc không ai bằng lòng chụp thử.”
“Tôi từng đề cử vài lần, nhưng đều bị mắng là tang phục, sau đó tôi cũng không dám đề cử nữa, dần dần bản thân cũng mất đi cảm giác…”
Tô Nhuyễn cười nói: “Nếu nói màu đen là tang phục, không phải màu trắng cũng là tang phục hay sao?”
“Cũng đúng.” Người đàn ông tóc dài cười ha ha: “Chào cô, tôi là Trần Hạo, là ông chủ quán chụp ảnh này.”
Hai tay anh ta chà xát vào nhau, kích động nói: “Ảnh cưới hôm nay của hai người, tôi tự mình chụp! Tôi cũng có vài ý tưởng…”
Tô Nhuyễn nghe xong hai mắt cũng sáng lên: “Được đấy được đấy!”
Hai người bàn bạc xong, Trần Hạo bảo cô trợ lý kia: “Đậu đỏ, dẫn cô tô sang phòng bên cạnh trang điểm, bảo chị Mỹ tự mình trang điểm cho cô ấy.”
Sau đó Lộc Minh Sâm đang nhàm chán xem quyển sách về vật liệu xây dựng và gia cụ trơ mắt nhìn Tô Nhuyễn ra khỏi phòng làm việc kia, đi theo một người đàn ông tóc dài nhiệt tình vào một căn phòng khác.
Suốt cả quá trình, cô ấy hoàn toàn không liếc mắt nhìn anh một ái.
Hoàng Hải Uy vội la lên: “Hỏng rồi, lão đại, chị dâu giận thật rồi.”
Khóe miệng Lộc Minh Sâm lại lần nữa mím chặt, tiếp tục cúi đầu xem sách, giữa bọn họ chỉ là hợp đồng mà thôi, đâu phải vợ chồng thật, hơn nữa từ trước tới nay cô luôn rộng lượng, chắc là không đến mức giận dỗi vì chuyện này đâu nhỉ?
Thấy lão đại nhà mình đã lật xem quyển sách từ đầu tới cuối rồi lại bắt đầu lật lại, Lưu Hải Uy vô cùng sốt ruột, nhưng không dám nói nhiều lời khi anh đang rơi vào trạng thái này, sợ tác dụng ngược.
Vân Chi
“Anh Hướng Dương.” Một tiếng cười duyên truyền đến, hai người không hẹn mà cùng ngẩng đầu, hóa ra là Tô Thanh Thanh đã trang điểm thay quần áo xong ra ngoài.
Hoàng Hải Uy không nhịn được nhỏ giọng kinh ngạc cảm thán: “Trời ạ, chỉ trang điểm thôi lại có thể trở nên xinh đẹp như vậy rồi? Cô dâu này thật sự giống như tiên nữ.”
Đợi Hoắc Hướng Dương thay quần áo xong ra ngoài, cũng kinh diễm thốt lên: “Thanh Thanh?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-sau-khi-bi-cuop-doat-van-may/chuong-149-vay-cuoi-mau-den.html.]
Tô Thanh Thanh xoay một vòng, sóng mắt lưu chuyển nhìn anh ta: “Thế nào?”
“Em đẹp quá!”
Chuyên viên trang điểm bên cạnh cũng khen không dứt: “Kỹ năng trang điểm của cô dâu vô cùng chuyên nghiệp, chắc chắn ảnh chụp của hai người sẽ rất đẹp.”
Tô Thanh Thanh thân mật khoác tay Hoắc Hướng Dương, vẻ mặt chờ mong nói: “Vậy chúng ta đi mau thôi.”
Khi hai người bước vào nơi chụp ảnh, đều không nhịn được cùng nhìn về phía Lộc Minh Sâm đang nghỉ ngơi. Tuy rằng ngoài miệng không dám nói gì, nhưng vẻ mặt đã tỏ rõ một người đang chê cười Tô Nhuyễn, một người khác đang thương hại Tô Nhuyễn.
Hoàng Hải Uy nhỏ giọng nói: “Lão đại,chị dâu xinh hơn cô Tô Thanh Thanh kia nhiều, nếu chị dâu cũng trang điểm như vậy, anh mặc bộ này đúng là không xứng với người ta cho lắm, anh xem chúng ta tới cũng tới rồi…”
Cuối cùng ánh mắt Lộc Minh Sâm cũng dừng trên cái túi anh ta xách theo, môi mấp máy đang định nói chuyện, thì trông thấy Tô Nhuyễn vội vàng chạy ra ngoài, vẻ mặt ngượng ngùng, nói: “Anh Minh Sâm, anh Minh Sâm, ngại quá đã quên mất anh.”
Lộc Minh Sâm:???
Cô cẩn thận nói: “Bây giờ không cần anh thay quần áo nữa, chỉ cần đi sửa lại lông mày một chút là được.”
Thấy Lộc Minh Sâm vẫn không hứng thú lắm, Tô Nhuyễn cũng không muốn ép anh. Sống lại một đời, cô đã hiểu rõ nếu chưa từng trải qua những gì người khác từng trải qua thì không nên khuyên người ta lương thiện. Cô không biết Lộc Minh Sâm từng phải trải qua những gì, nhưng mà có thể khiến một người chán ghét cuộc sống này như vậy, chắc chắn không phải chuyện đơn giản.
Mà hôm nay Lộc Minh Sâm lại đúng hẹn cùng tới với cô, rõ ràng là sẽ phối hợp với cô, cho nên cô dứt khoát coi buổi chụp ảnh này như buổi chụp ảnh nghệ thuật, dù sao chụp ảnh cưới đều là sân nhà của phụ nữ, đàn ông chỉ là đạo cụ mà thôi.
Vừa rồi nhìn bộ đồ dã ngoại tác chiến trên người Lộc Minh Sâm, đột nhiên cô có một ý tưởng, vốn dĩ cho rằng cách chụp ảnh cưới thời đại này đều tương đối bảo thủ, khả năng không chụp ra được hiệu quả.
Ai ngờ Trần Hạo lại là nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp, còn từng đạt giải thưởng, hai người ăn nhịp với nhau, linh cảm lập tức tuôn ra như suối.
Hơn nữa cô cũng đã nhận ra, có lẽ trình độ khoa học kỹ thuật ở thời đại này không bằng đời sai, nhưng trình độ chuyên nghiệp của nhiếp ảnh gia lại vô cùng cao siêu, bởi vì không có photoshop, nên ảnh chụp đều phải dựa vào mức độ chuyên nghiệp.
Có người phụ nữ nào có thể từ chối chụp ảnh đẹp? Vì thế Tô Nhuyễn nói chuyện quên mình với Trần Hạo, mãi cho đến khi xác định muốn chụp ảnh trong khung cảnh thế nào, mới phát hiện ra đạo cụ mặc đồ dã chiến Lộc Minh Sâm đã bị cô để quên bên ngoài rồi.
Thật ra Lộc Minh Sâm không hề tức giận, nhìn Hoắc Hướng Dương với Tô Thanh Thanh là biết, đàn ông chụp ảnh cưới chỉ cần đi theo m.ô.n.g phụ nữ là được, anh không chạy theo sau, bị người ta quên mất cũng là chuyện bình thường.