Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng sinh sau khi bị cướp đoạt vận may - Chương 132: Quay về nhà họ Tô

Cập nhật lúc: 2024-12-06 12:51:48
Lượt xem: 738

Đúng là dì Phúc nói được thì làm được, chưa tới hai ngày, Tô Nhuyễn đã nhận được điện thoại từ nhà họ Tô gọi tới, bảo cô cuối tuần này về nhà một chuyến, nhà họ Lộc muốn chính thức tới cửa cầu hôn.

Thật ra người hai nhà đã ngồi lại với nhau cùng ăn bữa cơm nói qua về nội dung chủ yếu của buổi cầu hôn rồi, chỉ còn thương lượng ngày kết hôn, lễ hỏi, của hồi môn… và một vài chi tiết khác trong hôn lễ.

Mấy chuyện nhỏ này Lý Nhược Lan đã nghĩ sẵn trong đầu từ lâu, bắt đầu từ ngày Lộc Minh Sâm viết báo cáo kết hôn, bà ấy đã như được tiêm m.á.u gà, ngày nào rảnh rỗi là lại nghiên cứu đồ vật dùng cho hôn lễ, từ lớn tới nhỏ đều đã suy nghĩ vài lần.

Cho nên bà ấy dự định bắt đầu chính thức tham dự từ chuyện nhà họ Lộc cầu hôn.

Hai mẹ con ngồi xe khác về huyện Khai Vân, trên đường đi Lý Nhược Lan vô cùng hưng phấn: “Hôm nay mẹ tới quán chụp ảnh xem thử, ảnh cưới lưu hành hiện tại rất không tồi, ngày mai sau khi chuyện của hai đứa quyết định xong, con với Minh Sâm cũng đi chụp một bộ đi, Minh Sâm đẹp trai như vậy, ảnh cưới của hai đứa chắc chắn sẽ rất đẹp.”

Tô Nhuyễn dở khóc dở cười: “Mẹ vẫn nên nghĩ cách làm thế nào thu phục được nhà họ Tô trước đi, bà cụ Tô luôn mắng mẹ rất khó nghe.”

Nói tới đây, Tô Nhuyễn khẽ nhíu mày: “Thật ra con thấy tổ chức hôn lễ ở đâu cũng không sao cả, nếu quá phiền toái, mẹ dứt khoát nhận lấy là được.”

“Con trẻ con thì biết cái gì.” Lý Nhược Lan nói: “Hôn lễ này của con chỉ có thể tổ chức ở nhà họ Tô.”

“Gạt bỏ ảnh hưởng của chuyện Võ Thắng Lợi chỉ là nhỏ, quan trọng nhất vẫn là thanh danh của con.”

“Dù sao chuyện Tô Văn Sơn và bà cụ Tô nuôi con lớn cũng là sự thật, không ai có thể phủ nhận được.”

“Chúng ta biết bọn họ không tốt với con, nhưng người khác không biết. Con đừng thấy bây giờ mọi người đều mắng ông ta bất công mà lầm tưởng, nếu con dám vứt bỏ ông ta, tổ chức hôn lễ trên thành phố, sau này chặt đứt lui tới, tất cả mọi người sẽ sửa miệng mắng con là kẻ ăn cháo đá bát, vong ân phụ nghĩa đấy.”

“Hơn nữa, dù là vấn đề thể diện, hay là để trả thù, chắc chắn nhà họ Tô sẽ không dễ dàng buông tay, đến lúc đó xảy ra chuyện xấu sẽ làm hỏng thanh danh của con, cho nên thà dứt khoát tổ chức ở bên này còn hơn.”

Lý Nhược Lan cười mỉa mai: “Tô Văn Sơn muốn sắm vai cha hiền thì để ông ta đóng cho tròn vai, đóng không giống, mẹ không bỏ qua đâu!”

Tô Nhuyễn biết Lý Nhược Lan làm việc chu đáo chặt chẽ, nên cũng không lo lắng nữa. Ngược lại, nghĩ tới qua ngày mai có Lý Nhược Lan xử lý chuyện hôn sự giúp mình rồi, tâm trạng của cô yên ổn không ít.

Cảm giác có mẹ tốt thật đấy.

Sau khi tới huyện Khai Vân, Tô Nhuyễn và Lý Nhược Lan tách ra, Lý Nhược Lan tìm khách sạn ở trọ, chuẩn bị cho chuyện ngày mai, còn Tô Nhuyễn thì về thẳng Tô Gia Câu.

Lúc này trong nhà họ Tô đang khí thế ngất trời. Bà cụ Tô chỉ huy con gái út Tô Minh Nguyệt lau cửa kính, Triệu Lập – chồng của Tô Minh Nguyệt đang quét sân, hiển nhiên là chuẩn bị để ngày mai nghênh đón nhà họ Lộc.

Trông thấy Tô Nhuyễn, bà cụ Tô vội vàng tiếp đón: “Sao cháu về sớm như vậy? Cha cháu còn nói đợi tan làm sẽ tới bến xe đón cháu đó.”

Tô Nhuyễn nói: “Có vài tài liệu thẩm tra chính trị cần đóng dấu.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-sau-khi-bi-cuop-doat-van-may/chuong-132-quay-ve-nha-ho-to.html.]

Bà cụ Tô nghe vậy thì cười nói: “Đã bắt đầu nộp tài liệu rồi à? Vậy không phải là không lâu nữa hai đứa có thể đăng ký kết hôn sao?”

Tô Nhuyễn trả lời có lệ: “Không biết nữa.”

Đột nhiên, có một cái đầu nhô ra từ góc tường: “Nhuyễn Nhuyễn về rồi à?”

Là chị dâu Quế Hoa nhà cách vách nghe thấy động tĩnh ngó qua xem, Tô Nhuyễn cũng đã quen với cảnh này rồi, cô cười chào hỏi.

Chị dâu Quế Hoa hỏi thẳng: “Nhuyễn Nhuyễn, em đính hôn với nhà họ Lộc à? Lễ hỏi thật sự đòi một vạn chín ngàn tám?”

Không trách được chị dâu Quế Hoa ngạc nhiên như vậy. Năm 90 ở huyện Khai Vân này, lễ hỏi bình thường đều là một ngàn tám trăm tám mươi tám, dù là như vậy cũng có rất nhiều người không kiếm ra được, tới phiên Tô Nhuyễn trực tiếp tăng gấp mười lần, sao có thể không khiến người ta hâm mộ.

Nhưng mà chưa đợi cô trả lời, chị dâu Quế Hoa đã hứng thú bừng bừng hỏi: “Cha em đuổi mẹ kế với em trai em gái em về nhà họ Đỗ rồi, có phải cãi nhau vì tiền lễ hỏi của em không? Đỗ Hiểu Hồng định giữ lại bao nhiêu?”

Mẹ con Đỗ Hiểu Hồng và Tô Điềm Điềm bị đuổi rồi? Tô Nhuyễn ngẫm nghĩ một lát lại cảm thấy không bất ngờ lắm, là chuyện Tô Văn Sơn có thể làm ra được.

Dưới ánh mắt chờ đợi của chị dâu Quế Hoa, Tô Nhuyễn cười nói: “Một vạn ba mua đàn dương cầm cho Tô Điềm Điềm, hai ngàn đăng ký lớp năng khiếu cho Tô Minh Phong, còn lại mua đồ cho em.”

Chị dâu Quế Hoa lập tức làm ra biểu cảm đau răng: “Trời, vậy cũng quá xấu rồi, cha em có đồng ý không?”

Sắc mặt bà cụ Tô thay đổi, đang định nói gì đó, đã nghe thấy Tô Nhuyễn nói trước: “Ừ, cha em không đồng ý.”

Vân Chi

Nhưng bà cụ còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, đã nghe thấy Tô Nhuyễn nói tiếp: “Cha em bảo mua đàn dương cầm xong, còn lại để cho em.”

Chị dâu Quế Hoa: “… Nói như vậy có khác gì Đỗ Hiểu Hồng?”

Bà cụ Tô bất đắc dĩ xen miệng vào: “Nhuyễn Nhuyễn, cháu đang nói bậy gì đó?”

Nói xong bà cụ quay sang nói với chị dâu Quế Hoa: “Con bé nói đùa thôi, nhà tôi không cần một phân tiền nào của Nhuyễn Nhuyễn, đều cho con bé mang về nhà chồng.”

Nhìn xem, nói nghe hay lắm.

Chị dâu Quế Hoa cười đáp: “Bà đừng nói đùa, muốn che giấu giúp con trai mình cũng phải giả vờ cho giống chút chứ!”

Tô Nhuyễn cười to, giơ ngón tay cái lên với chị dâu Quế Hoa: “Chị dâu ánh mắt tinh tường.”

Bà cụ Tô:.. Chán nản.

Loading...