Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng sinh sau khi bị cướp đoạt vận may - Chương 127: Sổ tiết kiệm (1)

Cập nhật lúc: 2024-12-06 12:48:29
Lượt xem: 818

Tuy rằng cô cũng muốn sớm ngày danh chính ngôn thuận dọn ra ngoài, có chỗ ở của riêng mình, nhưng không ngờ Lý Nhược Lan lại sốt ruột như vậy.

Khi Lý Nhược Lan móc ra một tờ giấy màu đỏ từ trong túi, Tô Nhuyễn mới biết bà ấy không chỉ sốt ruột bình thường.

“Hôm nay mẹ đã đi tìm người tính ngày rồi, cuối năm nay có mấy ngày lành này.”

Vân Chi

Mới một buổi sáng thôi, rốt cuộc ngài đã làm được bao nhiêu chuyện vậy?

Lý Nhược Lan chỉ vào ngày ở giữa tờ giấy, nói: “Ngày 27 tháng chạp, tuy rằng hơi gấp gáp, nhưng đúng lúc con nghỉ đông, thật ra thích hợp nhất.”

“Hơn nữa qua năm chính là giai đoạn chạy nước rút chuẩn bị thi đại học rồi, sẽ có rất nhiều buổi thi thử, nói không chừng lại trùng ngày, dù sao con vẫn đang đi học, vẫn nên khiêm tốn đừng quá khoa trương.”

Tô Nhuyễn không nhịn được nói: “Hôm qua mẹ về, không phải nói còn muốn quan sát thêm hay sao? Bây giờ còn chưa tới một ngày, đã quan sát xong rồi?”

Lý Nhược Lan mang biểu cảm “Con có ngốc hay không”, nói: “Còn quan sát thế nào nữa?”

“Chuyện Võ Thắng Lợi lớn như vậy đã giải quyết nhẹ nhàng giúp con, còn giúp con đòi nhiều lễ hỏi như vậy từ nhà họ Lộc, không chỉ có năng lực, còn thật lòng nghiêng về phía con, vậy vẫn chưa đủ sao?”

Cuối cùng lại bổ sung thêm một câu: “Vẻ ngoài còn đẹp trai như vậy.”

Nói tới đây, bà ấy vỗ trán một cái, nói: “Đúng rồi, hôm qua mẹ có hỏi bác sĩ, vết sẹo trên mặt cậu ấy, bây giờ bắt đầu bôi thuốc, sau này có thể mờ đi.”

Tô Nhuyễn:……

Cô chắc chắn mẹ ruột mình là “Nhan khống” không thể nghi ngờ.

Lời cảm thán cuối cùng của Lý Nhược Lan khiến cô bật cười.

Bà ấy nói: “Nhà họ Lộc không coi cậu ấy là bảo bối, để chúng ta nhặt được của hời, đương nhiên phải tranh thủ thời gian nhặt về rồi.”

Ngôn Thiếu Thời không phục nói: “Chị gái con cũng bị anh ấy nhặt của hời, nhà họ Tô cũng không coi chị gái con là bảo bối.”

Lúc này Lý Nhược Lan mới nghĩ tới nhà họ Tô: “Chuyện đưa lễ hỏi cho con, bọn họ nói thế nào? Đỗ Hiểu Hồng với bà cụ Tô không làm ầm ĩ à?”

“Chuyện Võ Thắng Lợi đã hù c.h.ế.t bọn họ rồi.” Tô Nhuyễn không nói tới chuyện Võ Đại Minh đánh người: “Bọn họ không có cách nào dùng Võ Thắng Lợi uy h.i.ế.p con, ngược lại biến thành uy h.i.ế.p bọn họ, bọn họ không đồng ý để con nhận lễ hỏi, con sẽ không đồng ý kết hôn.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-sau-khi-bi-cuop-doat-van-may/chuong-127-so-tiet-kiem-1.html.]

Lý Nhược Lan vẫn nhắc nhở: “Có diều con vẫn phải đề phòng chút, tám chín phần mười là bọn họ sẽ dỗ dành con trước. Con cứ xem xem, chỉ cần con bắt được lễ hỏi, Tô Văn Sơn và bà nội con sẽ dùng mọi cách để moi tiền cho xem.”

Tô Nhuyễn cười nhạo: “Yên tâm đi, bọn họ không mặt dày như vậy.”

Sau đó cô nói ra hết kế hoạch của bọn họ mà cô tận tai nghe được: “Đã xé rách mặt nhau ngay tại chỗ rồi, bọn họ mở miệng con cũng không cho.”

Điểm chú ý của Lý Nhược Lan lại dừng ở kế hoạch bọn họ chuẩn bị để chia cắt của hồi môn của Tô Nhuyễn, bà ấy lại bùng nổ: “Trời ạ, sao trên đời này lại có người vô sỉ như vậy, định dùng tiền bán con gái mẹ mua đồ cho con trai con gái bà ta?”

Tô Nhuyễn vội vàng trấn an mẹ mình: “Bọn họ nằm mơ mà thôi, không có khả năng trở thành sự thật.”

“Sao lại không có khả năng?” Cảm xúc của Lý Nhược Lan hơi kích động: “Trong khoảng thời gian này, mẹ xem như đã nhìn thấu rồi, con đừng tưởng rằng Tô Văn Sơn sẽ ngăn cản bọn họ.”

“Đỗ Hiểu Hồng kia là kẻ thẳng ruột ngựa, muốn làm gì nói thẳng ra miệng, ý đồ xấu cũng hiện rõ trên mặt, nhưng bà ta làm gì Tô Văn Sơn đều được lợi, nếu không hợp với tâm ý của Tô Văn Sơn, căn bản bà ta sẽ không dám lên kế hoạch như vậy!”

Lý Nhược Lan càng nghĩ càng giận: “May mà con thông minh, không bị ông ta lừa, chỉ cần con còn nhớ tới ông ta một chút, sẽ bị ông ta chơi đùa trong tay.”

Tô Nhuyễn thở dài, Lý Nhược Lan đúng là nhìn thấu triệt thật. Đời trước, không phải cô đã bị Tô Văn Sơn chơi đùa trong tay đó sao, dù ông ta bán cô thật, nhưng cuối cùng bởi vì khi cô gả chồng, ông ta lén đưa cho cô sổ tiết kiệm cả đời của ông ta, khiến cô đến c.h.ế.t vẫn chưa đoạn tuyệt được quan hệ cha con…

Ngôn Thành Nho nói: “Bây giờ nhà họ Tô không nhận được bất kỳ lợi ích nào, sợ là sẽ không để tâm xử lý chuyện hôn sự của Nhuyễn Nhuyễn.”

Ngôn Thiếu Thời vẫn luôn coi nhà họ Tô là vai ác lớn nhất trên đời, nghe thấy thế lập tức lo lắng hỏi: “Mẹ, nếu bọn họ chơi xấu trong ngày cưới của chị gái con, thì phải làm sao bây giờ?”

Cũng không phải không có khả năng này, không phải không có chuyện trong ngày hôn lễ ép phải đưa thêm lễ hỏi, nếu không đưa, hoặc Tô Nhuyễn không đưa tiền sẽ không cho gả gì đó…

Ngôn Thành Nho nói: “Nếu chúng ta có thể nhận việc xử lý hôn sự là tốt nhất, chỉ sợ nhà họ Tô không đồng ý.”

“Chắc chắn sẽ không đồng ý.” Lý Nhược Lan cười mỉa mai.

Từ trước tới nay nhà họ Tô luôn như vậy, giống như năm đó, căn bản Tô Văn Sơn không hề muốn nuôi Tô Nhuyễn, chỉ vì Lý Nhược Lan muốn, ông ta mới tranh quyền nuôi nấng tới cùng, kết quả sau khi lấy được lại vứt cho bà cụ Tô, gần như mặc kệ không hỏi tới.

Việc hôn sự của Tô Nhuyễn bây giờ cũng vậy, cho dù bọn họ không muốn để ý, cũng sẽ không bao giờ giao cho Lý Nhược Lan xử lý.

Có điều Lý Nhược Lan cũng không định tiếp nhận chuyện này, bà ấy đứng dậy vào phòng cầm một cái hộp sắt ra: “Đương nhiên phải để nhà họ Tô xử lý rồi.”

“Từ nhỏ Nhuyễn Nhuyễn lớn lên bên đó. Tuy rằng đã giải quyết xong chuyện Võ Thắng Lợi, nhưng thanh danh vẫn bị ảnh hưởng ít nhiều, tổ chức hôn lễ linh đình ở huyện có thể chặn miệng đám người thích khua môi múa mép kia, nếu không, không biết sau này bọn họ còn nói thế nào đâu.”

“Sau này chắc chắn Tô Nhuyễn phải thực hiện nghĩa vụ dưỡng lão cho Tô Văn Sơn, vậy thì ông ta nên làm hết trách nhiệm của mình!” Lý Nhược Lan châm chọc một câu, đặt hộp sắt lên bàn trà: “Tôi đảm bảo ông ta sẽ không dám xử lý qua loa.”

Loading...