Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng sinh sau khi bị cướp đoạt vận may - Chương 126: Cũng là nhân tài

Cập nhật lúc: 2024-12-06 12:48:26
Lượt xem: 789

Chuyện bên chỗ ông chủ Đỗ diễn ra rất thuận lợi, Võ Đại Minh không chỉ là người co được giãn được, còn làm việc quyết đoán, sau khi xác định không có cách nào lấy lại được hơn hai mươi vạn kia, dứt khoát nhận nợ, còn bám theo nịnh hót ông chủ Đỗ, thuận thế lao lên, thiết lập mỗi quan hệ thân thiện.

Khi Tô Nhuyễn ra về, Võ Đại Minh và ông chủ Đỗ đã “Xưng huynh gọi đệ” với nhau rồi.

Bùi Trí Minh lái xe, không nhịn được cảm thán: “Võ Đại Minh này cũng là nhân tài!”

“Có điều tôi thấy ông ta làm vậy, hình như thật sự định rèn sắt khi còn nóng, lợi dụng chuyện này kiếm lợi cho mình.” Bùi Trí Minh hơi khó hiểu: “Chẳng lẽ lúc này không phải ông ta nên kẹp chặt đuôi làm người, nghĩ cách che giấu vì sao ông ta lại có thể lấy ra nhiều tiền như vậy hay sao?”

“Có lẽ là cảm thấy chuyện này không phải chuyện lớn.” Tô Nhuyễn hừ một tiếng, cười nói: “Làm vua xứ mù lâu rồi, cảm thấy mọi thứ đều nằm trong lòng bàn tay.”

Đáng tiếc, khúc nhạc dạo đầu cho cái c.h.ế.t của ông ta đã vang lên.

Trong niên đại này, dư luận không nắm bắt thông tin rồi phản hồi lại kịp thời như đời sau, chính vì nguyên nhân này, mỗi khi có chuyện lớn xảy ra mọi người đều nhấm nháp rất lâu, phóng viên cũng theo đuổi sự thật vô cùng nghiêm cẩn.

Một khi để bọn họ ngửi được tiếng gió, vậy thì chắc chắn sẽ bị đào tận gốc rễ. Hơn nữa……

Bùi Trí Minh nói: “Đội điều tra hình sự thành phố đã phái người đi điều tra rồi, có điều sợ là không ít người liên quan tới vụ án này, còn phải mất một khoảng thời gian.”

Tô Nhuyễn nghĩ một lát, rồi cười nói: “Cũng tốt. Nói không chừng lúc chúng ta kết hôn, gặp phải khó khăn gì đó còn có thể tìm ông ta giúp đỡ, cũng coi như tận dụng hết giá trị.”

Khi bọn họ về tới nhà, Lý Nhược Lan đã đứng chờ từ lâu. Lộc Minh Sâm ngồi thẳng người, thu lại dáng vẻ lười nhác, chỉ một giây đã biến thành anh lính đầy chính khí.

Tô Nhuyễn không nhịn được cười trộm, Lộc Minh Sâm không để ý tới cô, tiếp thu Lý Nhược Lan kiểm duyệt một phen, sau đó lấy lý do phải quay về bệnh viện làm vật lý trị liệu, từ chối lời giữ lại đầy nhiệt tình của bà ấy.

Có điều Lý Nhược Lan cũng đã chuẩn bị trước, Tô Nhuyễn dựa theo yêu cầu của mẹ ruột, đưa hai cái hộp giữ ấm cho bọn họ, nhỏ giọng nói: “Này, cơm dinh dưỡng chứa đầy tình yêu của mẹ vợ, sau khi ăn xong có hiệu quả giảm bớt tật xấu sợ mẹ vợ.”

Lộc Minh Sâm:……

Nhìn dáng vẻ khoe khoang của cô, Lộc Minh Sâm không nhịn được giả vờ giơ nạng lên muốn đánh người, Tô Nhuyễn nhanh nhẹn lui về phía sau, cười hì hì: “Đánh trượt rồi!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-sau-khi-bi-cuop-doat-van-may/chuong-126-cung-la-nhan-tai.html.]

Lộc Minh Sâm nhìn cô như nhìn kẻ ngốc, quay đầu lên xe, bỏ lại Tô Nhuyễn vẫn đang cười ha ha.

Vân Chi

Kết quả cô vừa quay đầu lại đã trông thấy Lý Nhược Lan đang mỉm cười nhìn mình, mặt dày của Tô Nhuyễn không khỏi đỏ lên, nhớ lại hành vi vừa rồi cô lập tức ôm mặt, trời ạ, sao cô lại làm ra hành động ấu trĩ như vậy?

Cũng may Lý Nhược Lan không nói gì cô, chỉ quan tâm tới kết quả chuyện hôm nay.

Đợi khi nghe được số tiền lễ hỏi Tô Nhuyễn yêu cầu, Lý Nhược Lan sợ ngây người: “Con nói con đòi bao nhiêu tiền? Vậy mà nhà họ Lộc cũng đồng ý?”

“Tham chiếu theo nhà họ Tô thôi, nhà họ Tô đã cẩn thận điều tra tình hình kinh tế của nhà họ Lộc rồi, cũng đã tham khảo tiêu chuẩn cưới vợ của Lộc Minh Vĩ trước đó, số tiền này chắc là nằm trong điểm mấu chốt của nhà họ Lộc.”

Tô Nhuyễn lược bỏ quá trình Võ Đại Minh uy hiếp, chỉ nói vì Lộc Minh Sâm kiên trì, cộng thêm cô yêu cầu đối xử công bằng, cuối cùng nhà họ Lộc đành phải cắn răng đồng ý.

Nghe đến đoạn Tô Nhuyễn định giới thiệu đối tượng xem mắt cho Lâm Mỹ Hương và ông cụ Lộc, Lý Nhược Lan vui cười không dứt: “Biện pháp này không tồi, nếu bọn họ không cho, mẹ sẽ tự mình tìm đối tượng giúp bọn họ.”

Ngôn Thiếu Thời lập tức cung cấp một nhân tuyển: “Mẹ, chủ nhiệm lớn bên cạnh lớp con, vừa ly hôn, đang nhờ người giới thiệu khắp n ơi, chỉ là đầu hơi trọc, những điểm khác vẫn khá tốt.”

Ngôn Thành Nho gõ đầu cậu một cái, cười mắng: “Không có việc của con, đừng nói lung tung.”

Sau đó ông ấy nói với Tô Nhuyễn: “Có số tiền này làm bảo đảm, dù bọn họ không để bụng những thứ khác cũng không sợ.”

Còn Lý Nhược Lan đã hứng thú bừng bừng tính toán: “Đúng vậy, có số tiền này rồi, tủ lạnh, TV, máy giặt gì đó đều có thể thêm vào.”

Bà ấy hỏi Tô Nhuyễn: “Hai đứa con đã thương lượng chuyện nhà cửa chưa?”

“Sau khi kết hôn định ở chỗ nào?”

“Nếu nhà họ Lộc không chuẩn bị, mẹ thấy khu tập thể Bình An mới khai phá gần đây rất không tồi, chín trăm một mét vuông, hôm nay mẹ đã qua xem thử rồi, phòng sáu mươi mét vuông ba gian khá tốt, sau này các con có con cũng đủ sống.”

Tô Nhuyễn:……

Loading...