Trọng sinh sau khi bị cướp đoạt vận may - Chương 104: Lấy Lộc Minh Sâm ra làm lá chắn
Cập nhật lúc: 2024-12-05 11:42:43
Lượt xem: 830
“Có giấy ủy quyền của anh ta, chỉ cần nhà họ Võ dám thừa nhận tờ giấy đăng ký kết hôn kia, con dám vay thêm tám mươi vạn…”
Ngôn Thiếu Thời vỗ tay, kinh ngạc cảm thán: “Oa, chị, chị quá lợi hại rồi! Khả năng bây giờ nhà họ Võ sẽ phải cầu xin chị trả lại giấy đăng ký kết hôn cho bọn họ.”
Cậu vẫn còn trẻ chưa trải sự đời, không nghe ra được mạo hiểm trong đó, chỉ biết Tô Nhuyễn hung hăng hãm hại Võ Thắng Lợi một phen, bây giờ đến lượt Võ Thắng Lợi phải thấp hèn cầu xin Tô Nhuyễn.
Ngôn Thành Nho cũng bị sự gan dạ sáng suốt và quyết đoán của Tô Nhuyễn làm kinh ngạc: “Vừa rồi chú gọi điện cho người bạn làm bên tòa soạn báo, còn nghe ông ấy tràn đầy khâm phục nói tới chuyện chiều nay có một người cảnh sát quyên góp cho khu thiên tai phía nam hai mươi vạn, người đó chính là Võ Thắng Lợi sao?”
Tô Nhuyễn rụt cổ: “Là anh ta.”
Ngôn Thiếu Dục luôn luôn kiệm lời, cũng bật cười ha ha. Tuy rằng ngày thường anh luôn trầm ổn, nhưng dù sao cũng là thanh niên trẻ tuổi tràn đầy khí phách, nghe được những việc Tô Nhuyễn làm, trong lòng cảm thấy vô cùng hả giận: “Khả năng nhà họ Võ đang hối hận sắp c.h.ế.t rồi, trêu chọc em một lần tổn thất hai mươi vạn, đáng đời! Nhớ cất cho kỹ tờ giấy đăng ký kết hôn kia, đừng đưa cho bọn họ, trừ khi bọn họ móc thêm ra năm vạn nữa.”
“Đừng hồ nháo.” Ngôn Thành Nho mắng con trai một câu, rồi quay sang nói với Tô Nhuyễn: “Sau này không được làm như vậy.”
Tô Nhuyễn nói ra chuyện này rất nhẹ nhàng, nhưng hiển nhiên không phải toàn bộ câu chuyện, hơn nữa hành động lừa gạt Võ Thắng Lợi không đủ quang minh lỗi lạc, còn ông chủ Đõ người phối hợp cùng nhau lừa gạt Võ Thắng Lợi với cô nữa, tất cả đều là tai hoạ ngầm.
Vân Chi
Hiển nhiên Lý Nhược Lan cũng nghĩ ra được điểm này, bà ấy tức giận chửi ầm lên: “Nhà họ Tô trời đánh kia, xem xem, bọn họ ép con gái mẹ thành dạng gì rồi?”
Nếu không phải bị ép tới tuyệt cảnh, sao một cô gái nhỏ như vậy lại phải dốc hết sức, bí quá hóa liều làm ra chuyện này.
Tô Nhuyễn chột dạ đồng thời trong lòng lại cảm thấy vô cùng ấm áp.
Đời trước người đời thường nói: Mọi người chỉ quan tâm tới bạn có vị trí cao hay không, có thể bay xa được hay không, có biểu hiện xuất sắc hay không, còn người chân chính yêu thương bạn sẽ quan tâm bạn có mệt hay không, có sợ hay không, có đau hay không.
Ngôn Thành Nho cũng thở dài một tiếng: “Con ngoan, sau này có việc gì vẫn nên nói với người lớn, chúng ta cùng nhau nghĩ cách, dù thế nào cũng hơn một mình con chống chọi, bây giờ nhiệm vụ quan trọng nhất của con là học hành cho tốt.”
Nói xong ông ấy lại cười rộ lên: “Có điều, đúng là rất lợi hại, đổi lại là chú, chú cũng không làm được như vậy.” Đây là lời thật lòng.
Ông ấy xoa đầu Lý Nhược Lan: “Cưới được mẹ con đúng là phúc của nhà họ Ngôn chúng ta, mười mấy năm sau, còn cho nhà họ Ngôn chúng ta kiếm được một cô con gái lợi hại thế này.”
Ông ấy nhìn Tô Nhuyễn, thật sự không nghĩ ra, vì sao Tô Văn Sơn lại không quý trọng một cô con gái xinh đẹp thông minh còn có dũng có mưu như vậy.
Ông ấy chắc chắn, đến một ngày nào đó Tô Văn Sơn sẽ phải hối hận vì đã bạc đãi Tô Nhuyễn.
Lý Nhược Lan được Ngôn Thành Nho dỗ dành lại cười rộ lên, có điều vẫn lo lắng nói: “Con hãm hại Võ Thắng Lợi nợ nhiều tiền như vậy, sợ là nhà họ Võ sẽ chó cùng rứt giậu, mấy ngày nay con cứ ngoan ngoãn ở nhà đi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-sau-khi-bi-cuop-doat-van-may/chuong-104-lay-loc-minh-sam-ra-lam-la-chan.html.]
“Chuyện phía sau không cần con quan tâm tới nữa, mẹ với chú Ngôn của con sẽ nghĩ cách.”
Như vậy sao được, cô phải đích thân đàm phán với Võ Đại Minh mới đạt được hiệu quả mình mong muốn, nhưng tuyệt đối không thể để Lý Nhược Lan biết chuyện này.
Tô Nhuyễn chớp chớp mắt, chỉ có thể mở miệng nói dối thiện ý: “Mẹ, chú Ngôn, hai người đừng lo lắng, chuyện còn lại anh Minh Sâm sẽ xử lý.”
Hợp đồng hôn nhân đã ký, dùng anh làm lá chắn cũng không quá đáng đâu… nhỉ?
“Hôm nay suốt cả quá trình đều có một cậu thượng úy vẫn luôn đi theo bảo vệ con đó, quyên tiền cũng dùng con đường thủ trưởng bọn họ đưa cho, mẹ cứ yên tâm.”
Lý Nhược Lan không hề thả lỏng, mà phát hiện ra vấn đề mới: “Lộc Minh Sâm? Con với cậu ta vẫn liên hệ với nhau à? Kế hoạch này là do cậu ta đưa ra?”
“Không, không phải.” Chuyện này cô không dám để Lộc Minh Sâm gánh tội thay: “Là kế hoạch của con, chỉ là sau khi biết tin, anh ấy đã nhanh chóng phái người tới bảo vệ con…”
“Ách, anh ấy cũng mắng con một trận rồi, còn nói chuyện phía sau không cho con nhúng tay vào nữa, anh ấy sẽ xử lý.” Tô Nhuyễn nói: “Anh ấy đã báo cáo lên cấp trên chuyện này rồi.”
Nghe tới đây, Lý Nhược Lan và Ngôn Thành Nho mới yên tâm.
Lý Nhược Lan lại hỏi: “Chuyện giữa con và cậu ta là thế nào?”
“Mẹ nghe thím Hồ nói, Tô Văn Sơn vẫn muốn gả con tới nhà họ Lộc, bà nội con đang bắt đầu chuẩn bị của hồi môn cho con đó.”
“Chuyện của Tô Thanh Thanh còn chưa giải quyết xong đâu, sao nhà họ Lộc còn mặt mũi tới tìm con?”
Tô Nhuyễn không định che giấu chuyện này: “Chuyện muốn gả con tới nhà họ Lộc, căn bản Tô Văn Sơn không định nói cho con biết, hôm nay con cũng mới biết được từ chỗ anh Minh Sâm.”
“Cái gì?!” Lông mày Lý Nhược Lan dựng đứng lên: “Tô Văn Sơn định bán con à!”
Liên tưởng tới chuyện hôm nay, lửa giận trong lòng Lý Nhược Lan lập tức tăng vọt: “Con nói thật cho mẹ biết, có phải ông ta dùng chuyện Võ Thắng Lợi để áp chế con hay không?”
“Vâng.” Tô Nhuyễn nói: “Ông ấy nói chỉ khi gả tới nhà họ Lộc, con mới có thể thoát khỏi Võ Thắng Lợi.”
“Giỏi, giỏi lắm!”
Lý Nhược Lan ôm đầu tức giận: “Tô Văn Sơn! Con chính là con gái ruột của ông ta đó, gã đàn ông này đúng là, vì bản thân thứ gì cũng có thể bán đứng được.”