TRỌNG SINH PHẢN KÍCH: ĐẠI TIỂU THƯ ĐẾN TỪ VỰC SÂU - Chương 73: Chó hai mặt

Cập nhật lúc: 2025-08-16 09:03:51
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cái câu “để một đường sống” thật !

Kiếp , khi bọn Lâm Uyển Nhi ngay mặt bắt nạt cô, để cho một đường sống chứ?

 

 

Làm nên  chó hai mặt!

Bề ngoài vẻ chính nhân quân tử, nhưng chuyện bẩn thỉu.

Thật ghê tởm!

 

Lăng Tiêu khẽ nhíu mày:

“Cô cái gì?”

Những lời , gì đáng ?

 

“Nếu nhớ lầm, là chủ tịch hội học sinh, chứ Chúa.

Hay là hoàng đế của Học viện Thịnh Đức , nên những thần dân bọn  đều lời ?”

 

Xung quanh lập tức vang lên từng tràng khẩy.

Lăng Tiêu sững .

Chưa từng ai dám mất mặt như thế.

Tiếng khẩy xung quanh khiến nét mặt trở nên căng cứng.

 

Thời Cẩm thèm để ý đến nữa, sang với mấy Lâm Uyển Nhi:

“Chưa đủ năm mươi vòng thì đừng ai dừng .”

 

Lâm Uyển Nhi thở dốc, dịu dàng hiểu chuyện sang với Lăng Tiêu:

“Anh Lăng Tiêu, em , đừng lo.”

 

Ánh mắt Lăng Tiêu cô trở nên vô cùng dịu dàng:

“Cởi thứ lưng xuống .”

 

“Chuyện thì   phiền .”

Hoàng Dật Vân nhanh chân bước tới, gỡ cái mai rùa lưng Lâm Uyển Nhi xuống.

 

“Cảm ơn Dật Vân.”

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lâm Uyển Nhi ửng hồng, giọng ngọt ngào.

 

Cảnh tượng khiến đám con gái xung quanh ngưỡng mộ, ghen tị.

Chỉ hận thể đẩy Lâm Uyển Nhi để thế chỗ.

 

Diệp Thiển là chịu nổi mấy cảnh sến súa nhất, lạnh giọng chen :

“Đừng lười biếng nữa, chạy mau lên.

đang giúp cô đếm vòng đây, cô còn thiếu bốn mươi hai vòng.”

 

Lâm Uyển Nhi cắn răng, định chạy tiếp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-phan-kich-dai-tieu-thu-den-tu-vuc-sau/chuong-73-cho-hai-mat.html.]

 

Chiếc mai rùa xanh chặn mặt cô:

“Đeo nó lên.”

 

Khuôn mặt tuấn tú của Hoàng Dật Vân lập tức lạnh xuống:

“Thời Cẩm, cô đừng quá đáng.

là chị gái cô đấy.

Nếu đều khó coi, nhất cô nên điều một chút.”

 

“Cậu là ai? quen ?”

Quản nhiều chuyện thật!

 

Lâm Uyển Nhi khẽ lắc lắc cánh tay Hoàng Dật Vân:

“Anh Dật Vân, . Anh đừng giận Tiểu Cẩm, em còn nhỏ.”

 

Hoàng Dật Vân Lâm Uyển Nhi dịu dàng, Thời Cẩm thô lỗ, lễ phép, trong lòng càng thêm chán ghét cô.

 

“Muốn tình tứ thì còn khối thời gian, thấy khác đang thực hiện lời hứa ?

Chỉ cô lề mề ở đây lắm lời.”

Diệp Thiển nhịn mà chọc.

 

Trên sân, Lăng Trác Nhiên vẫn dừng .

Tuy tốc độ còn như ban đầu, nhưng vẫn kiên trì.

Còn Lam Đóa Đóa và mấy khác cũng cắn răng chịu đựng, chạy nghỉ.

Chỉ Lâm Uyển Nhi một chỗ tán tỉnh.

Lam Đóa Đóa liếc Lăng Tiêu ở xa, thấy đang dịu dàng lau mồ hôi cho Lâm Uyển Nhi, trong mắt thoáng qua một tia ghen tị.

 

Năm mươi vòng, chuyện đùa.

Trong chín , ngoại trừ Lăng Trác Nhiên thành , những còn sớm chịu nổi.

Toàn mềm nhũn bệt sân thể dục, gì cũng chịu dậy.

 

Thời Cẩm cũng tiếp tục truy cứu nữa, bởi mục đích của cô là ép đủ năm mươi vòng, mà là khiến Lâm Uyển Nhi mất mặt.

Giờ mục đích đạt , đương nhiên cô sẽ chẳng quan tâm nhiều ít vòng.

 

Trong phòng đàn của tòa nhà nghệ thuật, Lam Đóa Đóa tâm trạng bực bội mà gõ đàn liên tục.

Trong đầu ngừng tua cảnh Lăng Tiêu và Lâm Uyển Nhi mật với .

Tiếng đàn trở nên dồn dập, gấp gáp, chói tai và khó .

 

Đột nhiên, một đôi tay đặt mạnh lên phím đàn, cắt ngang âm thanh hỗn loạn .

Lam Đóa Đóa ngẩng đầu, kinh ngạc tới.

 

“Từ tiếng đàn của cô, thấy sự ghen tị và oán hận của cô với một nào đó.”

Thời Cẩm khẽ .

Loading...