TRỌNG SINH PHẢN KÍCH: ĐẠI TIỂU THƯ ĐẾN TỪ VỰC SÂU - Chương 61: Cha mẹ ép buộc

Cập nhật lúc: 2025-08-14 06:39:24
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dựa vai của Tần Quân Uyển.

Đôi mắt đẫm lệ của Lâm Uyển Nhi hề chút bi thương, mà chỉ là oán hận sâu đậm.

Chưa bao giờ cô mất mặt đến thế.

Giờ đây, ánh mắt của còn sự ngưỡng mộ tán dương như , mà đó chỉ là châm chọc, giễu cợt và khinh thường.

 

Tất cả… đều tại cô .

Sự xuất hiện của cô phá nát cuộc sống của cô, hủy hoại tất cả những gì cô .

 

Nghe tiếng nức nở của con gái, Tần Quân Uyển đau lòng vô cùng.

Đứa con gái mà bà luôn nuông chiều, bao bọc từ nhỏ, bao giờ thương tâm thế .

 

“Đừng , đừng sẽ chủ cho con.”

Tần Quân Uyển nhẹ nhàng vỗ lưng an ủi.

 

Tiếng gầm đặc trưng của siêu xe từ xa vọng , càng lúc càng gần, nhanh chóng tiến sân, chạy thẳng gara.

Thời Cẩm một tay khoác cặp, vòng qua sân nhà.

 

 

Vừa bước đến cửa, má Vương liên tục hiệu bằng mắt.

“Phu nhân giận đó, nhị tiểu thư, lát nữa cô nhịn một chút.”

Má Vương nhỏ giọng nhắc.

 

“Bà Vương, nó về ?”

Giọng hỏi của Tần Quân Uyển vang từ phòng khách.

 

“Dạ… đúng.”

 

Thời Cẩm ngang qua phòng khách, định lên lầu.

 

“Đứng .”

 

Thời Cẩm đầu, thấy đang trong phòng khách, gương mặt đầy bất mãn.

 

“Hôm nay ở trường con gì?”

 

“Không gì.”

 

“Con còn dám dối!”

Tần Quân Uyển tức giận.

Đứa con gái thế , chỉ thôi cũng thấy phiền, chỉ dối, chẳng chút giáo dưỡng.

 

“Nhà họ Kỷ và nhà họ Lâm là đối tác ăn, bác Kỷ là bạn của cha con.

Sao con thể vì một chuyện nhỏ xíu mà kiện ?

Sau , cha con mặt mũi gặp ?”

Giọng Tần Quân Uyển bỗng mềm xuống, trở nên dịu dàng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-phan-kich-dai-tieu-thu-den-tu-vuc-sau/chuong-61-cha-me-ep-buoc.html.]

“Kiện ai cơ?”

Lâm Gia Thành bước phòng khách, gọi Thời Cẩm , hiệu cô xuống.

 

“Ông , Tiểu Cẩm với con bé Ân Thăng nhà họ Kỷ chút xung đột.

Con bé nặng nhẹ, trực tiếp gửi đơn kiện nó.

Ông xem, một chuyện nhỏ như mà lôi tòa, coi gì nữa?”

Tần Quân Uyển nhỏ nhẹ giải thích.

 

“Con kiện Ân Thăng ?”

Ánh mắt sắc lạnh của Lâm Gia Thành lập tức hướng về Thời Cẩm.

 

Thời Cẩm liếc , trong lòng lạnh.

Bà và Lâm Uyển Nhi quả thật giống .

Luôn mờ trọng điểm, chỉ nhấn mạnh hành động của cô, âm thầm bóp méo sự thật.

 

Mẹ cô dành cho Lâm Uyển Nhi sự bao che và yêu thương đến mức khiến ghen tị.

Yêu đến mức thể bẻ cong sự thật, yêu đến mức thể dội nước bẩn lên chính con ruột của .

 

, kiện.”

Thời Cẩm hề chối, thẳng thắn thừa nhận.

 

“Hủy đơn .”

Lâm Gia Thành lệnh, giọng cho phép cãi .

 

sẽ hủy.”

 

Tần Quân Uyển dịu giọng khuyên nhủ:

“Con bé , lời cha.

Cha bảo con hủy thì chắc chắn sẽ hại con .

Đừng bướng bỉnh nữa, lời .”

 

Sự từ chối của Thời Cẩm vốn khiến Lâm Gia Thành hài lòng, giờ thêm lời vợ, thái độ của ông với cô càng lạnh lùng hơn.

 

“Cha  định hỏi lý do ?”

 

“Bất kể lý do gì, bảo con hủy thì con hủy.”

Lâm Gia Thành lạnh giọng, chút nghi ngờ quyết định của .

Ông cho rằng, bọn trẻ thì thể xảy chuyện gì to tát đến mức kéo tòa.

 

Thời Cẩm khẽ bật .

Cha cô… lúc nào cũng độc đoán như .

Chưa từng hỏi nguyên nhân, chỉ dựa ý của mà quyết định.

Chưa từng nghĩ xem liệu cô tổn thương .

 

Ích kỷ… đến cực điểm!

đáng buồn , đó… chính là cha ruột của cô.

Loading...