“Lâm Uyển Nhi, tự cô hãy chỉ lên trời, đặt tay lên n.g.ự.c mà hỏi xem.
Rốt cuộc là ai với ai?
Ai bắt nạt ai?
Từ ngày trở về nhà, cô cố tình chèn ép, bày mưu hãm hại .
Cố ý để bạn bè nhắm .
Có cần kể từng chuyện một cho ?
Chưa đến những chuyện đây, chỉ tính chuyện hôm nay thôi.
Ở nhà ăn, các khiêu khích ?
Nếu nhận lời thách đấu, e rằng bây giờ các bôi nhọ đến thê thảm .
Dù nhận lời, vẫn thoát khỏi trò bẩn của các .
Cố tình tung tin sai sự thật lên mạng để bôi nhọ danh tiếng của , giờ chạy đến đây giả bộ vô tội, giả bộ đáng thương.
Trong miệng các , giống như kẻ ép buộc, bắt nạt các .
Xin hỏi, các còn hổ ?”
Từng câu từng chữ của Thời Cẩm đ.â.m thẳng bốn , khiến họ cứng họng, nổi một lời.
Những học sinh xem nhớ từ đầu đến cuối.
Quả thật là Lâm Uyển Nhi và nhóm của cô luôn cố ý nhằm Thời Cẩm.
Bây giờ chạy đến chất vấn, còn bày bộ dạng của nạn nhân, đúng là khiến buồn nôn.
“Đám Lâm Uyển Nhi thật ghê tởm.”
“Kẻ kiện .
Tự chèn ép khác hết đến khác, còn dám bắt nạt.
Ai bắt nạt ai chứ?”
“Trước đây còn khá thích Lâm Uyển Nhi, bây giờ… hừ.”
“Mấy hôm nay Thời Cẩm gặp chuyện .
Nghĩ kỹ , khi nào đều do nhóm Lâm Uyển Nhi xúi giục ?”
“Rất khả năng.
Nếu thì Thời Cẩm mới trường, chẳng thù oán gì với ai, tại nhằm cô ?
Cô dạng học sinh nghèo khó.”
“Nghe phân tích , Lâm Uyển Nhi đúng là quá đáng.
Nữ thần cái gì chứ, rõ là rắn rết đội lốt .”
“Thời Cẩm thật đáng thương.
Lâm Uyển Nhi hưởng trọn cuộc sống đáng thuộc về cô , giờ còn bắt nạt, nhắm , hãm hại cô , thật là tàn nhẫn.”
“Đám Kỷ Ân Thăng đúng là ngu ngốc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-phan-kich-dai-tieu-thu-den-tu-vuc-sau/chuong-59-hinh-tuong-sup-do.html.]
Lâm Uyển Nhi còn chẳng tiểu thư nhà họ Lâm, bợ đỡ cô gì.”
“Cậu hiểu . Có những ‘chó liếm’ quen , bỏ cũng chẳng bỏ .”
“Hahaha, câu chuẩn quá.”
Những tiếng bàn tán vang lên tứ phía, lọt tai bốn Lâm Uyển Nhi.
Bọn họ nay từng sỉ nhục công khai như , ai nấy mặt đỏ bừng.
“Các ai là chó l.i.ế.m hả?”
Kỷ Ân Thăng tức giận đầu về phía đám vây xem, định tìm kẻ , nhưng chẳng là ai.
Thấy cô nổi giận, học sinh xung quanh đều im bặt.
lúc , từ phía đám đông vang lên một giọng lười nhác, đầy châm chọc:
“Họ đúng đấy, chẳng cô chính là chó l.i.ế.m .”
Mọi thấy giọng liền tách nhường đường.
Từ phía bước một cô gái ăn mặc theo phong cách gothic, trông như xã hội đen, ngậm một cây kẹo mút.
Bên hông treo sợi xích kim loại leng keng theo từng bước chân.
Kỷ Ân Thăng thấy tới thì mặt đỏ bừng:
“Diệp Thiển, cô đừng quá đáng.”
Diệp Thiển khẽ :
“ quá đáng cũng bằng các mất hết liêm sỉ như thế.”
Nói , ánh mắt cô đảo một vòng từ xuống bốn .
Còn cố tình nghiêng về phía , hít hít vài cái, tỏ vẻ ghét bỏ:
“ ngửi thấy từ các một mùi… hôi tanh khó chịu.”
Thư Ảnh sa sầm mặt:
“Diệp Thiển, cô chửi ? Chúng đắc tội gì với cô.”
Diệp Thiển chớp đôi mắt ngây thơ, giọng đầy vẻ nghi hoặc:
“Các ‘ ăn cướp la làng’ với cái chiêu trò bẩn , chẳng là hôi hám ?”