Trong lớp học, ngay khi Thời Cẩm bước .
Tất cả ánh mắt lập tức dồn về phía cô, mang theo sự khinh miệt và chán ghét hề che giấu.
“Có thai phá, thật là ghê tởm.”
Bước chân Thời Cẩm khựng , cô nghiêng đầu, từ cao xuống Tần Tĩnh.
Tần Tĩnh sợ hãi, nép về phía bạn cùng bàn, cảnh giác cô:
“Cậu… định gì?”
“Miệng mà còn sạch sẽ, sẽ kiềm mà tự tay rửa cho nó đấy.”
Tần Tĩnh lập tức ngậm miệng.
Ánh mắt lạnh lùng của Thời Cẩm đảo một vòng quanh lớp:
“Các cũng .”
“Rầm”
Một chiếc ghế đổ xuống.
Sau tiếng ầm vang đó, trong lớp rơi yên lặng ngắn ngủi.
Không ai dám lên tiếng.
Thời Cẩm kéo ghế xuống, ung dung lấy sách giáo khoa trong ngăn bàn, nghiêm túc lật , bắt đầu bài tập.
Những lời đồn đại ngoài , chẳng hề ảnh hưởng gì đến cô.
Kiếp , những tin đồn độc ác và lời cay nghiệt, cô quá nhiều, chịu quá đủ.
Khi , cô luyện cho một bức tường đồng vách sắt.
Kiếp , càng để chúng lọt lòng.
Hồ Tân cùng mấy khác kè sát Diệp Tiêu bước lớp.
Chỉ thấy đều cúi đầu chơi điện thoại, chỉ cô gái ở góc lớp là vẫn chăm chú sách.
“Anh Tiêu, xem, đầu óc cô thiếu dây ?
Chuyện diễn đàn trường sắp lan khắp nơi , mà cô vẫn sách .”
Hồ Tân nên cô đáng khâm phục là quá vô tâm.
“Anh, mấy chuyện mạng… là thật hả?”
Tiểu Bắc cũng xen hỏi.
Diệp Tiêu liếc hai một cái:
“Đồ ngu.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-phan-kich-dai-tieu-thu-den-tu-vuc-sau/chuong-56-khoi-kien.html.]
Hồ Tân và Tiểu Bắc , hiểu gì.
Nhìn bộ dạng ngu ngốc của cả hai, Diệp Tiêu thấy bực, đá cho bọn họ tản .
Rồi một bước tới, vòng phía Thời Cẩm, gối đầu lên cặp và tiếp tục ngủ.
Cậu nghiêng đầu, đôi mắt đen sâu thẳm dõi theo cô.
Nhìn một lúc, chìm giấc ngủ.
Khóe mắt Thời Cẩm liếc sang một cái, về như cũ.
Buổi chiều, hai đàn ông mặc vest thẳng thớm, dáng cao ráo xách cặp tài liệu bước tòa nhà dạy học.
Nhìn biển phòng để xác nhận, trợ lý tiến lên gõ cửa.
Giáo viên nghi hoặc họ:
“Các tìm ai?”
“Xin chào, chúng là luật sư Chương của Văn phòng luật Tân Thụy.
Cho hỏi, bạn Kỷ Ân Thăng ở đây ?”
Người đàn ông dẫn đầu, lễ độ mở lời.
Cả lớp đồng loạt sang Kỷ Ân Thăng.
Kỷ Ân Thăng sững sờ hai vị luật sư, cô quen họ.
“Có đây. Kỷ Ân Thăng, em ngoài một chút.”
Giáo viên lên tiếng.
Mang theo vẻ nghi hoặc, Kỷ Ân Thăng dậy, bước khỏi lớp.
Bên trong, các bạn học đều vô cùng tò mò tại luật sư tìm đến, chẳng ai còn tâm trí giảng, ai nấy đều dựng tai lắng .
“Xin chào, bạn Kỷ Ân Thăng.
là luật sư đại diện cho cô Thời Cẩm.
Về việc bạn phát tán tin đồn thất thiệt mạng, hành vi bôi nhọ, vu khống chủ của …
Hiện vụ việc chính thức đưa quy trình tố tụng.
Chúng tới đây để thông báo cho bạn bằng cả văn bản lẫn lời .”
Giọng luật sư to, nhưng trong hành lang vắng lặng, âm thanh vang xa, đủ để học sinh ở bốn phòng học gần đó rõ mồn một.
“Anh gì cơ?”
Kỷ Ân Thăng trừng to mắt.
Cô ngờ, con nhỏ Thời Cẩm tìm luật sư kiện .
Chuyện kiểu , cô từng chỉ một , và kết quả giờ đều chìm xuồng.
Ai mà nó thuê luật sư, còn đưa tòa chứ?
Nước , đừng Kỷ Ân Thăng sốc, ngay cả đám học sinh đang lén cũng đều c.h.ế.t lặng.