Trọng Sinh Phản Kích, Đại Tiểu Thư Đến Từ Vực Sâu - Chương 436+437: Phong Hành Ra Tay - Xin Lỗi

Cập nhật lúc: 2025-11-14 07:29:59
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Có mấy ký giả trong giới truyền thông nhận Phong Hành, họ đều kinh hãi đến há hốc mồm.

 

“Trời đất ơi! Anh trai của Phong Cảnh chính là Phong Hành. 

Sao đây nghĩ họ là em chứ?”

Một lão tiền bối trong nghề hối hận đến mức đập tay n.g.ự.c mà thở than.

 

Từ khi Phong Cảnh debut đến nay, từng dựa dẫm gia đình, cũng bao giờ công khai giới thiệu về thế của , vì thế, ít rõ về gia đình .

Nếu trong giới tài chính thường xuyên quan tâm đến tài chính, tất nhiên sẽ hiểu Phong Hành là nhân vật thế nào.

 

Một phóng viên mới tò mò hỏi:

“Phong Hành là ai thế? Rất lợi hại ?”

 

Vị ký giả kỳ cựu nuốt nước bọt, run giọng đáp:

“Đừng là lợi hại… Anh  là ‘đại cá mập’ lừng danh trong giới tài chính, một thiên tài đầu tư.

Danh tiếng của ở nước M cực kỳ lớn.

còn Phong Hành việc tàn nhẫn, dứt khoát, vô cùng bảo vệ .

Nhìn cách  đối xử với em gái kìa, chắc chắn sắp gặp xui xẻo .”

 

Tiếng bàn luận nhỏ, xung quanh rõ mồn một.

Chẳng mấy chốc, tin tức về phận của Phong Hành truyền nhanh như gió, chỉ trong chốc lát, tất cả vây xem đều .

còn lập tức tra cứu điện thoại, khi xem xong bài giới thiệu bách khoa thư, cả đều choáng váng, ánh mắt Phong Hành bỗng đầy kính phục cùng ngưỡng mộ.

 

Phong Cảnh thấy trai ân cần lau trứng cho tiểu Cẩm, trong lòng bực tức đến mức đập n.g.ự.c dậm chân, hối hận vì mang khăn tay, để cơ hội như trai cướp mất.

 

Diệp Thiển bên cạnh, Phong Hành dịu dàng đến khó tin.

Sau đó sang Phong Cảnh đang trừng mắt dán mắt tiểu Cẩm, hận thể tự tay .

 

Cô chua xót!

Chua đến mức hóa thành tinh linh chanh luôn !

 

Thời Cẩm ngẩn ngơ, dường như ngờ cả sẽ như , càng ngờ cả luôn điềm tĩnh lạnh lùng một mặt dịu dàng thế .

 

tự .”

Thời Cẩm chút quen, nhất là trong tình huống hàng trăm ánh mắt dõi theo.

 

“Ngoan, sẽ xong ngay thôi.”

Giọng trầm thấp, ấm áp của Phong Hành vang lên.

 

Phong Cảnh nổi nữa, gương mặt tuấn mỹ đầy ghen tuông:

“Anh cả, đủ đấy!”

 

Lúc , Phong Hành mới thu tay, đưa chiếc khăn lụa cho Phong Cảnh.

Anh vô thức đón lấy.

 

Phong Hành xoay , ánh mắt lạnh lẽo dừng An Nhược Hi cùng nhóm fan.

Giọng trầm , mạnh mẽ như đinh đóng cột:

“Không các tạo nên Phong Cảnh, mà là chính tự đến ngày hôm nay.

Không các , vẫn là ảnh đế, vẫn là một nghệ sĩ xuất sắc.”

 

“Đừng tự xem bản quá quan trọng. Thực , các chẳng là gì cả!”

 

“Hôm nay, các sỉ nhục nhà của , họ tổn thương.

trưởng thành, các trả giá cho hành vi của .”

 

Phong Hành khẽ giơ tay.

Tịch Cảnh lập tức bước lên, đối diện với nhóm fan do An Nhược Hi đầu, trầm giọng :

“Làm phiền các vị hãy xin Thời tiểu thư và ngài Phong Cảnh.”

 

“Đương nhiên, các cũng thể lựa chọn xin .

Ngày mai, cách đều sẽ nhận thư khởi kiện của chúng .

Tổn thất danh dự, tổn thất kinh tế… tất cả đều tính.”

Tịch Cảnh đưa một bản thảo văn kiện cho An Nhược Hi, đó lùi .

 

An Nhược Hi cùng nhóm fan nhất thời hoảng loạn.

 

“Nếu chúng xin sẽ truy cứu nữa ?”

run rẩy hỏi.

 

Phong Hành lên tiếng.

Phong Cảnh lập tức đáp:

“Không!”

 

“Vậy dựa cái gì mà bắt chúng xin ?”

 

“Xin là thái độ nhận sai. tổn thất thì vẫn là tổn thất.

Nếu tổn thương đều thể dùng một câu ‘xin ’ để xóa bỏ, thì chi phí phạm tội chẳng quá thấp ?”

 

Cả fanclub chặn họng, nên lời.

 

Vị ký giả kỳ cựu bên cạnh cách xử lý , ngạc nhiên đến mức khó tin. 

Chuyện giống phong cách thường thấy của Phong Hành.

Ông thầm nghĩ, mấy cô bé nên dừng đúng lúc, nếu còn tiếp tục dây dưa, e là thật sự sẽ gánh nổi hậu quả.

 

Phong Hành phất tay, nhóm vệ sĩ lập tức tiến lên, lượt chụp ảnh từng .

 

“Các ?”

“Đây là xâm phạm quyền hình ảnh của chúng !”

Đám fan do An Nhược Hi dẫn đầu bắt đầu kêu gào.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-phan-kich-dai-tieu-thu-den-tu-vuc-sau/chuong-436437-phong-hanh-ra-tay-xin-loi.html.]

mặt của vệ sĩ vẫn cảm xúc, căn bản thèm để ý đến.

Để tránh hiểu lầm, Tịch Cảnh lên tiếng giải thích với truyền thông cùng quần chúng ăn dưa:

“Chỉ là ghi thông tin của từng , để tránh bỏ sót hoặc gửi nhầm giấy mời hầu tòa.”

 

Nghe , đám quần chúng xung quanh đều kinh ngạc.

 

“Thật sự kiện bọn họ ?”

 

“Bọn họ quá lắm , cho dù là fan cũng thể như .

Chạy trường học, còn hâm dọa đánh , đây cấu thành tụ tập gây rối, ẩu đả .”

 

đó, những dạy cho một bài học.”

 

“Không sai, chẳng đáng đồng tình chút nào.”

……

 

Đối diện với sự chỉ trích, ánh mắt lạnh nhạt của , ít hổ cúi gằm đầu xuống, bước lên, Phong Cảnh và Thời Cẩm :

“Xin , là chúng sai .”

 

khởi đầu, lập tức những khác cũng lượt tiến lên xin .

Đám fan do An Nhược Hi dẫn đầu cũng bắt đầu d.a.o động, nên mở miệng .

 

An Nhược Hi nhất quyết chịu cúi đầu.

nơi cũng là trường của cô , là nơi cô sống thêm hai năm nữa.

 

“Chúng .”

An Nhược Hi kéo mấy bạn đang do dự.

 

“Chúng …”

Một định gì đó.

 

“Có xin thì cũng chẳng tha cho chúng .

Tại hạ ? Muốn tự rước nhục ?”

An Nhược Hi chất vấn.

 

Cuối cùng, bốn cũng lôi .

Những fan khác cũng nối đuôi rút lui.

Vậy là trò hề , với sự xuất hiện của Phong Hành, xem như khép .

 

Phong Hành sang Thời Cẩm:

“Đi thôi.”

 

Thời Cẩm gật đầu.

Trong vòng vây hộ tống của vệ sĩ, cô theo sát bước Phong Hành rời .

 

“Đợi với!”

Phong Cảnh vội vàng chạy theo.

 

Tịch Cảnh ở xử lý hậu quả, ánh mắt mang theo nụ về phía phóng viên.

Mấy ký giả đối diện với nụ , bỗng thấy lạnh cả sống lưng.

...

 

Không khí trong chiếc Rolls-Royce phần căng thẳng.

 

Phong Hành nghiêng đầu em trai bất cẩn:

“Chuyện bừa, chúng quản.

đừng bao giờ lôi kéo, tổn thương đến tiểu Cẩm.”

 

Phong Cảnh cúi gằm đầu, dám hé miệng.

Chuyện rõ ràng sai.

 

Thời Cẩm khẽ Phong Cảnh đang áy náy:

“Thật thể trách . Chuyện đến quá đột ngột, ai trong chúng thể lường .”

 

Nghe cô bênh vực , Phong Cảnh cảm động đến mức mắt đỏ hoe, ánh mắt cô chẳng khác nào một chú ch.ó chăn cừu to lớn đang tội nghiệp chủ nhân.

 

“Những năm qua, chơi bời đủ , nên về thôi!”

Giọng Phong Hành trầm , nhưng ngữ khí cho phép phản bác.

 

Phong Cảnh gật đầu:

“Được.”

 

Giải quyết xong em trai, Phong Hành sang Thời Cẩm:

“Phía trường học, nếu xảy chuyện gì, đừng ngại phiền phức, hãy ngay với .

Sau vụ , nếu em thấy ở ký túc xá thoải mái thì dọn ngoài.

Vừa một căn hộ trống, hợp để em ở tạm.”

 

Nghe câu , Thời Cẩm cảm giác hình như .

 

Cô khẽ ngẩng đầu lên, liếc Phong Cảnh, chỉ lập tức mở miệng:

“Anh cũng một căn hộ bỏ trống.”

 

“Ha.”

Phong Hành khẽ lạnh hai tiếng.

Phong Cảnh liền ngậm miệng.

 

lúc , điện thoại reo, là Phong Bách gọi đến.

 

Thời Cẩm bắt máy, giọng lạnh lẽo nhưng trầm ấm của Phong Bách truyền đến:

“Tiểu Cẩm, em đang ở ?”

Loading...