Trọng Sinh Phản Kích, Đại Tiểu Thư Đến Từ Vực Sâu - Chương 422+423: Chặn Đường Phóng Viên Săn Tin - Vua Săn Ảnh

Cập nhật lúc: 2025-11-14 03:49:44
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7KpGpug9Aa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong khoảnh khắc, nỗi bi thương của Thời Cẩm kéo trở về thực tại.

Cô  qua gương chiếu hậu, quả nhiên thấy một chiếc xe khả nghi đang bám theo phía .

 

“Em vững, sẽ cắt đuôi nó.”

Phong Cảnh kinh nghiệm trong việc tránh né paparazzi.

 

“Đợi .”

Thời Cẩm ngăn .

 

“Sao thế?”

 

“Hắn bắt đầu theo chúng  từ lúc nào?”

Thời Cẩm lập tức nghĩ đến điểm mấu chốt.

 

Nếu chỉ là tình cờ phát hiện xe của Phong Cảnh bám theo thì cũng chẳng , nhưng nếu theo từ lúc ở nhà hàng thì phiền toái lớn.

 

Phong Cảnh cũng chợt nhận :

“Chiếc xe đó bám theo từ ngoại ô.

Đường thành phố chỉ một tuyến đường, nên để tâm.”

 

Giờ xem , khả năng là đối phương chụp ảnh của tiểu Cẩm .

Tuyệt đối thể chấp nhận điều .

 

“Anh nghĩ cách dẫn dụ nơi vắng , chặn .”

quen đường xá ở Đế Đô, chỉ thể dựa Phong Cảnh.

 

“Không thành vấn đề.”

 

tuyệt đối đừng để sinh nghi.”

Thời Cẩm dặn dò.

 

“Được.”

 

Đã kế hoạch, Phong Cảnh bắt đầu điều chỉnh tốc độ để chiếc xe phía dễ dàng bám theo, đó lái thẳng về phía một khách sạn.

Nếu nơi hoang vắng, chắc chắn sẽ nghi ngờ, nhưng nếu đến khách sạn thì nhất định sẽ vui mừng bám theo.

 

Quả nhiên, phía , Trương Vĩ cẩn thận bám sát, lo sợ sẽ lạc mất.

Khi nhận Phong Cảnh đang về phía khách sạn Hải Thiên, khách sạn siêu năm nổi tiếng ở Đế Đô, càng phấn khích.

 

Chỉ cần chụp ảnh hai cùng khách sạn, chụp tiếp cảnh hôm cùng , quan hệ giữa bọn họ xem như chắc chắn.

Dù Phong Cảnh nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng rửa sạch.

 

Phong Cảnh lái xe thẳng bãi đỗ ngầm của khách sạn, cố ý quan sát, thấy xe phía cũng theo thì yên tâm chạy sâu hơn.

 

“Lát nữa em đừng xuống xe, để xử lý.”

 

“Được.”

 

Lúc , đúng là cô tiện lộ mặt.

Không chỉ để giữ bí mật cho bản , mà còn để phòng ngừa vạn nhất.

Nhỡ đối phương từng gặp cô, mà cô tự ý lộ diện, chẳng là tự dâng .

 

Phong Cảnh cố tình dẫn tay săn ảnh xuống tầng hầm B2, đó dừng xe ở một góc khuất.

Trương Vĩ bám theo, cũng lái bãi đỗ, chuẩn rút máy ảnh chụp thì bất ngờ tiếng gõ cửa kính.

Ngẩng đầu lên, thấy Phong Cảnh đang ngay ngoài cửa sổ, mỉm .

 

Trương Vĩ im lặng đặt máy ảnh xuống, nở một nụ tươi rói:

“Phong Cảnh lão sư, chào .”

 

“Xuống xe , chuyện với .”

 

Trương Vĩ theo bản năng bấm nút khóa cửa, nhưng Phong Cảnh mỉm :

“Cửa bãi đóng .”

 

Câu rõ ràng là đang nhắc nhở , đường lui chặn.

 

Trương Vĩ chỉ thể tắt máy, ngoan ngoãn hạ kính xuống:

“Phong Cảnh lão sư, chuyện gì?

Nếu là ảnh thì thể đảm bảo, còn kịp chụp, xem, bắt gặp .”

 

“Vậy ?”

 

“Nếu tin thì thể kiểm tra.”

Trương Vĩ lập tức đưa máy ảnh trong tay cho Phong Cảnh, vẻ mặt thành thật, giọng điệu cũng đáng tin, tạo sự thiện cảm cho đối diện.

 

Phong Cảnh tuyệt đối dễ lừa.

Anh nhận lấy máy ảnh, mở kiểm tra, bên trong quả thực tấm ảnh nào liên quan đến .

Phong Cảnh trả máy cho .

 

“Anh xem, chẳng gì cả, đúng ?”

Trương Vĩ vẫn , giọng đầy tự tin.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-phan-kich-dai-tieu-thu-den-tu-vuc-sau/chuong-422423-chan-duong-phong-vien-san-tin-vua-san-anh.html.]

 

Đột nhiên, Phong Cảnh mở cửa xe .

Hành động Trương Vĩ giật .

Không lời nào, Phong Cảnh bắt đầu lục soát trong xe một cách thuần thục.

 

“Ơ… chỉ mỗi cái máy ảnh đó thôi!”

Trương Vĩ hoảng hốt kêu lên.

Phong Cảnh chẳng thèm để ý, tiếp tục tìm kiếm…

 

Ánh mắt Trương Vĩ vẫn luôn dán chặt Phong Cảnh, từng chút một mò, dần dần tiến về phía chỗ giấu máy ảnh, tim như nhảy khỏi cổ họng.

 

Trong lòng ngừng cầu nguyện:

Đừng tìm thấy, đừng tìm thấy...

 

dường như ông trời chẳng hề thấy lời cầu khẩn của .

Quả nhiên, Phong Cảnh lôi thêm một chiếc máy ảnh nữa từ ghế .

Sắc mặt Trương Vĩ lập tức sụp xuống, gượng còn khó coi hơn cả .

 

Phong Cảnh cầm máy ảnh, mở xem, bên trong là ảnh chụp cảnh và tiểu Cẩm ăn cơm cùng .

Nếu những bức ảnh tung ngoài, thật dám tưởng tượng sẽ hậu quả gì.

Anh xóa sạch bộ ảnh, đó tháo thẻ nhớ .

 

Trương Vĩ bên cạnh, đau đến nhỏ cả m.á.u trong tim.

Đây đều là tâm huyết của , giờ hóa thành hư vô trong chớp mắt.

Nếu tham lam, cứ khăng khăng bám theo, vẫn thể giữ loạt ảnh .

 

Giờ thì, cơ hội nổi như cồn xem như tan thành mây khói!

Trong lòng hối hận đến xanh cả ruột, nhưng hối hận bây giờ cũng muộn.

 

Phong Cảnh hủy luôn thẻ nhớ, vẫn yên tâm, lục soát trong xe từ trong ngoài mấy , xác nhận máy ảnh thứ ba, mới chịu buông tha cho .

 

“Điện thoại.”

Phong Cảnh chìa tay .

 

Trương Vĩ trợn tròn mắt:

“Phong Cảnh lão sư… trong điện thoại thật sự ảnh gì cả.”

 

“Xem thử thì sẽ .”

 

“Đây là điện thoại riêng của , bên trong chuyện cá nhân, thể cho .”

Trương Vĩ , đó nhét điện thoại xuống mông.

 

Giọng Phong Cảnh lạnh lẽo:

“Anh tự đưa, để tự lấy?”

 

Trong đầu Trương Vĩ lập tức hiện lên hình ảnh một tiền bối nào đó, từng trộn khách sạn, chụp trộm ảnh riêng tư của Phong Cảnh, nhất quyết chịu giao .

Kết quả, Phong Cảnh đích tay, cuối cùng viện một thời gian dài.

 

Sau đó, tiền bối  còn định liên hợp với vài paparazzi khác để bôi nhọ danh tiếng của Phong Cảnh.

kết quả chẳng những bẩn thanh danh của , ngược , chính suýt trả nổi viện phí, đuổi khỏi bệnh viện, còn mất luôn cả công việc.

Nghĩ đến kết cục của vị tiền bối , Trương Vĩ liền ngoan ngoãn đưa điện thoại .

 

“Yên tâm, sẽ xem những thứ nên xem.”

 

Phong Cảnh là nguyên tắc, động đến gì khác, chỉ mở thẳng album ảnh, xác nhận bên trong gì, đó mới trả điện thoại cho .

 

“Chuyện hôm nay, nhất là nên giấu kỹ trong lòng.

Nếu để lọt ngoài, sẽ đích đến tìm .

Đến lúc đó, sẽ hậu quả thế nào… nghĩ .”

Phong Cảnh lạnh lùng cảnh cáo.

 

Đây là đầu tiên đe dọa paparazzi.

Trước đây, cho dù chụp ảnh riêng tư, Phong Cảnh cũng từng lên tiếng đe dọa, bởi trong mắt , đó chỉ là sự tồn tại song song với nghề nghiệp.

Chỉ cần chạm đến giới hạn của , sẽ mắt nhắm mắt mở cho qua.

 

Tiểu Cẩm cùng chính là giới hạn của .

Ai dám động , tuyệt đối sẽ nương tay.

 

Trương Vĩ liên tục gật đầu:

“Yên tâm, chắc chắn sẽ giữ kín trong bụng.”

 

Phong Cảnh rời .

Trương Vĩ chiếc Maybach rời khỏi bãi đỗ, dám bám theo nữa.

 

Đợi xe xa, mới thở phào nhẹ nhõm, đó lén cúi xuống, tháo giày, rút tất .

Từ trong đôi tất bốc mùi, lấy một chiếc thẻ nhớ.

Chiếc thẻ vốn là lúc đổi thẻ, vô tình rơi giày, vì nhét trong tất tiện lấy, nên đành để yên ở đó.

 

Trương Vĩ thẻ nhớ trong tay, nở một nụ đê tiện, nham nhở.

Đạo cao một thước, ma cao một trượng!

Ha ha ha! Hắn, Trương Vĩ, nhất định sẽ trở thành tay săn ảnh một trong giới giải trí!

Loading...