Trọng Sinh Phản Kích, Đại Tiểu Thư Đến Từ Vực Sâu - Chương 420+421: Sinh Nhật Của Phong Cảnh - Bị Theo Dõi
Cập nhật lúc: 2025-11-14 03:24:41
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7fS7EQHagj
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thời Cẩm cứ như mà mơ hồ trở thành hoa khôi của khóa mới.
Diệp Thiển thấy cô vui, liền :
“Dù cũng là hoa khôi khóa mới, vui vẻ chút .”
“Hoa khôi? thấy giống trò thì đúng hơn.”
Trong lòng Thời Cẩm giống như nhét cho một cục phân, vô cùng khó chịu.
Đêm khuya, Phong Cảnh cùng đoàn của lặng lẽ trở về Đế Đô.
Suốt hành trình hề kinh động đến giới truyền thông fan hâm mộ.
Ai cũng nghĩ đang ở nước ngoài chụp cho tạp chí, nào ngờ lặng lẽ chuyên cơ riêng về nước.
Chu Minh liếc Phong Cảnh với vẻ mặt mệt mỏi, lòng bỗng thấy thương cảm.
Theo lịch trình, lẽ bọn họ ở nước F một tuần, nhưng để kịp trở về mừng sinh nhật cùng em gái, Phong Cảnh cưỡng ép rút ngắn lịch trình xuống còn bốn ngày, ngày đêm vội vã thành lập tức về.
“Cậu hẹn cô ?”
Chu Minh hỏi.
Phong Cảnh khẽ nâng mí mắt:
“Chưa.”
Chu Minh: …
Huyết áp chút tăng cao.
“Hãy để trống lịch ngày mai cho , đồng thời đặt một bàn ở nhà hàng gian riêng tư.”
“ chuẩn xong .
Ba ngày tới sẽ sắp xếp công việc gì, cứ nghỉ ngơi cho .”
Phong Cảnh rút điện thoại , định nhắn tin cho Thời Cẩm, nhưng thời gian, thấy muộn nên thu về.
Trưa hôm , Thời Cẩm nhận tin nhắn từ Phong Cảnh.
Phong Cảnh: 【Tiểu Cẩm, hôm nay là sinh nhật .】
Cô còn kịp nhắn “sinh nhật vui vẻ”, một tin nhắn khác đến.
Phong Cảnh: 【Có thể cùng ăn tối ?】
Thời Cẩm mấy chữ đơn giản , im lặng thật lâu, cuối cùng chỉ gõ một chữ.
Thời Cẩm: 【Được.】
Phong Cảnh thấy cô đồng ý, khóe môi liền kìm mà nhếch lên.
Anh mà, tiểu Cẩm của mềm lòng nhất.
Chiều tối, khi tan học, Thời Cẩm thẳng đến cổng trường.
Nơi đó một chiếc Maybach màu đen đỗ sẵn ngay ven đường.
Tài xế thấy Thời Cẩm đến liền xuống xe mở cửa.
lúc đó, An Nhược Hi cùng vài bạn cũng thấy Thời Cẩm bước lên chiếc xe .
“Cô gái lên chiếc Maybach đó, hình như là hoa khôi khóa mới đúng ?”
“Chính là cô .”
“Nhà cô giàu ? Đi cả Maybach cơ đấy!”
Ánh mắt của mấy nữ sinh đầy ghen tỵ, dõi theo chiếc xe dần dần khuất bóng.
Ngoại ô Đế Đô, hôm nay, một quán ăn gia đình nổi tiếng chỉ đón đúng một bàn khách.
Quán lớn, chỉ là một căn tứ hợp viện ba gian, nhưng cảnh sắc yên tĩnh thanh nhã.
“Các món ăn ở đây đều ngon, em thích ăn gì?”
Phong Cảnh ân cần đưa thực đơn qua.
Thời Cẩm thấy bàn chỉ hai bộ bát đũa, khẽ hỏi:
“Hôm nay chỉ hai chúng ?”
Phong Cảnh cố vẻ u ám, thấp giọng :
“Họ bận, thời gian.”
Nói câu , trong lòng chút chột , nhưng để lấy sự đồng cảm của tiểu Cẩm, đành mặt dày.
Thời Cẩm hiểu .
“Không hôm nay là sinh nhật , em chuẩn quà kịp.”
Nói , cô lấy từ túi một hộp quà.
“Đây là em mua trong trung tâm thương mại, thích .”
Phong Cảnh vui mừng nhận lấy:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-phan-kich-dai-tieu-thu-den-tu-vuc-sau/chuong-420421-sinh-nhat-cua-phong-canh-bi-theo-doi.html.]
“Anh chắc chắn sẽ thích.”
Thời Cẩm mỉm .
Hai trò chuyện vui vẻ, khí vô cùng ấm áp.
Ăn một nửa, Phong Cảnh thấy khóe môi cô dính một hạt cơm.
Anh dậy, cúi , trực tiếp đưa tay lấy .
Ngay khoảnh khắc đó, một tay săn ảnh nấp trong bóng tối bấm máy, ghi bộ cảnh tượng.
Nghe hôm nay nơi bao trọn, hơn nữa khách đến là một ngôi lớn, liền phục kích từ sáng đến giờ, chờ đợi cả ngày ròng rã.
Cuối cùng cũng thấy nhân vật chính.
Khi phát hiện đó là Phong Cảnh, suýt chút nữa mừng phát điên.
Đặc biệt là lúc thấy Phong Cảnh cùng một cô gái lạ ăn tối, còn mật như trong ngày sinh nhật, càng kích động đến run cả .
Lần , chắc chắn sẽ nổi tiếng!
Trương Vĩ xổm đến mức tê hết cả chân, nhưng m.á.u trong sôi sục, tràn đầy sự phấn khích.
Trong đầu bắt đầu vẽ cảnh tượng trở thành “ lớn” giới săn tin.
Nam thần đỉnh lưu trong giới giải trí, luôn công nhận là sạch sẽ, dính scandal, chút hứng thú với mỹ nữ, một cô bạn gái bí mật như thế .
Tin mà tung , chắc chắn sẽ nổ tung cả mạng xã hội.
Trương Vĩ kiên nhẫn chờ đợi, đợi đến khi hai cắt xong bánh kem, ăn xong bữa tối cùng rời .
Khi thấy Phong Cảnh ân cần khoác áo cho mỹ nữ, khóe môi nở nụ đắc ý.
Sau khi loạt ảnh tung , xem Phong Cảnh còn tẩy trắng thế nào.
Đợi đến khi hai rời khỏi, Trương Vĩ trong tủ mới len lén chui .
Vì quá lâu, m.á.u lưu thông, liền ngã sụp xuống đất, nhưng mặc kệ thể đau , việc đầu tiên là bảo vệ chiếc máy ảnh.
Thấy máy ảnh vẫn bình an vô sự, Trương Vĩ thở phào nhẹ nhõm.
lúc , bên ngoài vang lên tiếng bước chân của nhân viên phục vụ, sợ hãi, vội vàng trèo ngoài cửa sổ.
Bên , Phong Cảnh lái xe đưa Thời Cẩm về trường, hai theo dõi.
“Em quen với trường học ?”
“Cũng tạm .”
“Quan hệ với bạn cùng phòng thế nào? Nếu mà , chúng thể dọn ngoài ở.
Anh nhớ , một căn nhà ở gần trường em, bộ chỉ hơn mười phút thôi.”
Phong Cảnh tự nhiên.
Nếu câu để Chu Minh , chắc chắn sẽ tức “đấm” cho Phong Cảnh một trận.
Lúc mua căn nhà đó, Phong Cảnh chi gấp đôi giá thị trường để lấy cho bằng , mua xong còn lập tức sửa sang trong đêm, đồ nội thất đều chọn loại nhất, an nhất, thiện với môi trường nhất.
Để căn nhà , Chu Minh bỏ bao nhiêu công sức.
“Không cần , ở trường vẫn mà.”
Thời Cẩm từ chối.
Giá nhà ở Đế Đô cao, nhưng Thời Cẩm vẫn đủ khả năng mua nhà nếu cô .
Phong Cảnh tiếp tục thuyết phục, chuyển sang chủ đề khác:
“Sau khi nghiệp, em định công ty, tự mở studio thiết kế?”
“Em nghĩ đến, để tính.”
Nghe cô , lòng Phong Cảnh nhói.
Tiểu Cẩm vẫn thể chấp nhận …
Phong Cảnh thấy buồn, nhưng ngoài mặt để lộ chút nào.
Thực , Thời Cẩm , mà thật sự cô từng nghĩ đến.
Sở dĩ cô đăng ký ngành thiết kế, cũng chỉ vì nhớ đến tiểu Tư Viễn, bé từng dùng những mẩu phấn vụn nhặt , vẽ từng bộ quần áo nền đất, đó cất giọng non nớt với cô:
“Chị tiểu Cẩm, đợi em lớn lên, em sẽ may cho chị những bộ quần áo nhất, để xem còn ai dám chê quần áo của chị nữa.”
Vừa nghĩ đến tiểu Tư Viễn, tâm trạng Thời Cẩm lập tức trùng xuống, nỗi nhớ da diết và sự đau đớn đè nặng trong lòng, cô cố kìm để nước mắt trào .
Phong Cảnh nhận cảm xúc của Thời Cẩm chợt sụt xuống, lập tức căng thẳng.
Chẳng lẽ sai gì ?
Phong Cảnh tự kiểm điểm trong lòng.
“Tiểu Cẩm, chỉ hỏi vu vơ thôi, em đừng để tâm.”
Thời Cẩm khẽ đáp:
“Được.”
Dáng vẻ trầm lặng của cô khiến Phong Cảnh sợ hãi bối rối.
lúc đang định tìm cách đổi khí, khóe mắt thoáng liếc qua gương chiếu hậu, phát hiện một chiếc xe đang bám theo, lập tức hiểu theo dõi.
“Tiểu Cẩm, chúng paparazzi theo .”
Đã đến khu trung tâm mà chiếc xe vẫn tiếp tục bám sát phía , tuyệt đối bình thường.