Nghe má Vương , Lâm Uyển Nhi trong lòng cực kỳ khó chịu.
Trước đây, cô gì là nấy, từng cãi .
Thế mà từ khi Thời Cẩm xuất hiện, bà liền giở cái kiểu “mắt chó thấp”, sang nịnh bợ Thời Cẩm.
Lâm Uyển Nhi tức giận, nhưng vẫn cố nén sự bất mãn.
Cô đầu Lâm, ánh mắt bất lực sốt ruột.
Tần Quân Uyển mở miệng:
“Con việc gấp thì cứ .”
Được cho phép, Lâm Uyển Nhi vui vẻ rời .
Má Vương định gì đó, nhưng thôi.
Bây giờ thì Thời Cẩm ngoài thế nào đây?
Khu biệt thự Thanh Vân Sơn giữa lưng chừng núi.
Từ đây xuống chân núi nếu xe, bộ ít nhất cũng bốn mươi phút mới tới nơi.
Mà từ chân núi bến xe còn thêm hai mươi phút nữa, xe buýt chỉ nửa tiếng mới một chuyến.
Tính , đợi đến khi Thời Cẩm tới trường, e rằng cũng hơn mười giờ.
Cô mới chuyển trường hôm qua, hôm nay mà học muộn, sẽ để ấn tượng .
Má Vương lên tiếng, nhưng mấy giúp việc khác chặn :
“Bà Vương, đừng gì cả.
Bà thấy ?
Tuy Thời Cẩm tiểu thư là con ruột của phu nhân.
phu nhân chỉ thương tiểu thư Uyển Nhi thôi.
Không hề thiện cảm với Thời Cẩm tiểu thư.
Bà chẳng tự rước xui xẻo .”
“Haizz…”
Má Vương chỉ thở dài nặng nề.
Khi Thời Cẩm xuống ăn sáng, thấy Lâm Uyển Nhi , cô ngạc nhiên nhưng nghĩ nhiều.
Ăn xong, cô mới Lâm Uyển Nhi từ lâu.
“Mười lăm phút , Tiểu Vương đưa đại tiểu thư đến trường .
Cái đó… là chở cô xuống núi bằng xe điện nhé?”
Má Vương đề nghị.
“Không cần.”
Thời Cẩm phất tay, từ chối ý của bà.
Lâm Uyển Nhi đúng là bỏ sót cơ hội nào để chơi cô.
Cô tưởng là thể khiến cô khó xử, chịu thua ?
“Nhà để xe ở ?”
Thời Cẩm hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-phan-kich-dai-tieu-thu-den-tu-vuc-sau/chuong-38-nhung-tieu-xao-lien-tiep.html.]
Má Vương dẫn cô tới gara.
Căn gara rộng hơn trăm mét vuông, bên trong bày đủ loại siêu xe.
Thời Cẩm mở tủ lấy một chiếc chìa khóa, bước đến bên một chiếc siêu xe màu xanh lam, mở cửa xe.
Má Vương nhận ý đồ của cô:
“Nhị tiểu thư, cô định…”
“ tự lái xe .”
Cô ghế lái, đóng cửa xe.
Trong ánh mắt kinh ngạc của má Vương, chiếc siêu xe xanh lam gầm rú lao khỏi gara.
Tới lúc má Vương hồn, bà lập tức kêu thầm:
“Hỏng !”
Chiếc xe là siêu xe mà đại thiếu gia yêu thích nhất, ngày thường coi như bảo bối.
Giờ nhị tiểu thư lái như , nếu để đại thiếu gia , thể nào cũng nổi trận lôi đình.
Tiếng động cơ siêu xe vang vọng giữa núi rừng.
Khi xe chạy sân trường, lập tức thu hút ánh của .
“Người là ai ?”
“Chiếc xe quá!”
“Hình như là Bugatti LCV bản giới hạn, hơn ba mươi triệu tệ đấy.
Anh trai cũng mua mà ba nhất quyết cho.”
“Người lái là ai thế?
Chẳng lẽ là cái gan to bằng trời đó ?
Chỉ mới dám liều thế thôi.”
Giữa lúc xì xào bàn tán, cửa xe mở .
Một mái tóc dài đen nhánh óng mượt tung bay trong gió, cô khẽ ngoảnh , gương mặt tinh xảo lập tức đập mắt .
“Wow, bạn học xinh quá!”
“Cô còn hơn cả hoa khôi Tôn Vũ Hinh.”
“Có ai cô là ai ?”
Người ở đây đều danh Thời Cẩm, nhưng từng gặp mặt, nên dĩ nhiên chẳng ai nhận .
Giữa đám đông, Lâm má Nhi thấy Thời Cẩm liền biến sắc.
ngay đó nở một nụ quái dị.
Cô đúng là gan to thật, dám dùng đồ của trai.
Chiếc siêu xe , ngay cả cô còn chẳng dám chạm .
Vậy mà Thời Cẩm dám, đúng là chết.
Lâm Uyển Nhi lén chụp một tấm ảnh, gửi ngay cho Lâm Tử Minh đang ở nước ngoài.