TRỌNG SINH PHẢN KÍCH: ĐẠI TIỂU THƯ ĐẾN TỪ VỰC SÂU - Chương 344+345: Đã biết ở đâu rồi - Lấy được hộp gỗ
Cập nhật lúc: 2025-09-30 07:13:38
Lượt xem: 25
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tần tam phu nhân dáng vẻ của cô, nhịn :
“Cô đừng phí công vô ích nữa.
Nếu ông nhà giấu đồ, đến bên gối như cũng tìm .
Nhà chỉ lớn chừng , cô cũng lục soát hết, tìm cũng tìm khắp , tức là .
Đừng phí thêm sức nữa.”
Bỏ cuộc ?
Cô cam lòng!
Cô chỉ cha ruột của là thế nào, chỉ tại năm đó họ cần đến , chỉ một sự thật.
Cô chỉ một sự thật, một sự thật mà bất kỳ đứa trẻ mồ côi nào cũng khao khát.
Trong cô nhi viện đủ loại trẻ con, đứa tật nguyền, đứa mang bệnh, cũng nhiều đứa khỏe mạnh.
Đêm khuya yên tĩnh, tất cả đều tự hỏi, tại cha cần .
Không ai tin rằng, bản chính cha chê ghét, vứt bỏ như một món rác.
Thời Cẩm chịu bỏ cuộc.
Cô mò khắp nơi:
Dưới gầm giường, trong khung ảnh, thậm chí cả từng món đồ nội thất, xem giấu ngăn bí mật nào .
sự thật chứng minh, cô nghĩ quá nhiều.
Ngẩng đầu trần nhà, đó là thạch cao, căn bản thể giấu đồ.
Đèn thì đơn giản, rõ ràng thể che giấu gì.
Rốt cuộc ông giấu ở ?
“Tần phu nhân, nhà các chỉ còn mỗi căn hộ thôi ?
Còn nơi nào khác ?”
“Không còn. Tất cả bất động sản đều thu hết , chỉ còn nơi , tên .”
Tần tam phu nhân trả lời thật.
Đáng chết, rốt cuộc ông giấu ở ?
Tần tam phu nhân sắc trời bên ngoài tối đen:
“Muộn , cô nên về .”
Thời Cẩm liếc ngoài cửa sổ:
“Đã phiền .”
Cánh cửa khép , lòng Thời Cẩm trống rỗng.
Bước con đường khu tập thể cũ kỹ, đèn đường chập chờn sáng tối, tựa như tâm trạng cô lúc .
Ra khỏi khu, đường lớn, ánh đèn sáng rực hắt lên , xe cộ gào rú vút qua, mang theo từng cơn gió đêm.
Đột nhiên, phía vang lên tiếng phanh gấp, tiếp đó là tiếng trẻ con thét, cùng với tiếng tài xế mắng c.h.ử.i vọng trong gió.
“Làm cái gì ? Có trông con ?
Muốn c.h.ế.t thì cũng đừng liên lụy khác chứ.”
Tài xế còn hồn, mắng chỉ đứa bé bệt đất cùng đôi vợ chồng vội vã lao đến.
Người ôm lấy đứa bé đang nức nở, ngừng dỗ dành, cúi xin tài xế:
“Xin , xin .”
Phía , xe cộ chặn liên tục bấm còi, phụ nữ ôm con vội vã rời .
Ánh mắt Thời Cẩm rơi xuống vết m.á.u chảy cánh tay đứa trẻ, dòng xe đường, trong đầu chợt lóe lên một mảnh ký ức.
Khi Tần Chí Minh gặp tai nạn, bàn tay ông cố sức hướng về phía trời.
Thời Cẩm ngẩng đầu trời.
Chẳng lẽ… là ở cao?
, trần nhà là thạch cao, thể để cái hộp gỗ .
Khoan !
Phòng tắm và nhà bếp mới trần thạch cao!
Thời Cẩm lập tức chạy trở , dốc sức lao , cho đến khi cửa nhà , gõ mạnh lên cánh cửa.
Cô gõ thật lâu, trong nhà vẫn im ắng.
Cô chắc chắn bà vẫn ở bên trong.
Thời Cẩm tiếp tục gõ.
Một lúc , Tần tam phu nhân mở cửa, thấy ngoài thì khỏi kinh ngạc:
“Cô… cô ?”
Ánh mắt Thời Cẩm lướt qua bà, tay, áo bà đều ướt sũng ở mức độ khác .
“ để quên đồ trong nhà.”
Thời Cẩm tự nhiên.
“Thế ? Quên ở , lấy giúp cho.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-phan-kich-dai-tieu-thu-den-tu-vuc-sau/chuong-344345-da-biet-o-dau-roi-lay-duoc-hop-go.html.]
Tần tam phu nhân vẫn chắn ở cửa, ý định nhường đường cho cô .
“Không cần! tự lấy.”
Thời Cẩm trực tiếp đẩy cửa, cứng rắn bước phòng.
Hành động đột ngột khiến Tần tam phu nhân trở tay kịp.
“Sao cô tự tiện xông nhà khác?”
Tần tam phu nhân tức giận quát.
Thời Cẩm phòng, đóng cửa , giữa phòng khách, ung dung bà :
“Tần tam phu nhân, diễn xuất của bà thật sự tệ. Suýt nữa thì bà lừa .”
“Cô… cô ý gì?”
Mắt Tần tam phu nhân thoáng hiện lên một tia hoảng loạn.
“Chín phần thật, một phần giả, quả nhiên mới là thủ đoạn dễ khiến mê nhất.
Tần Chí Minh quả thật giấu bà ít bí mật, nhưng bà là gối kề bên ông , ít nhiều gì cũng cảm nhận chút manh mối.
Chỉ là, bà từng chủ động tìm hiểu mà thôi.”
“Cô rốt cuộc gì?”
Bà nhíu mày, sắc mặt đầy khó chịu.
“ gì, chẳng lẽ bà hiểu ? Đưa thứ đó đây.”
Thời Cẩm chìa tay, bàn tay trắng nõn đặt mặt bà, trong đôi mắt trong trẻo ngập tràn ý .
Sắc mặt Tần tam phu nhân biến đổi, nhưng vẫn giả vờ gì:
“ , thứ đó ở .
Chẳng cô cũng lục tung cả căn nhà ?”
Thời Cẩm khẽ :
“Đến lúc mà bà vẫn còn giả vờ. Có cần thiết ?
Chỉ đang lãng phí thời gian của cả hai thôi.
Lúc nãy bà chắc là nhà vệ sinh để lấy thứ đó chứ gì?
Bằng chứng rõ ràng quần áo và tay bà kìa.”
Tần tam phu nhân cúi đầu vạt áo còn vương nước, khẽ bất đắc dĩ:
“Còn trẻ như mà ánh mắt sắc bén thế, nhà họ Lâm cô kéo đổ, e rằng cũng nhờ công nhà họ Phong.”
Tuy Thời Cẩm lên vị trí chủ tịch tập đoàn Cẩm Tú, nhưng trong mắt ngoài, thật sự nắm giữ tập đoàn vẫn là nhà họ Phong.
Vì thế, giá cổ phiếu của Cẩm Tú mới tăng vùn vụt.
Các nhà đầu tư trúng Thời Cẩm, cô gái trẻ còn non nớt , mà chính là nhà họ Phong.
“Cô đúng, tìm thứ đó.
Lão già giấu trong bồn nước cũ nóc nhà vệ sinh.
Nếu vô tình bắt gặp ông lén lút ở đó, lẽ cả đời cũng .”
Tần tam phu nhân dứt khoát lật bài.
Bà dáng vẻ Thời Cẩm gấp gáp chạy đến, liền đoán:
“Chắc cô cũng nghĩ ?”
Thời Cẩm phủ nhận.
“ thể đưa hộp cho cô, nhưng cô hứa với một điều kiện.”
“Được. điều kiện đó trong khả năng của , và trái với nguyên tắc.”
Thời Cẩm dứt khoát đáp.
“Cô yên tâm, g.i.ế.c phóng hỏa gì . Cô cho một khoản tiền.
Ngoài , tận mắt thấy Tần Quân Uyển nhà họ Tần đuổi , sống khác gì ch.ó nhà tang.
Những điều kiện , quá đáng chứ?”
“ đồng ý.”
Thời Cẩm gật đầu.
“Tiền, cô chuyển ngay. tin cô.”
Tần phu nhân thẳng.
Thời Cẩm nhiều lời, trực tiếp gọi cho Phó Vân Chu, bảo lập tức chuyển khoản.
Sau khi nhận tin nhắn thông báo, Tần tam phu nhân mới yên tâm phòng ngủ, lấy một chiếc hộp gỗ tử đàn, đặt mặt cô:
“Đây chính là thứ cô tìm.”
Thời Cẩm chiếc hộp gỗ mắt, đưa tay , nhưng ngón tay đột nhiên khựng giữa trung
Khoảnh khắc , trong lòng cô dấy lên một tia sợ hãi cùng do dự.
Cô thậm chí chút dám chạm chiếc hộp , càng dám mở nó .
Cô chùn bước.
Lần đầu tiên, khi gần chạm đến sự thật, trong cô nảy sinh ý định lùi bước.
ý niệm xuất hiện, cô lập tức đè xuống.
Thời Cẩm cầm lấy hộp gỗ, từ từ mở .