TRỌNG SINH PHẢN KÍCH: ĐẠI TIỂU THƯ ĐẾN TỪ VỰC SÂU - Chương 33: Truyền khắp cả trường

Cập nhật lúc: 2025-08-13 09:00:27
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Cậu… vô liêm sỉ.”

Mấy Diệp Lâm tức đến đỏ bừng cả mặt.

 

“Nếu  uy hiếp, ép buộc thì bọn tự đánh .”

 

Thời Cẩm bày vẻ vô tội:

“Bạn học, câu đúng .

Nếu bảo các tự sát, lẽ nào các cũng ngoan ngoãn chết?

Nếu bảo các ăn phân, các cũng ăn ?”

 

Đám cô chặn họng, tức đến bốc khói đỉnh đầu.

Xung quanh, các bạn học đều tròn mắt kinh ngạc.

 

Lớp trưởng Hà Hựu Minh lên tiếng:

“Thầy Đậu, chúng em thể chứng cho Diệp Lâm bọn họ, đúng là do  uy hiếp.”

 

Thời Cẩm đầu về phía :

“Hà Hựu Minh, bạn Hà, đúng ?

Vậy bạn dám rõ họ ?

Nói từng chữ một.

tình cảm giữa các bạn học với sâu đậm, nhưng là lớp trưởng thì ít nhất cũng lương tâm.

Nếu đen cả lòng thì thật là hết cứu.”

 

Ánh mắt sắc bén của Đậu Nhất Tiêu lia về phía Diệp Lâm, Hoàng Vĩ và mấy .

 

Thời Cẩm mới chuyển trường, thể vô cớ gây chuyện.

Còn mấy tên công tử, tiểu thư con nhà giàu , hai năm dạy ở đây, sớm lĩnh giáo đủ .

Anh đoán đại khái là bọn họ hoặc gì đó, Thời Cẩm dạy cho một trận.

Lần mấy kẻ đáng ăn đòn đó coi như đụng tấm sắt .

 

“Bọn gì?

Chẳng chỉ vài câu sự thật thôi ?

Nói thật mà cũng cho ?

Làm mà sợ ?”

Tần Tĩnh trừng mắt độc ác cô, ánh mắt như nuốt sống cô.

 

“Sự thật?”

Thời Cẩm lạnh hai tiếng:

, cô là loại ong bướm, mỗi ngày tan học đều đến khách sạn.

còn cô là con hoang mà cô sinh với đàn ông bên ngoài.”

 

“Cô…”

Tần Tĩnh tức đến bật .

“Cô vu khống trắng trợn.”

 

“Vu khống gì chứ?

sự thật đấy.

Sự thật mà cũng cho ?

Đã dám thì đừng sợ .”

 

Tần Tĩnh mấy câu quen thuộc , tức đến nghẹn lời, đáp .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-phan-kich-dai-tieu-thu-den-tu-vuc-sau/chuong-33-truyen-khap-ca-truong.html.]

Đậu Nhất Tiêu lên tiếng:

“Được . Các em theo lên văn phòng một chuyến.

Ngoài , gọi phụ các em đến đây.”

 

Tất cả những ai liên quan đều đưa .

Vừa khi bọn họ rời , lớp học lập tức nổ tung.

 

“Chà, thật ngờ Thời Cẩm bá đạo như thế.”

 

“Bá đạo gì chứ, lát nữa thế nào.”

Lâm Ngữ khinh thường .

 

Chỉ trong chốc lát, chuyện  truyền khắp học viện Thịnh Đức, lọt tai Lâm Uyển Nhi.

 

“Uyển Nhi, ?

Em gái đánh bọn Diệp Lâm, Tần Tĩnh trong lớp tơi bời.

Giờ gọi lên văn phòng .”

 

Lâm Uyển Nhi lộ vẻ lo lắng:

“Sao nó vẫn nóng nảy thế chứ.

Ở nhà chân thương, còn thể bỏ qua.

cũng là chị em, nhưng ở trường thì sẽ chẳng ai nuông chiều nó .”

 

Nghe , bạn học kinh ngạc kêu lên:

“A! Chân là do nó thương ?”

 

Lâm Uyển Nhi hoảng hốt lấy tay che miệng:

“Không, tớ .”

 

“Uyển Nhi, cần che giấu cho nó .

Bọn tớ đều thấy .” Ngư Tâm Hân xen .

 

“Nó cố ý , chỉ là vô tình thôi.”

Lâm Uyển Nhi vội vàng giải thích, vẻ mặt như sợ bọn họ hiểu lầm Thời Cẩm.

 

Kỷ Ân Sinh bực bội như trách móc:

“Cậu đấy, bắt nạt thành như mà còn bênh cô .

Loại phụ nữ độc ác như thế thì cho cô một bài học mới đúng.”

 

. Giờ cô đắc tội với nhiều như thế, xem thử kết cục sẽ .”

 

Bên , sự giám sát của Đậu Nhất Tiêu, Thời Cẩm gọi điện cho Lâm Gia Thành.

Điện thoại do thư ký bắt máy.

Sau khi rõ sự việc, thư ký phòng việc.

 

“Chủ tịch Lâm, trường học gọi điện, tiểu thư Thời Cẩm gặp rắc rối, cần phụ đến một chuyến.”

 

Lâm Gia Thành cau mày.

Ông bận rộn như , thể rảnh xử lý mấy chuyện vặt .

“Bảo phu nhân .”

Loading...