TRỌNG SINH PHẢN KÍCH: ĐẠI TIỂU THƯ ĐẾN TỪ VỰC SÂU - Chương 292+293: Đạt thành giao dịch - Ngồi đất hét giá
Cập nhật lúc: 2025-09-18 02:43:46
Lượt xem: 25
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Chuẩn cho đám một khoản phí bịt miệng.
Đêm nay xử lý cái nghĩa trang đó , hành động thật nhanh, ?
Chuyện tuyệt đối giữ bí mật, để lộ nửa chữ.”
Thư ký Trương cũng hiểu rõ.
Một khi tin tức truyền ngoài, Tập đoàn Lâm thị sẽ đối diện với khốn cảnh thế nào.
“Vâng.”
Trong lớp học, điện thoại của Thời Cẩm khẽ rung.
Cô mở tin nhắn thoáng qua, cất .
Vở kịch lớn sắp bắt đầu !
Việc Lâm Gia Thành sẽ chuyện như , Thời Cẩm chẳng hề bất ngờ.
Chỉ là ông quên mất câu “giấy gói lửa”, “ đời bức tường nào lọt gió”.
Thời Cẩm vội công khai chuyện .
Trong khi cô tính toán từng bước, thì Tần Quân Uyển rối loạn thành một đống.
“Anh ba, tốn nhiều tiền, cuối cùng cũng tìm chịu tay giúp.
Tiểu Vũ xử tử hình, hoãn thi hành một năm.
Chỉ cần qua một năm, thể đổi thành tù chung .
Sau đó sẽ dần dần giảm án, bao lâu nữa sẽ thả .”
“Không bao lâu là bao lâu?”
Đối với kết quả , Tần Chí Minh hài lòng.
“Bên ít nhất cũng bốn, năm năm để thao tác, nếu thì khó .”
“Bốn, năm năm?
Cô con tù bốn, năm năm ?
Nó con cô, nên cô đau lòng đúng ?”
Tần Chí Minh nôn nóng đến mức một khắc cũng đợi nổi.
Lần thăm tù, ông thấy con trai đầy vết bầm tím.
Nó còn cầu xin ông bằng cách hãy cứu nó ngoài.
Làm cha, ông thể trơ mắt con chịu khổ trong đó.
Tần Quân Uyển cố nén giận:
“Bốn, năm năm là nhanh nhất .”
Ông cũng chẳng nghĩ thử xem, Tần Vũ phạm tội gì.
Từ một kẻ hoãn tử hình, chỉ trong bốn, năm năm thể tù.
Chuyện đó là quá cường điệu .
“Nhanh nhất?”
Tần Chí Minh lạnh.
“Có với , thể để Tần Vũ an ngoài trong vòng một tháng.
Theo thấy, căn bản là cô định giúp gì cả, chỉ đang cố tình kéo dài thời gian.”
“Ai ? Chuyện đó tuyệt đối thể.
Người đó chắc chắn đang lừa .”
Lòng Tần Quân Uyển chợt dấy lên một dự cảm .
“Cái thì cô cần .”
Tần Chí Minh dứt khoát cúp máy, đó gọi thẳng cho Thời Cẩm.
Điện thoại rung lên trong lúc đang học.
Thời Cẩm liếc , thấy là của Tần Chí Minh liền bật dậy.
Nói với thầy giáo Đậu Nhất Tiêu bục giảng:
“Thầy Đậu, em vệ sinh.”
Đậu Nhất Tiêu khoát tay:
“Đi .”
Thời Cẩm cầm điện thoại khỏi lớp, đến một góc vắng .
“Ông Tần, ông nghĩ thông chứ?”
“Cô thật sự thể đảm bảo, trong vòng một tháng đưa Tiểu Vũ ngoài ?”
Tần Chí Minh vẫn còn chút lo lắng.
“Tất nhiên .”
Thời Cẩm lạnh.
Cô thể để ngoài chứ, lời chẳng qua chỉ là để lừa gạt mà thôi.
Có điều, diễn thì diễn cho trọn.
“ thể tin cô.”
Thời Cẩm bình thản :
“Thực , cứu con ông đơn giản.
Chỉ cần bỏ tiền mua cổ phiếu trong tay những nhà đầu tư lừa.
Rồi để bọn họ cùng rút đơn kiện.
Đồng thời thuê cho con ông luật sư giỏi nhất để kháng cáo.
Hai đường song song, chẳng sẽ ngoài ?”
Tần Chí Minh ngẩn , đó bật :
“Cô tiền đó ?
Nếu lúc đầu tiền đó, thì con trai tù.
Nói cho cùng, chẳng cũng vì tiền .”
“ dám thì tức là nắm chắc trăm phần trăm.
Nếu ông tin, chi bằng hỏi con ông xem, tiền .”
Cô chắc nịch, khiến Tần Chí Minh đánh cược một phen.
Bỏ chừng đó tiền để mua lấy bí mật của ông , đúng là khí phách!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-phan-kich-dai-tieu-thu-den-tu-vuc-sau/chuong-292293-dat-thanh-giao-dich-ngoi-dat-het-gia.html.]
“Được. đợi cô mua xong cổ phiếu đó, sẽ đem bộ bí mật.
Bao gồm cả thế của cô, hết cho cô .”
“Được.”
Thời Cẩm cúp điện thoại, xoay .
Thông qua văn phòng thám tử.
Thời Cẩm lấy bộ liên lạc của những nhà đầu tư từng lừa .
Sau đó trực tiếp hẹn tất cả cùng gặp mặt ở một quán .
Hôm nay, quán Thời Cẩm bao trọn.
Các nhà đầu tư khi nhận thông báo thì lượt kéo đến.
Khi gặp , ai cũng đều mang theo vẻ hoài nghi.
“Anh cũng nhận thông báo ?”
“ . Mọi cũng nhận ?”
“Đều nhận cả.”
“Các xem, chuyện trong điện thoại đó thật ?”
“Không .”
“Rất nhiều đến.”
“Ban đầu cũng định đến, nhưng nghĩ đến thử xem thật .
Lỡ là thật, thể lấy tiền mất.”
Những đến phần lớn đều ôm tâm lý .
Cả nhóm ríu rít bàn tán, nhưng mãi chẳng thấy nhân vật chính xuất hiện.
“Chúng lừa , bên vẫn đến.”
“ là đáng tin mà.”
lúc đang thất vọng chuẩn rời thì cửa quán đẩy .
Thời Cẩm sải bước .
Đối diện với ánh mắt nghi ngờ, dò xét của đám đông, sắc mặt cô vẫn thản nhiên.
“Các vị .
Người gọi điện cho các vị chính là .
Mời đến đây chỉ vì một việc:
thu mua cổ phiếu trong tay các vị.”
Thời Cẩm thẳng chủ đề.
“Cô thật sự mua cổ phiếu của chúng ?”
“ .”
Thời Cẩm gật đầu khẳng định.
Có lập tức cảnh giác.
Hai mã cổ phiếu vốn kẹt cứng, gần như thành giấy lộn, cô mua để gì?
“Cô mục đích gì?”
Thời Cẩm lấy một tập văn kiện:
“Chỉ cần ký tên đây, sẽ mua cổ phiếu trong tay các vị.”
Tập văn kiện chuyền tay , ai cũng hiểu rõ ý đồ của cô.
“Cô cứu Tần Vũ.”
Thời Cẩm gật đầu:
“Thật , lúc đầu đưa tiền cho đầu tư, đó đều là ngươi tình nguyện.
Anh cố ý lừa tiền , trong lòng các vị rõ nhất.
Giờ trả , thả , đây là một cuộc giao dịch công bằng.”
Có lập tức đồng ý, dù nhốt Tần Vũ cũng chẳng mang lợi ích gì, tiền mới là quan trọng.
, lúc nào cũng kẻ tham lam vô độ.
“ đồng ý.
Cô mua thì , nhưng trả thêm một phần mười.
Bằng sẽ ký.”
Một đàn ông trung niên mở miệng.
Thêm một phần mười, một trăm triệu thì đồng nghĩa trả thêm mười triệu.
Nếu mở đầu, những cũng đất hét giá.
Vậy thì một trăm triệu cổ phiếu rác thể bán thành hai ba trăm triệu.
Có kẻ cất tiếng , những vốn định ký cũng lập tức im lặng.
Sự ăn ý ngầm khiến khỏi vỗ tay khen ngợi.
Thời Cẩm hề tức giận, ánh mắt nhàn nhạt lướt qua từng :
“Ý các vị cũng đều giống ?”
Xung quanh im lặng, một ai đáp lời, bầu khí chợt lúng túng.
Người đàn ông trung niên lúc nãy mỉm :
“Tiền của chúng chôn ở đó lâu như , tất nhiên chút lãi.
Thế cũng quá đáng chứ?
Cô chúng ký thứ thì thể hiện thành ý.
Muốn mua theo giá gốc, chuyện rẻ mạt như thế.”
Ánh mắt Thời Cẩm lướt qua đám , cô trực tiếp dậy:
“Vậy các vị cứ giữ lấy cổ phiếu đó mà sống qua ngày .”
Muốn bán thì bán, bán thì thôi!
Thời Cẩm xoay rời ngay.
Đám nhà đầu tư tại chỗ đều sững sờ, ngờ cô là , dứt khoát đến .
Làm ăn chẳng nên thương lượng , lưng bỏ thế ?