Trọng Sinh: Người Quản Lý Hồ Sơ Tội Phạm - Chương 211: Tôn Vi
Cập nhật lúc: 2025-12-23 06:56:05
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9pXTN04ddp
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Mẹ kiếp!”
Trương Cường chỉ kịp c.h.ử.i thề một tiếng ngắn ngủi thì một chiến sĩ đặc cảnh lực lưỡng như tháp sắt lao , quật ngã xuống nền xi măng, mũ bảo hiểm va xuống đất phát tiếng vang nặng nề. Hai tay bẻ quặt lưng, chiếc còng 8 lạnh băng lập tức khóa chặt. Hắn liều mạng giãy giụa như một con thú sập bẫy, trong cổ họng phát tiếng gầm gừ, ánh mắt tràn ngập sự cuồng nộ và sợ hãi khi giấc mộng giàu cắt ngang đột ngột.
Lý Mãnh sợ tới mức hồn phi phách tán, những thớ thịt mỡ khuôn mặt tròn vo run lên bần bật. Hai chân mềm nhũn, "bịch" một tiếng quỳ sụp xuống đất, hai tay theo bản năng giơ cao quá đầu. Đũng quần nhanh chóng thấm đẫm một mảng nước sẫm màu, mùi khai nồng nặc bốc lên. Miệng lắp bắp vô thức: “Đừng g.i.ế.c ... đừng g.i.ế.c ...”, nước mắt nước mũi tèm lem đầy mặt, còn nửa điểm dáng vẻ hống hách đầu đường xó chợ thường ngày khi ỷ thế cha .
Kẻ phản ứng nhanh nhất chính là Vương Binh.
Ngay khoảnh khắc đặc cảnh ập tới, trong mắt lóe lên hung quang của kẻ liều mạng, tay thò phắt về phía thắt lưng. Nơi đó phồng lên, chính là chỗ giấu súng!
Động tác của nhanh, nhưng đặc cảnh còn nhanh hơn! Một chiến sĩ đặc cảnh dùng báng s.ú.n.g đập chuẩn xác cổ tay đang thò của .
"Rắc!" Tiếng xương cốt nứt vỡ vang lên rõ mồn một khiến ghê răng!
“A ——!”
Vương Binh hét lên t.h.ả.m thiết, thể co rúm vì đau đớn. Một đặc cảnh khác dùng cánh tay như kìm sắt siết chặt cổ, ghim chặt bức tường lạnh lẽo, họng s.ú.n.g đen ngòm dí thẳng thái dương. Tay trái cào cấu trong vô vọng mặt tường, ánh mắt tràn ngập sự cam lòng, oán độc và tuyệt vọng.
Chỉ trong chớp mắt, cả ba tên khống chế .
Sạch sẽ, gọn gàng. Không tốn một viên đạn, cho đối thủ bất kỳ cơ hội phản ứng phản kháng nào.
“Báo cáo! Mục tiêu ba khống chế bộ, phía thương vong.” Tiếng báo cáo trầm của chỉ huy hiện trường vang lên qua bộ đàm.
Cùng lúc đó, các trinh sát khác nhanh chóng kiểm tra hai chiếc xe máy, cạy tung yên xe đơn sơ và những chiếc ba lô buộc ở ghế .
“Phát hiện công cụ gây án!”
Dưới yên xe, ba chiếc kìm cộng lực thủy lực cỡ lớn sáng loáng, ba bộ găng tay bảo hộ lao động và ba chiếc mũ trùm đầu màu đen hiện ngay mắt.
Ba lô kéo toạc ——
“Phát hiện vũ khí!”
Bên trong là hai ống thép thô sơ hàn thành nòng súng, bọc kỹ trong nhiều lớp báo cũ. Bên cạnh rơi những gói t.h.u.ố.c s.ú.n.g gói trong giấy dầu, bi sắt và bộ phận đ.á.n.h lửa tự chế. Đây là s.ú.n.g hoa cải tự chế điển hình, uy lực đủ để gây c.h.ế.t !
“Lục soát lượng lớn đạn dược!”
Trong ngăn lót của ba lô, nhét đầy những ống giấy dai cuộn thành t.h.u.ố.c nổ tự chế và cả túi bi thép!
Bắt cả lẫn tang vật! Bằng chứng như núi!
Trong xe chỉ huy, dây thần kinh đang căng như dây đàn của Lôi Kiêu và Triệu Thiết Trụ chợt chùng xuống. Hai thở hắt một dài, lúc mới phát giác lưng áo cảnh phục ướt đẫm mồ hôi lạnh. Họ đập tay thật mạnh, trong mắt ánh lên niềm may mắn to lớn của vượt qua kiếp nạn và sự kích động khi phá đại án.
“Tốt! Làm lắm!” Giọng Lôi Kiêu mang theo chút run rẩy khó phát hiện, là hưng phấn, nhưng cũng là sự rùng khi nghĩ hậu quả nếu thất bại.
“Lập tức áp giải về cục! Tách thẩm vấn nóng!” Triệu Thiết Trụ lệnh dứt khoát.
Tại trung tâm dữ liệu, khi câu “Mục tiêu bộ khống chế! Phát hiện s.ú.n.g ống đạn dược!” vang lên rõ ràng từ loa phát thanh, sự tĩnh lặng chỉ duy trì đúng nửa giây.
“Thành công !!” Lý Chấn Lương đỏ bừng mặt, kích động đến mức khó kiềm chế. Anh đ.ấ.m mạnh tay xuống bàn, phát tiếng "rầm" lớn.
“Bắt ! Súng, thật sự súng!” Lưu Hạo Nhiên và Chu Vĩ đồng thời nhảy cẫng lên, đ.ấ.m mạnh vai , mặt là biểu cảm phức tạp đan xen giữa mừng rỡ như điên và sự sợ hãi qua .
Tô Tâm Uyển che miệng, hốc mắt đỏ hoe, đó là sự giải tỏa những áp lực dồn nén. Trang Kiến Bách thở phào nhẹ nhõm, đôi vai căng cứng rốt cuộc cũng buông lỏng.
Lý Bân ngả mạnh ghế tựa, tháo kính, day day đôi mắt đỏ ngầu vì thức đêm, gương mặt mệt mỏi cuối cùng cũng nở nụ trút gánh nặng, micro đúng hai chữ: “Đã rõ!”
Một cảm giác nhẹ nhõm và vui mừng mãnh liệt ập đến khiến Khương Lăng suýt lả . Cô tại chỗ, thể khẽ chao đảo, đôi bàn tay nắm chặt nãy giờ mới từ từ buông .
Khuôn mặt trẻ tuổi nhưng mơ hồ của hai bảo vệ ở kiếp chợt lóe qua trong đầu cô. Tốt quá ! Vụ cướp xảy , bọn họ sẽ đổ m.á.u hy sinh để bảo vệ tài sản quốc gia nữa.
Thành công! Trung tâm dữ liệu thành công! Hệ thống cảnh báo sớm thành công!
Khương Lăng cầm lấy đường dây nóng nối với xe chỉ huy, giọng mang theo chút khàn khàn khó nhận nhưng vô cùng bình tĩnh: “Đội trưởng Triệu, Đội trưởng Lôi, vất vả .”
“Khương Lăng, cô lập công lớn! Trung tâm dữ liệu hề xây dựng uổng phí!” Giọng Triệu Thiết Trụ tràn ngập phấn chấn. Ông vô cùng may mắn vì kiên trì bảo vệ dự án tại cuộc họp. Nếu cảnh báo từ trung tâm dữ liệu, ba gã khốn kiếp s.ú.n.g e rằng gây một vụ huyết án chấn động!
Lôi Kiêu ghé sát micro, lớn: “Tiểu Khương! Cô Chủ nhiệm việc lớn . Ba tên sa lưới, y hệt như cô dự tính: Xe chở tiền thì chúng định động thủ, Vương Binh mang theo súng. Khống chế là cả nhóm quy phục ngay. Cái tên Lý Mãnh đúng là đồ hèn, dọa cho vãi cả quần.”
Hiện trường thẩm vấn nóng.
Đối mặt với bằng chứng như núi và việc cảnh sát nắm rõ kế hoạch hành động như lòng bàn tay, phòng tuyến tâm lý của Trương Cường, Lý Mãnh và Vương Binh sụp đổ trong thời gian cực ngắn.
Trương Cường ban đầu còn định chối bay chối biến, xe máy là “nhặt ”, kìm cộng lực là “giúp việc”. khi cảnh sát tung hồ sơ mua bán tại chợ đồ cũ, chỉ còn câm nín.
Hắn vốn nghĩ, dù cũng thực sự tay, chỉ cần ngậm miệng là thể tránh tội nặng. ngờ cảnh sát theo dõi bọn từ sớm, thậm chí còn cả ghi âm những lúc chúng bàn bạc mưu mô!
Chứng cứ rành rành, giảo biện cũng vô ích. Kẻ luôn tự cho là cẩn trọng từng bước, túc trí đa mưu như Trương Cường sụp đổ, ôm đầu lóc: “ khai! khai hết! Tất cả là do Vương Binh xúi giục. Hắn một vụ lớn là cả đời tiêu xài hết. Súng... s.ú.n.g cũng là kiếm về. chỉ vì nóng đầu nhất thời mới theo tới ngân hàng. Chúng chỉ kiếm chút tiền, định g.i.ế.c thật !”
Hắn liên tục nhấn mạnh việc “ định g.i.ế.c ”, nhưng những khảo sát địa hình camera ghi tố cáo vai trò và địa vị của trong nhóm, dù đẩy hết cho Vương Binh cũng vô dụng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-nguoi-quan-ly-ho-so-toi-pham/chuong-211-ton-vi.html.]
Lý Mãnh thì là một kẻ hèn nhát, quần ướt sũng còn kịp , cả run như cầy sấy. Điều tra viên cần hỏi nhiều, khai tuốt tuồn tuột: “Là Trương Cường và Vương Binh kéo , thật đấy, các tin . ... nợ Cao ở khu trò chơi nhiều tiền quá, bọn họ bảo một phi vụ là trả hết nợ, còn dư dả để sống tiêu dao. ... sợ lắm, khẩu s.ú.n.g là khiếp . Vương Binh bảo , rút dọa thôi là bảo vệ dám động đậy...”
Động cơ trong lời khai của là nợ nần và sự yếu đuối, cám dỗ bởi "tiền nhanh" nhưng thiếu dũng khí gánh hậu quả - điển hình của một đứa trẻ to xác nuông chiều, chút bản lĩnh nào.
Vương Binh là kẻ cuối cùng mở miệng.
Sắc mặt trắng bệch, cổ tay nẹp cố định tạm thời, đau đớn khiến biểu cảm vặn vẹo, nhưng ánh mắt vẫn âm u lạ thường.
Hắn trầm mặc thật lâu, mới dùng ngữ điệu gần như tê liệt thừa nhận bộ kế hoạch: Khảo sát, phân công, mục tiêu, thời gian, lộ trình tẩu thoát... Chi tiết rõ ràng đến mức khiến rùng .
Khi hỏi về s.ú.n.g đạn và động cơ, ngẩng đầu, trong mắt lóe lên sự hung hãn khi vạch trần và nỗi oán hận cố chấp: “Súng ? Đó là thứ bố mày tốn bao công sức mới kiếm ! Không hàng nóng thì mà lấy má ? Lũ bảo vệ, nhân viên ngân hàng , đứa nào cũng mắt ch.ó thấp. Dựa chúng nó phòng máy lạnh đếm tiền? Còn bọn tao bán sống bán c.h.ế.t vẫn coi thường? Kiếm chút tiền tiêu thì chứ? Nếu bọn nó dám cản...” Hắn tiếp, nhưng hung quang trong mắt lên tất cả.
Động cơ của là sự pha trộn giữa bất mãn xã hội, lòng tự trọng méo mó và khao khát hưởng thụ mà lao động – điển hình của nhân cách phản xã hội nuôi dưỡng bởi sự dung túng.
Lời khai của ba tên khớp , dệt nên một kế hoạch cướp ngân hàng chặt chẽ và tàn độc. Thời gian, địa điểm, phương thức chúng chọn trùng khớp với dự đoán của Khương Lăng và tổ phân tích!
Nếu cảnh sát hành động kịp thời, một t.h.ả.m án đẫm m.á.u chắc chắn diễn chiều nay.
Không tiếng s.ú.n.g chát chúa, m.á.u chảy đầu rơi, những dân hoảng loạn tiếng của nhà nạn nhân. Hợp tác xã Tín dụng Thành Bắc đóng cửa đúng giờ như ngày, bảo vệ bàn giao ca còn rôm rả bàn chuyện tối nay ăn gì, nhân viên quầy vui vẻ chốt sổ sách. Ráng chiều vàng rực bình yên chiếu xuống đường phố Yến Thành, như thể từng chuyện gì xảy .
bên trong Cục Công an Thành phố Yến Thành, tin tức lan nhanh như lửa cháy đồng cỏ.
Dựa hệ thống cảnh báo sớm của Trung tâm dữ liệu mới thành lập, một băng nhóm tội phạm đặc biệt nguy hiểm, trang vũ khí sát thương, mưu đồ cướp ngân hàng tóm gọn khi kịp tay. Bắt cả lẫn tang vật, tốn một viên đạn!
Đây là một cuộc chiến khói s.ú.n.g nhưng đầy kịch tính, một chiến thắng vĩ đại khi bóp c.h.ế.t tội ác từ trong trứng nước, cứu vớt bao sinh mạng vô tội!
Tại trung tâm dữ liệu, khi kết quả thẩm vấn và danh sách tang vật cuối cùng xác nhận, tiếng hoan hô bùng nổ thể kìm nén.
Lý Chấn Lương, Lưu Hạo Nhiên, Chu Vĩ kích động ôm chầm lấy . Tô Tâm Uyển và Trang Kiến Bách đập tay ăn mừng. Lý Bân tháo kính, ngửa đầu sảng khoái. Những áp lực nặng nề suốt mấy ngày qua, sự mệt mỏi, lo lắng về những điều , giờ khắc đều hóa thành niềm tự hào to lớn và sự xúc động khó tả.
Khương Lăng giữa đám đông đang reo hò, mặt nở nụ nhẹ nhõm từ tận đáy lòng. Cô cầm điện thoại nội bộ, gọi đến công ty Tinh Thuẫn.
Điện thoại gần như bắt máy ngay lập tức.
“Chị Lăng, thế nào ?” Giọng Lương Cửu Thiện truyền đến, mang theo chút hồi hộp và mong chờ.
“Cửu Thiện,” giọng Khương Lăng ôn hòa mà kiên định, vang rõ qua ống , truyền đến Lương Cửu Thiện và cả gian dần yên tĩnh của trung tâm dữ liệu, “Chúng thành công . Hệ thống cảnh báo sớm... lập công lớn.”
Đầu dây bên chìm im lặng ngắn ngủi.
Ngay đó, tiếng thở hắt như trút gánh nặng ngàn cân của Lương Cửu Thiện vang lên, tiếp theo là giọng trong trẻo đầy vui sướng: “Tốt quá , chị Lăng. Cảm giác ... còn tuyệt vời hơn là phá án khi sự việc .”
Cậu lời Khương Lăng nhất —— Giá trị của việc phòng ngừa còn quý giá hơn nhiều việc "mất bò mới lo chuồng".
Khương Lăng nắm chặt ống , quanh những đồng đội đang hân hoan, một dòng nước ấm tràn ngập lồng ngực. Thật , phòng chống tội phạm, bước đầu tiên thành công mỹ mãn.
Thư Sách
Ráng chiều vàng rực bình yên chiếu rọi khắp các con phố Yến Thành, dòng tan tầm vẫn tấp nập như thường lệ, dường như cái buổi chiều kinh tâm động phách từng tồn tại.
bên trong Cục Công an Thành phố, bầu khí phấn chấn khó tả đang lan tỏa.
Một vụ cướp ngân hàng vũ trang cảnh báo sớm và ngăn chặn thành công nhờ sự nỗ lực của nhiều bên. Tin tức nhanh chóng truyền giữa các thành viên Đảng ủy Cục và lãnh đạo các phòng ban trọng yếu.
Không truyền thông đưa tin rầm rộ, đại hội khen thưởng công khai. Ba ngày , một hội nghị Đảng ủy mở rộng đặc biệt với cấp độ bảo mật cực cao triệu tập tại phòng họp nhỏ của Thị cục. Các đại biểu tham dự vẻ mặt nghiêm trang, nhưng trong khí ngưng trọng vẫn toát lên niềm vui mừng khó giấu.
Trước mặt Cục trưởng Chung bàn hội nghị là hai bản báo cáo dày cộm: Một bản của Chi đội Cảnh sát Hình sự về quá trình phá “Vụ án mưu đồ cướp ngân hàng đặc biệt nghiêm trọng 3.11”, bản còn là phân tích ứng dụng thực chiến và đ.á.n.h giá hiệu năng hệ thống cảnh báo sớm do Trung tâm dữ liệu trình.
“... Các đồng chí,” giọng Cục trưởng Chung cao nhưng từng từ nặng tựa ngàn cân, gõ lòng mỗi , “Đây là một cuộc chiến khói súng, một chiến thắng bóp c.h.ế.t tội phạm ngay từ trong trứng nước! Ý nghĩa của nó thua kém bất kỳ vụ phá đại án kinh thiên động địa nào!”
Ông cầm lấy báo cáo của Chi đội Hình sự: “Đồng chí Lôi Kiêu, đồng chí Triệu Thiết Trụ chỉ huy hành động bắt giữ chính xác, hiệu quả cao, thương vong, gọn gàng dứt khoát. Điều thể hiện bản lĩnh chiến đấu và năng lực chỉ huy hiện trường xuất sắc của đội ngũ Cảnh sát Hình sự chúng , đáng biểu dương!”
Ông chuyển ánh mắt sang Triệu Thiết Trụ và Lôi Kiêu, hai thẳng lưng, ánh mắt đầy kiên nghị.