Tô Nha thật sự thích hai đứa trẻ . Bỏ qua chuyện thế của chúng, Dương Dương và Hiểu Hiểu đều ngoan ngoãn, hiểu chuyện và xinh xắn. Những đứa trẻ như , khó mà yêu thương.
Tống Lan dắt hai đứa nhỏ lên xe, thắt dây an cho chúng xong, mới ghế lái, lái xe đưa chúng về nhà.
Trên đường về, Tống Lan nhẹ nhàng hỏi: "Dương Dương, Hiểu Hiểu, ở trường hai con kết bạn mới ?"
Dương Dương và Hiểu Hiểu cùng đáp: "Có ạ!"
Hiểu Hiểu tiếp lời: "Mẹ ơi, hôm nay chúng con kết bạn với Chu Cẩn Chi, Đổng Tiêu, Hà Thi Lan và nhiều bạn khác nữa..."
Tống Lan đó xem qua danh sách ghi danh và tình hình gia đình của các bạn học.
Những bạn học mà Hiểu Hiểu nhắc đến đều là con cháu của các gia đình quyền quý sống Thái Bình Sơn.
Các bé đều trạc tuổi với Dương Dương và Hiểu Hiểu, cùng một tầng lớp, cùng một môi trường, cùng tầm , nên các bé sẽ dễ dàng hòa hợp hơn.
Người lớn như , trẻ con cũng thế.
Tống Lan cũng luôn dạy các con của rằng, đối xử với bạn bè công bằng, việc kết bạn quan trọng nhất vẫn là ở tính cách của đối phương, chứ ở gia cảnh giàu nghèo.
Mẹ con trò chuyện một lúc thì cũng về đến nhà.
Đổng Dao sớm cửa nhà chờ hai đứa nhỏ tan học.
Vừa thấy Tống Lan đưa chúng về, Đổng Dao vội rạng rỡ bước tới: "Ôi, hai bảo bối của bà cuối cùng cũng về . Nào, để bà hôn một cái, bà nhớ hai đứa lắm..."
Hai đứa nhỏ là do Đổng Dao nuôi lớn, khi ba đứa sinh ba đời, bà dành tất cả tình thương và tâm huyết cho chúng.
Hiểu Hiểu liền chạy đến, hôn nhẹ lên má bà ngọt ngào: "Bà ơi, ở trường chúng con cũng nhớ bà..."
Đổng Dao nụ của cô cháu gái và lời ngọt ngào , cảm giác như tim tan chảy: "Cháu của bà ngoan quá! Mau nhà , bà chuẩn sẵn đồ ăn nhẹ cho các cháu , ăn nào."
Khi Tống Lan vui vẻ chơi đùa cùng năm đứa nhỏ ở nhà, Phương Huệ bên cũng tan .
Hiện tại chị đang sống ở ký túc xá của công ty.
Từ công ty đến ký túc xá xa lắm, nhưng bộ năm trăm mét.
Kể từ khi Tống Lan nhắc nhở, Phương Huệ luôn chú ý xung quanh.
Khi chị thấy Cốc Tử Phong thật sự đang bám theo , trong lòng khỏi căng thẳng, vô thức bước nhanh hơn.
DTV
Phương Huệ nhận , khi chị tăng tốc chạy, Cốc Tử Phong liền lao nhanh về phía .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-mang-theo-sieu-thi-ty-do/chuong-625.html.]
Phương Huệ sợ hãi, cũng lập tức bỏ chạy.
chị đang mang giày cao gót, vội vã chạy thì gót giày trẹo, cả ngã nhào xuống đất.
Chị cố gắng dậy để chạy tiếp, nhưng lên, chân đau nhói dữ dội, ngã xuống đất.
Nhìn thấy Cốc Tử Phong ngày càng tiến gần, Phương Huệ sợ hãi mở to mắt.
Chị thấy rõ Cốc Tử Phong rút một con d.a.o sắc lẻm, sáng loáng.
Trên khuôn mặt là nụ điên loạn, đầy sát khí, trái tim Phương Huệ lạnh lẽo dần.
Chẳng lẽ hôm nay chị thực sự c.h.ế.t trong tay ?
Không! Chị thể chờ c.h.ế.t!
Dù tác dụng , Phương Huệ cũng hét lớn: "Cứu với! Có ai , cứu với! Cứu với..."
Ngay khi chị kêu cứu, hai bảo vệ Tống Lan cử bảo vệ từ xa cũng nhận thấy tình hình và nhanh chóng lao tới.
họ vẫn đến chậm một bước.
Lúc , Cốc Tử Phong mặt Phương Huệ, giơ d.a.o lên và đ.â.m thẳng tim chị .
Khi mũi d.a.o sắp chạm Phương Huệ, cơ thể chị bỗng phát một ánh sáng, hất văng Cốc Tử Phong cùng con d.a.o xa.
Nước mắt Phương Huệ tuôn rơi.
Chị giữ mạng sống!
Cốc Tử Phong bàng hoàng thể hiểu nổi.
Sao thể như ? Sao như ?
Hai bảo vệ chạy đến cứu Phương Huệ kinh ngạc lập tức giữ chặt Cốc Tử Phong, lấy dây thép chuẩn sẵn để trói .
Bảo vệ tên Thiệu Nguyên hỏi Phương Huệ: "Giám đốc Phương, cô chứ?"
Phương Huệ lắc đầu: " , chỉ trật chân một chút, cảm ơn các nhé, Thiệu Nguyên."
Thiệu Nguyên : "Cô cần cảm ơn chúng , đây là do Chủ tịch Tống bảo chúng âm thầm bảo vệ cô, ngờ sớm ích như ."
Nghe là Tống Lan cử bảo vệ , Phương Huệ cảm kích, xúc động vì sự quan tâm của cô.