Nếu chỉ bán một căn, tức là tự bán quyền lợi của chính , khác cũng thể gì .
Cốc Tử Phong lợi dụng quyền hạn của với tư cách là quản lý bán hàng, dùng cách để bán đến hai mươi căn nhà.
Điều đồng nghĩa với việc tận dụng chính sách phúc lợi của công ty để kiếm một khoản tiền lớn cho bản .
Nghe xong lời kể của Phương Huệ, Tống Lan lập tức : "Hôm nay em ghé qua công ty, giờ em tới ngay cổng . Chị chuẩn sẵn chứng cứ . Nếu điều chị là sự thật, em sẽ lập tức sa thải Cốc Tử Phong và bắt nhả tất cả những gì nuốt !"
Phương Huệ cô sắp đến công ty, lập tức mừng rỡ: "Em sắp đến công ty ? Vậy thì quá! Chị sẽ xuống đón em!"
"Không cần , em tự lên mà."
"Phải chứ, chứ, đại lão đến, tiểu nhân nhất định xuống nghênh đón, nghênh đón chứ!"
Tống Lan bật : "Ha ha ha, thôi, chị xuống thì cứ xuống ."
DTV
Khi Tống Lan lái xe bãi đỗ của công ty bất động sản và dừng xe xong, Phương Huệ chờ sẵn ở tầng.
Vừa thấy cô, chị tinh nghịch mỉm : "Thuộc hạ mắt Chủ tịch Tống."
Tống Lan chị : "Chị Phương, chị càng sống càng trẻ đấy!"
Hai trò chuyện vui vẻ bước về phía văn phòng của Phương Huệ.
Khi đến văn phòng, chị đích pha cho Tống Lan một ly sữa thơm ngon đậm vị.
Tống Lan khẽ nhấp một ngụm, mỉm với Phương Huệ: "Không tệ! Vẫn là hương vị em thích!"
"Chỉ cần em thích là ."
Thấy Tống Lan uống vài ngụm sữa, Phương Huệ liền đưa xấp tài liệu trong tay cho cô: "Chủ tịch Tống, em xem , đây là những tài liệu chứng minh Cốc Tử Phong vi phạm quy định của công ty."
Tống Lan nhanh chóng hết nội dung trong tài liệu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-mang-theo-sieu-thi-ty-do/chuong-620.html.]
Cô nghiêm mặt hỏi: "Việc , Thịnh Huy ?"
Thịnh Huy là Tổng giám đốc điều hành của công ty bất động sản Viễn Lan.
Phương Huệ lắc đầu: "Chị vẫn với Thịnh tổng. Thịnh tổng và Cốc Tử Phong là bạn học, đây Cốc Tử Phong công ty cũng là do Thịnh tổng giới thiệu. Vì , chị quyết định báo cáo thẳng với em."
Tống Lan Phương Huệ, thẳng thắn hỏi: "Chị Phương, vị trí hiện tại của chị giám sát bộ phận trong công ty, thực cũng dễ đắc tội với khác. Chị sợ trả thù ? Chẳng hạn như với Cốc Tử Phong..."
Phương Huệ nhẹ: "Chị cũng sợ chứ. mỗi khi nghĩ đến việc em lưng chỗ dựa cho chị, chị chẳng thấy sợ nữa!"
Tống Lan tiếp tục hỏi: " nếu lỡ ngày chị gặp chuyện, mà em kịp cứu chị thì ?"
Phương Huệ bình thản : "Nếu thật sự là như , thì đó là mệnh của chị thôi!"
Tống Lan chị , khuôn mặt của Phương Huệ, thấy ấn đường chút u ám, tuy đến mức đen kịt, nhưng báo hiệu sẽ vài rắc rối, lẽ sắp tới Cốc Tử Phong thực sự sẽ trả thù chị .
Tống Lan bèn lấy từ siêu thị tùy một miếng ngọc hộ mệnh do chính cô chế tác, đưa tới mặt Phương Huệ: "Chị Phương, miếng ngọc hộ mệnh tặng chị, chị đeo , thể xua đuổi tà khí, bảo vệ bình an."
Phương Huệ thấy miếng ngọc hộ mệnh màu xanh biếc trong suốt liền giá trị của nó hề nhỏ.
Huống chi, nó còn chức năng trừ tà bảo mệnh, càng thêm quý giá.
Phương Huệ vội vàng lắc đầu: "Lan Lan, miếng ngọc quá đắt giá, chị thể nhận !"
Tống Lan cầm lấy ngọc hộ mệnh, dậy bước đến bên chị , tự tay đeo lên: "Chị Phương, miếng ngọc hộ mệnh , chị cứ đeo cho , em mong chị cả đời bình an, cả đời giúp em việc mà."
Phương Huệ xúc động ôm chặt Tống Lan, : "Lan Lan, cảm ơn em luôn đối xử với chị, cảm ơn em..."
Tống Lan nhẹ nhàng vỗ lưng chị , mỉm : "Chị giúp em việc, em đối với chị, đó là lẽ thường ?"
Phương Huệ chớp sự ướt át trào nơi khóe mắt, nghẹn ngào : "Trên đời , ngoài cha , ai nhất định đối xử với ai cả, tất cả đều là tấm lòng đổi lấy tấm lòng. Em đối xử với chị, chị đối xử với em."