Tống Lan mỉm em trai: "Chắc chắn là , em cần lo lắng, rể em sắp xếp thứ chu đáo, ba bé chăm sóc bởi sáu hộ lý, em lo giúp."
Nghe Tống Lan , Tống Văn Thao cũng yên tâm: "Vậy thì . Chị, nếu việc gì cần bọn em giúp, chị cứ , đừng nghĩ bọn em còn nhỏ, việc, giờ bọn em lớn, thể nhiều việc ."
Nghe lời của em trai, Tống Lan bỗng nhớ đến một việc quan trọng.
Cô lập tức với Diệp Tĩnh Viễn: "A Viễn, suýt nữa em quên, ngày mười một là sinh nhật mười tám tuổi của Văn Thao và Tiểu Võ, cũng là ngày trưởng thành của hai em , chúng cần tổ chức một buổi tiệc mừng cho Văn Thao và Tiểu Võ."
Diệp Tĩnh Viễn xong liền đáp ngay: "Em yên tâm, chuyện cứ để lo, bảo đảm sẽ tổ chức thật hoành tráng cho em."
Tống Văn Thao và Tống Võ Lược nghĩ đến việc chị gái vẫn đang ở cữ mà còn lo lắng chuyện tổ chức sinh nhật mười tám tuổi cho , cả hai đồng thanh : "Chị, cần , hôm đó chúng cùng ăn một bữa cơm là đủ ."
Tống Lan cặp song sinh khôi ngô của , ánh mắt tràn đầy sự hài lòng về sự trưởng thành của họ.
Cô cũng nghiêm túc với hai em: "Văn Thao, Tiểu Võ, hai em sắp trưởng thành , từ khi thành niên, chuyện của , các em hãy tự quyết định, chị sẽ ép buộc hai em bất cứ việc gì."
Nói đến đây, giọng cô chợt đổi: " vài lời, chị hy vọng hai em ghi nhớ trong lòng. Trước khi quyết định bất cứ điều gì, nhất định suy nghĩ kỹ càng, nếu gì chắc chắn, các em thể đến hỏi chị hoặc hỏi rể, đừng bao giờ hành động lỗ mãng, ?"
Tống Văn Thao và Tống Võ Lược đồng thanh đáp: "Dạ, ."
Tống Lan nhớ đến việc họ năm nay tham gia kỳ thi đại học, liền hỏi: "Hai em nhận thông báo trúng tuyển của Đại học Hồng Kông ?"
Ở Hồng Kông, kỳ thi đại học thường diễn từ tháng Ba đến tháng Năm. Khác với nội địa thi liền mấy ngày, kỳ thi ở đây thi xong một môn thì nghỉ một thời gian mới tiếp tục thi môn tiếp theo.
Tống Văn Thao đáp: "Chưa , chắc cuối tháng Sáu mới thông báo phỏng vấn bằng tiếng Anh, đến tháng Bảy mới gửi thông báo trúng tuyển."
Tống Lan sang với Diệp Tĩnh Viễn: "A Viễn, nếu Văn Thao và Tiểu Võ nhận lời mời phỏng vấn từ Đại học Hồng Kông, nhớ hướng dẫn và dặn dò các em về những điều cần lưu ý nhé."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-mang-theo-sieu-thi-ty-do/chuong-611.html.]
Diệp Tĩnh Viễn chút do dự gật đầu: "Được, ."
Tống Văn Thao : "Chị, chị cứ yên tâm nghỉ ngơi dưỡng sức, đừng đang ở cữ mà còn lo cho bọn em mãi thế."
Tống Lan lớn: "Chẳng lẽ các em chị trái tim của một bà già ? Dù các em lớn, chị buông tay để các em tự bay, nhưng vẫn kiềm mà lo lắng nghĩ ngợi nhiều chuyện, chị cũng đành chịu thôi!"
Lúc , Nguyên đại sư cũng mỉm : "A Viễn, tướng mạo của mấy đứa trẻ nhà con đều là tướng đại phú đại quý, hơn nữa còn khí lành bảo hộ, cuộc đời chắc chắn thuận buồm xuôi gió, may mắn và hạnh phúc."
Hai xong liền mỉm đáp: "Cảm ơn sư phụ lời lành!"
Nguyên đại sư cũng tặng ba đứa trẻ một miếng ngọc hộ mệnh, để bảo vệ chúng bình an lớn lên.
Mọi thêm một lát, bảo vệ ngoài cửa báo rằng Hạ Lan Tư và Long Diễm Xuyên bế con trai chín tháng tuổi của họ, Long Tại Thiên, đến thăm Tống Lan và các bé.
Tống Lan liền bảo bảo vệ mời họ .
Nguyên đại sư cũng hiểu ý :: "Lan Lan, con nghỉ ngơi cho , chúng xin phép về , hôm khác sẽ ghé thăm con."
Tống Lan mỉm gật đầu: "Vâng, sư phụ thong thả nhé!"
DTV
Mấy em nhà họ Tống cũng lưu luyến tạm biệt hai , dặn dò chị gái chú ý sức khỏe, giữ gìn trong thời gian ở cữ, nếu việc gì cứ gọi họ, họ sẽ lập tức đến thăm.
Nghe những lời quan tâm của các em, lòng Tống Lan tràn ngập sự xúc động.
Những gì cô dành cho họ hề uổng phí, các em ngày càng trưởng thành và hiểu chuyện hơn.
Khi Hạ Lan Tư và Long Diễm Xuyên bế con trai bước , họ kịp gặp Nguyên đại sư cùng em nhà Tống đang rời . Hai bên gật đầu chào bước qua.