Tống Lan con gái với đôi mắt to tròn đáng yêu, kìm trêu cô bé: "Hiểu Hiểu, là con ngủ cùng , ?"
Ban đầu Tống Lan chỉ định trêu con, ngờ cô bé xong liền gật đầu lia lịa, mắt cong thành hình trăng lưỡi liềm: "Được ạ, con sẽ ngủ cùng ."
Vừa , cô bé trèo lên giường.
Tống Lan liền giữ tay cô bé: "Hiểu Hiểu, con chơi ghép hình, rửa tay. Để dẫn con rửa tay ."
Diệp Tĩnh Viễn vội lên: "Để , dẫn con rửa tay, em đồ ngủ ."
Tống Lan mỉm gật đầu: "Được."
Sau khi một bộ đồ rộng rãi thoải mái, Hiểu Hiểu Diệp Tĩnh Viễn bế về, đặt bên cạnh .
Anh hôn nhẹ lên má vợ và con gái: "Hai con ngoan nhé, chơi với Dương Dương thêm chút nữa."
Tống Lan và Hiểu Hiểu bên , nhanh chóng chìm giấc ngủ.
Diệp Tĩnh Viễn chơi với con trai, vợ và con gái đang ngủ, cảm thấy trong lòng tràn ngập hạnh phúc và mãn nguyện.
Tống Lan ngủ một giấc đến tận trưa mới tỉnh, kịp dậy ăn cơm trưa.
Chị Nga chuẩn nhiều món ngon bổ dưỡng, bây giờ cô ăn cho mấy , ăn nhiều để con cô đều khỏe mạnh.
Dưới sự chăm sóc của Đổng Dao và chị Nga, Tống Lan ăn no, dạo trong phòng khách để tiêu hóa.
Buổi chiều, cô nhận điện thoại từ Lục Triển Bằng, thông báo rằng mấy chiếc tàu từ Thượng Hải cập cảng, họ chuẩn kiểm hàng, hỏi cô .
Tống Lan định sẽ xem, nhưng Diệp Tĩnh Viễn vẫn lắng cô chuyện điện thoại, liền bảo: "Vợ , em đừng , ở nhà nghỉ ngơi, để qua đó xem cho!"
Tống Lan giọng điệu kiên quyết của Diệp Tĩnh Viễn, cũng tính cách cố chấp của nên tranh cãi thêm: "Được thôi! Vậy thì phiền chạy một chuyến. Dù cũng cùng em chọn hàng, đặt những gì, cứ tùy cơ ứng biến nhé!"
Diệp Tĩnh Viễn hôn nhẹ lên trán cô, dịu dàng : "Em ở nhà nghỉ ngơi, mệt thì ngủ nhiều . Anh đây."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-mang-theo-sieu-thi-ty-do/chuong-607.html.]
Tống Lan vẫy tay: "Đi !"
Với tu vi hiện tại của , Diệp Tĩnh Viễn cần mang theo vệ sĩ, tự lái xe phóng nhanh về hướng bến cảng.
Trong lúc đó, ở thôn Tiểu Đinh thuộc Cảng thị, thôn trưởng Đinh Nhất Ngôn đang kéo chủ tịch công xã Thân Trung Tân đến gặp lãnh đạo huyện Chương Phúc Lai để tìm kiếm cơ hội phát triển cho dân làng.
Đáng tiếc, lãnh đạo huyện Chương Phúc Lai chỉ tin lời của Đinh Nhất Ngôn, mà còn nghiêm khắc phê bình ông , bảo đừng mơ mộng viển vông và hãy công việc giao, đừng nghĩ đến những chuyện hão huyền.
Đinh Nhất Ngôn cảm thấy bất lực.
Thân Trung Tân ông , an ủi: "Lão Đinh, ông lòng , đem cuộc sống hơn cho dân làng.
ông thấy đấy, lãnh đạo Chương như , chúng nên dừng thôi, kẻo lòng báo đáp. Đợi khi nào thời cơ chín muồi, chúng sẽ tính tiếp."
Đinh Nhất Ngôn Thân Trung Tân đúng, cấp đồng ý thì dù ông ý tưởng đến cũng vô ích, cánh tay thể thắng nổi đùi.
DTV
Ông đành tiếp tục chờ đợi cơ hội.
Tống Lan từng hỏi Lục Triển Bằng, và cho nhận cuộc gọi từ Đinh Nhất Ngôn, cô liền đoán rằng bên ông gặp khó khăn, nên cũng tạm gác chuyện .
Thương giới ở đại lục ai cũng sự quyết đoán, tư duy sáng tạo và tinh thần hành động như Đoạn Việt.
Đa phần vẫn như những chú ốc sên, co trong vỏ, chỉ quanh quẩn trong giới hạn nhỏ bé của , dám tiến ngoài.
Tống Lan cảm thấy tiếc nuối, nhưng điều đó ảnh hưởng đến cuộc sống của cô.
Mục đích ban đầu của cô là giúp đỡ họ phát triển, nhưng nếu họ đón nhận, thì cũng đành thôi.
Dù , ở Thượng Hải Đoạn Việt hỗ trợ, sự hợp tác giữa Tống Lan với các nhà máy thêu Tô Châu, nhà máy lụa, nhà máy chạm khắc gỗ, và nhà máy chạm ngọc khi thành công mỹ mãn đầu trở nên suôn sẻ hơn nhiều.
Bốn nhà máy nhờ cơ hội từ Tống Lan mà phát triển ngày càng hơn.
Với sự hỗ trợ của Đoạn Việt, Tống Lan còn liên hệ với nhà máy chạm khắc ngà voi ở Thượng Hải. Sau khi xem mẫu, cô đặt một đơn hàng lớn, bao trọn sản phẩm của nhà máy .