Diệp Tĩnh Viễn nhanh chóng tìm thấy cơ quan dẫn tầng hầm.
Anh vận dụng linh lực để dịch chuyển đống đất đá che phủ sang một bên, bấm nút mở cơ quan.
Một loạt tiếng "kẽo kẹt" vang lên, mặt đất xuất hiện một lỗ hổng rộng một mét.
Trong lỗ một chiếc thang sắt, cả hai theo thang sắt trèo xuống.
Diệp Tĩnh Viễn còn bố trí một lớp bảo vệ bằng tinh thần lực tại miệng hố, đảm bảo rằng dù ai mạo hiểm xâm nhập cũng thể phá trừ khi đó là một tu sĩ đạt cảnh giới Độ Kiếp.
Xuống đến nơi, hai bật đèn chiếu đầu và tiếp tục theo đường hầm đào .
Đi năm mươi mét, đường hầm bất ngờ chia ba ngả.
DTV
Diệp Tĩnh Viễn dẫn Tống Lan chọn ngả bên trái và tiếp tục sâu .
Vừa bước , họ liền thấy một âm thanh nhỏ từ hai bên đường hầm.
Với tu vi tầm thường, cả hai nhận ngay rằng đây là dấu hiệu của cơ quan cạm bẫy.
Họ lập tức vận khí bảo vệ .
Diệp Tĩnh Viễn còn thêm một lớp bảo vệ bằng tinh thần lực cho cả hai.
Từ hai bên vách đường hầm, một loạt mũi tên nước axit độc phóng dày đặc. Khi những mũi tên axit cạn kiệt, sàn và tường xung quanh axit ăn mòn kêu rít lên từng hồi.
Hai nhanh chóng lấy từ siêu thị tùy đôi giày an chống axit và tiếp tục qua đoạn đường hầm .
May mắn là chỉ duy nhất một cạm bẫy .
Họ thành công tiến đến cửa phòng chứa kho báu và mở nó một cách thuận lợi.
Không ngoài dự đoán, trong căn phòng cũng một lượng lớn các cổ vật như tranh thư pháp, đồ đồng, đỉnh, bình, đồ gốm, vàng, ngọc, bảo thạch và nhiều vật phẩm quý giá khác...
Kho báu ở đây thậm chí còn nhiều hơn cả ba nơi ở Bắc Kinh, Thượng Hải và An Thành.
Trong lúc Tống Lan thu gom kho báu siêu thị tùy , cô cảm thán: "A Viễn, thật may mắn vì những kho báu rơi tay chúng . Nếu để bên ngoài mang , thì thật sự là một mất mát lớn của quốc gia!"
Diệp Tĩnh Viễn cũng thở dài : " ! Anh cũng thấy may mắn!"
Khi Tống Lan thu gom xong bộ kho báu lòng đất và chuẩn gọi Diệp Tĩnh Viễn, cô phát hiện đang gõ một bức tường.
Tống Lan lập tức hỏi: "A Viễn, chẳng lẽ trong phòng kho báu còn một căn phòng khác?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-mang-theo-sieu-thi-ty-do/chuong-593.html.]
Diệp Tĩnh Viễn hiệu cho cô.
Tống Lan lập tức im lặng.
Tinh thần lực của Diệp Tĩnh Viễn xuyên qua bức tường, thấu bên trong và đột nhiên phát hiện cách kho báu ba mét một thế giới sáng lấp lánh màu trắng.
Diệp Tĩnh Viễn, mắt đầy kinh ngạc, : "Lan Lan, hình như phát hiện một nơi thể tin ."
"Nơi thể tin là ?" Tống Lan đầy thắc mắc.
Diệp Tĩnh Viễn cố nén sự phấn khích, với cô: "Đằng kho báu là một linh mạch! Linh mạch đấy! Chúng thật sự quá may mắn !"
Tống Lan đến linh mạch, đôi mắt xinh mở to đầy ngạc nhiên và vui sướng: "Anh thật chứ? Thật sự là linh mạch ?"
Diệp Tĩnh Viễn gật đầu chắc chắn: " ! Em tránh một chút, để đào thông lối."
Tống Lan lập tức lùi sang một bên.
Diệp Tĩnh Viễn dùng tinh thần lực tạo thành một mũi khoan khổng lồ, nhanh chóng khoan thông đoạn ba mét giữa kho báu và linh mạch.
Cả hai bước .
Khi thấy những viên linh thạch đầy linh khí tỏa sáng mắt, Tống Lan tràn đầy kinh ngạc và vui sướng: "Trời ơi! Ở đây nhiều linh thạch thế , chúng và sư phụ tu luyện sẽ cần lo thiếu tài nguyên nữa. A Viễn, chúng nhanh chóng khai thác thôi!"
Diệp Tĩnh Viễn cũng gật đầu: "Ừ, bắt đầu khai thác thôi, cẩn thận một chút, đừng hỏng nền đất, tránh sụp đổ."
"Hiểu ."
Nhờ siêu thị tùy thời gian gia tốc, Tống Lan và Diệp Tĩnh Viễn tu luyện nhanh.
Nguyên đại sư đặc quyền như , ông chỉ thể kiên nhẫn tu luyện ngày qua ngày, tốc độ chậm hơn hai nhiều.
Hai lo lắng về nguồn tài nguyên tu luyện cho sư phụ.
Không ngờ hôm nay gặp một linh mạch tại đây, đúng là lúc buồn ngủ thì trời cho gối.
Linh mạch sâu rộng, còn bảo vệ cả vùng đất .
Hai khai thác một phần đáng kể, một phần ba của linh mạch.
Hai tham lam, hiểu rằng thể khai thác hết, vì điều đó sẽ hại đến cân bằng thiên nhiên.