Bình thường, họ lịch sự, nhưng đối với những kẻ như gia đình Chu Nhị Nha và Trình Đại Pháo thì chỉ thể dùng cách "lấy ác trị ác".
Bữa tiệc cưới , ai nấy đều ăn uống no nê, miệng đầy dầu mỡ, gương mặt cả làng đều là nụ hạnh phúc vì một bữa ăn no đủ, với cá thịt thỏa thuê.
Sau khi tiệc kết thúc trọn vẹn, Tống Lan còn tặng cho Trình Đại Ngưu, Điền Tú Quyên và con dâu mỗi một phong bì lớn vì giúp đỡ.
Rau xanh hôm nay cũng hái từ vườn nhà Trình Ái Quốc. Dù Tống Lan trả tiền nhưng họ nhận, nên cô để bộ gạo và các loại gia vị còn cho nhà ông .
Trình Ái Quốc nhất quyết từ chối, nhưng Tống Lan kéo Diệp Tĩnh Viễn lên xe, lái xe chạy .
Nhìn chiếc Jeep phóng xa, Trình Ái Quốc chỉ lắc đầu khổ.
Tống Lan và Diệp Tĩnh Viễn về đến nhà ở Đông Quan là chín giờ tối.
Phương Huệ vẫn đang trong phòng khách chờ họ về.
Thấy hai bước , Phương Huệ mới thở phào nhẹ nhõm: "Hai đứa thế? Ăn cơm ?"
Tống Lan mỉm đáp: "Bọn em ăn , còn chị thì ?"
Phương Huệ trả lời: "Chị cũng ăn , thấy hai em về là chị yên tâm , chị lên lầu nghỉ đây, hai em cũng nghỉ sớm nhé."
Tống Lan vội gọi chị : "Chị Phương, sáng mai em và A Viễn sẽ máy bay đến Bắc Kinh, nếu chị việc gì, cứ gọi di động của em nhé."
Chiếc điện thoại di động thế hệ đầu tiên do Diệp Tĩnh Viễn nghiên cứu , Tống Lan tặng cho những bạn thiết của mỗi một chiếc.
Những như các vị lãnh đạo lớn, gia đình Diệp Kình Quốc, gia đình Phong Tiếu Vân, Phương Huệ, Triệu Quốc Đống, Trình Ái Quốc, Hoắc Tự Ninh, Trình Đông, Thôi Diệc Thành...
Cả hai bảo vệ ở ngõ Nam La Cổ, em nhà Củng ở Mạo Nhi, Mã Tiểu Hải và Trịnh Lâm, còn các em nhỏ thì Tống Lan phát điện thoại cho họ.
Nhờ điện thoại di động, dễ dàng liên lạc hơn, tình cảm cũng thêm gắn kết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-mang-theo-sieu-thi-ty-do/chuong-431.html.]
Lần đến Bắc Kinh, Tống Lan cho ai , định âm thầm đến để tạo bất ngờ cho Mã Tiểu Hải và Trịnh Lâm.
Nghe cô , Phương Huệ thở dài: "A Lan, nào em về cũng vội vã như thế, khi nào em mới ở nhà vài ngày cho thoải mái đây?"
Tống Lan bất lực: "Em cũng thế , việc quá nhiều, em cứ như con , dừng cũng . giờ em nghiệp đại học, bớt chuyện học hành, chắc sẽ nhẹ nhàng hơn. Lần tới về đây, em sẽ ở lâu hơn."
DTV
Sau khi nghiệp Đại học Hồng Kông, phòng thí nghiệm của Diệp Tĩnh Viễn cũng chuyển đến khu Thái Bình Sơn, còn ở Đại học Hồng Kông nữa.
Hiệu trưởng Đổng Kiến Sâm của Đại học Hồng Kông cố gắng giữ chân nhưng thành công.
Lúc đó, để thuyết phục Diệp Tĩnh Viễn, ông còn gợi ý Tống Lan học tiếp lên thạc sĩ và tiến sĩ, miễn bộ học phí, thậm chí còn trợ cấp và tiền thưởng.
Đáng tiếc, Tống Lan ý định tiếp tục việc học, khi lấy bằng nghiệp kép, cô học thêm nữa.
Nếu vì bằng đại học của Đại học Hồng Kông để tránh khác là cô gái từ đại lục học thức, thì với những gì cô học từ kiếp , cô chẳng cần trường học .
Cuối cùng cũng nghiệp , Tống Lan lãng phí thời gian việc học nữa.
Thời gian đó, cô thà dành để kiếm thêm tiền, thêm việc từ thiện còn hơn.
Tất nhiên, Tống Lan ý định cổ xúy việc học là vô ích, chỉ là thấy con đường của là nghiên cứu khoa học.
Hiện giờ, với tấm bằng kép, cộng thêm kiến thức từ kiếp , khả năng ngoại ngữ đa dạng và những kiến thức mà Nguyên đại sư truyền dạy, đủ để cô dùng.
Thời gian cấp bách, cô nhanh chóng trở nên mạnh mẽ hơn, thể bỏ lỡ giai đoạn vàng của sự phát triển ở Hồng Kông.
Trong tương lai, những giàu nhất ở Hồng Kông hầu hết đều bắt đầu sự nghiệp từ những năm 70-80.
Hiện tại, cô nắm cơ hội , giàu nhất tương lai thể vẫn là nhà họ Diệp, nhưng cô cũng lọt top ba, thể tụt quá xa.
Sau hơn hai năm nỗ lực cùng Diệp Tĩnh Viễn, thứ hạng của tập đoàn Viễn Lan định trong top năm ở Hồng Kông.